Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 18 - Nhiệm vụ cấp bách

Author's POV

Ánh trăng soi sáng xuống khung cảnh tĩnh lặng của buổi đêm khuya. Không một tiếng ồn, thậm chí là không có một tiếng gió. Cả khu phố như chìm vào màn đêm vô tận.

Skeepy vẫn đang yên giấc trên chiếc giường êm ái của mình thì bỗng dưng có một cuộc gọi tới

- Haizz...2 giờ sáng mà ai còn gọi thế này! - cậu nói trong nét uể oải của một người bị phá hỏng giấc ngủ

- Sao cơ? Được rồi tôi đến liền! - nét mặt cậu thay đổi hoàn toàn như nhận được tin dữ

Đèn từ nhà Skeepy như rọi sáng cả một góc phố tăm tối. Không biết có làm phiền ai không nhưng nó đã đánh thức cô gái tóc trắng ở nhà đối diện.

- Có chuyện gì bên đó vậy nhỉ? - cô tự hỏi và chợt nhận ra mình đang ngủ gục trên bàn làm việc

Vì quá mệt mỏi nên cô cũng không để ý quá đến căn nhà sáng đèn kia mà chỉ thay đồ rồi lên giường tiếp tục "công việc" của mình.

Một lát sau, Skeepy đóng cửa kỹ càng rồi phóng chiếc xe hơi của mình thật nhanh đến trụ sở Infinity. Cũng may là buổi đêm nên đường trống, chứ không thì chẳng biết cậu sẽ đâm phải chiếc xe nào nữa.

Đến nơi, cái lạnh thấu xương khiến Skeepy vừa bước ra khỏi xe đã vội khoác thêm một lớp. Cậu chạy thật nhanh đến phòng điều hành và gặp một nhóm người.

- Này Skeepy! Ở bên này! - Brian gọi

- Rốt...rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? - vừa nói cậu vừa thở hồng hộc

- Tôi cũng không rõ nữa. Bỗng dưng hệ thống thông báo rằng trạm vũ trụ ISS-1507 đã mất tín hiệu với chúng ta. Trước đó chúng tôi còn nhận được tin báo cầu cứu "ét ô ét" và sau đó thì mất liên lạc.

- Đã kiểm tra hệ điều hành của trạm 1507 chưa?

- Rồi! Theo như suy đoán của chúng tôi là do nhiễu sóng hoặc là bị một khối thiên thạch cản trở. Còn tồi tệ nhất thì do bị tấn công.

- Bị tấn công sao? Nhưng tại sao lại gọi tôi đến thế? Đây đâu còn là công việc của tôi.

- Vì cậu là người có kinh nghiệm làm việc ở trạm vũ trụ. 

- Thế chỉ có mình tôi và cậu đảm nhận việc này thôi sao?

- Thật sự đã hết cách rồi, để tôi nghĩ xem.

Infinity là một tập đoàn lớn và hoạt động 24/7, nhưng những người am hiểu về trạm vũ trụ đều đã được triệu tập cho một dự án mới. Khi mà Brian và Skeepy đang đau đầu với vấn đề nhân lực thì một giọng nói cất lên:

- Tôi sẽ đi cùng các cậu!

Ngài Dirak từ ngoài cửa bước vào, dường như đã nghe hết được mọi chuyện. Thấy vẻ mặt bất ngờ của hai người, ngài chỉ cười rồi nói:

- Sao ngỡ ngàng thế, khinh thường tôi sao? Không phải ngẫu nhiên mà tôi ngồi được vị trí như ngày hôm nay đâu!

Bấy giờ hai bọn họ mới ngờ ngợ ra, đúng thật là để ngồi vị trí lãnh đạo thì phải trải qua rất nhiều thử thách gian nan. Đây cũng không phải là tập đoàn gia đình nên việc đó càng khó khăn hơn. Thật sự mà nói thì nhiệm vụ này rất khó mà thành công. ISS-1507 nằm rất xa Trái Đất, nếu như là vấn đề khác thì có thể dùng máy truyền tải để đến đó ngay lập tức. Nhưng lần này thì mất tín hiệu, phải trực tiếp đi bằng tàu bay và tốn rất nhiều sức lực và thời gian. Có thể thấy chỉ việc di chuyển cũng đã rất gian nan rồi nói chi là những vấn đề khác.

- Trước hết, tôi nghĩ chúng ta nên đến trạm thiên văn để xem xét rồi sau đó thông báo cho các trụ sở khác tìm kiếm nhân lực. Tàu bay thì tôi sẽ chuẩn bị sau, ngày mai chúng ta khởi hành.

Dirak dường như đã lược sẵn một kế hoạch trong tích tắc, đúng là tố chất của một lãnh đạo. Khi đã bàn bạc xong, ba người họ đã di chuyển đến trạm thiên văn và chuẩn bị tinh thần cho một ngày dài giam mình ở đó để nghiên cứu và dò xét tình hình của ISS-1507.

Phòng điều hành, Trạm thiên văn

Vừa đến nơi thì cả ba đã lo lao vào làm việc, xem ra thật sự cấp bách.

- Có bao nhiêu người ở đó khi mất liên lạc vậy Brian? - Skeepy hỏi

- Khoảng 30 người, tình hình hiện tại thì tôi không chắc lắm.

- Có trạm nào ở gần 1507 không? Chúng ta hãy thông báo với họ quan sát 1507 giúp chúng ta và thông báo khi có điều bất thường! - Dirak nói

- Có trạm 2010, tôi sẽ phát tín hiệu ngay!

Bọn họ cứ thế, cật lực tìm mọi cách cứu 1507 suốt mười mấy tiếng đồng hồ không nghỉ ngơi. Từ 3 giờ sáng đến 5 giờ chiều làm việc miệt mài mà chỉ ăn đúng bữa sáng. Những nhân viên khác ở trạm thiên văn đều thấy, nhưng họ lại không thể giúp gì vì khi đi vào lại sợ phiền phức.

Nhà của nhóm WaVe

- Haizz...cuối cùng cũng tập xong rồi, khỏe cả người. - cô nàng Liliana tỏ vẻ vui sướng

- Lúc nào cũng muốn nghỉ, cậu lười quá đấy! - Yena mắng yêu cô bạn của mình

- Kệ tớ! Đi tắm đây!

Sinestrea và Điêu Thuyền bật cười nhẹ rồi cũng đi ngay sau đó, chỉ còn lại Yena giữa phòng tập. Bất giác, cô nghĩ thầm: "Skeepy đâu rồi nhỉ, cậu ta chưa về nữa sao? Hẹn mình hôm nay đi ăn mà bây giờ còn chưa xuất hiện nữa!" Lúc này cô mới nhớ nhận ra điều bất thường, chẳng phải đêm qua Skeepy đã rời nhà hay sao? Yena bắt đầu cảm thấy lo lắng nên thử gọi cho Skeepy, may mắn là có người nhấc máy:

- Tớ đây, có chuyện gì không, Yena? - Skeepy nói với giọng điệu khá mệt mỏi vì làm việc

- Cậu đang ở đâu đấy, với lại cậu có ổn không, sao nghe uể oải thế!

- Tớ đang ở trạm thiên văn cùng ngài Dirak và Brian, không sao đâu, nhưng mà có điều, hôm nay tớ bận rồi, không đi ăn với cậu được. Hẹn cậu hôm khác nhé, tớ hứa đấy!

- Ừm tớ biết rồi!

Nói rồi cô cúp máy, mặc dù Skeepy nói mình ổn, nhưng cô biết chắc cậu ta rất mệt, ra khỏi nhà từ sớm chắc chắn là có chuyện nghiêm trọng rồi. Nhưng cô cũng không dám làm phiền cậu, cô sợ rằng sẽ khiến cậu vướng tay thôi.

Trạm thiên văn, 9 giờ tối

- Chúng ta chuẩn bị khởi hành thôi! Tàu bay đã sẵn sàng, nhân lực cũng tập trung được khoảng 10 người và một nhóm khác ở trạm 2010.

- Được rồi đi thôi, đồng chí Skeepy, lên đồ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top