Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái bồn rửa tay kia cũng thật chắc chắn, cả thân thể nàng đặt lên nó mà một chút "bất an" cũng không xuất hiện trong ánh mắt của bất kì ai.
                            
Cô nhẹ nhàng đưa nàng rời khỏi thân thể mình. Liếc nhìn gương mặt mệt mỏi phiếm hồng của nàng, hơi thở vẫn còn có chút nhanh chóng và gấp gáp... mọi thứ thuộc về nàng lúc này cô chỉ càng thêm yêu.
                              
Cô chống một tay vào thành bồn, tay còn lại... tự nhiên cởi bỏ cúc áo của mình.
                             
Nàng giương mắt nhìn cô. Khi nhận ra cô đang làm gì lại có chút hốt hoảng. Nàng quên mất là mình vừa mới "gật đầu" với cô. Cô vừa hỏi là nàng "muốn tắm không" kia mà?
                              
Nhưng... tắm chung sao?
                              
Sau một loạt chuyện cô làm đã đủ ngượng ngùng rồi, giờ cô còn muốn nàng tắm chung sao?
                              
Nhưng xem ra nàng cũng không... "lỗ" lắm. Bù lại tất cả, hôm nay nàng lại được chiêm ngưỡng thân thể của cô.
                              
Cô cởi lớp sơ mi, khuân ngực của cô đập vào mắt nàng đầu tiên.
                            
Không thể nói là quá lớn, nhưng nếu "đánh giá đúng" thì nó đẹp và đương nhiên... hoàn toàn "đủ dùng".
                            
Cô vận nội y màu trắng. Cũng bởi cô mặc sơ mi trắng nên nội y cô cũng muốn một màu tinh khiết như vậy. Cô là thế, không muốn lộ liễu cái gì về bản thân hết.
                            
Nhưng lần này, cô hiển nhiên đang "lộ liễu" trước mắt nàng.
                            
Đi đến cái cúc áo cuối cùng, cô hơi thẳng lưng chuyển động sau đó là vứt
cái áo sơ mi kia xuống đất.                         
Nàng cũng tiện đưa tầm mắt theo. Đột nhiên má nàng đỏ ửng khi nhìn vào phần bụng cô. Nếu như vòng bụng bé nhỏ của nàng là mơ ước của bao cô gái thì giờ phần bụng của cô lại chính là ước ao của nàng.
                              
Săn chắc và hơi mờ mờ nổi lên cơ là những gì đập vào mắt nàng. Nhìn cô không khác nào kẻ chăm chỉ tập thể hình hết.
                              
Cơ thể cô vững chắc, dáng dấp thật sự khá cao kèm thêm sự khỏe khoắn ở phần bụng. Trong một chốc, nàng nghĩ rằng thật an toàn khi ở bên cô.
                              
Pặc
Xt....
                              
Khóa quần cô cũng đang được loại bỏ.
                              
Nàng lúng túng. Cô đang cố kéo cái quần ướt quá nửa xuống còn nàng chỉ ngồi đó mà đỏ mặt, chăm chăm "ngó" nốt phần bụng dưới của cô.
                            
Thực sự là hoàn hảo.
                            
- Có cần tôi giúp không?
                            
Cô mở lời thì nàng mới trở về thực tại. "Giúp"? Nhìn lại bản thân và hiểu ra, nàng mặt càng đỏ hơn trước, vội vàng "leo" xuống khỏi bồn rửa mặt.                           
- K...không cần!
                              
Nàng bối rối. Cô tức cười liền đem cái giọng chọc ghẹo sang nàng.
                            
- Đứng còn không vững, để tôi giúp!
                            
Cô vừa nói vừa làm thêm cái hành động đặt hai tai lên vai áo sơ mi, "định cởi giúp" nàng.
Nàng giật thót, vội vã né khỏi cô tức thì.

- Tự... tự làm được. Ở yê... ở yên đó!
Cô không ngại mà di chuyển một hai bước chân đến chỗ nàng lần nữa. Lần này cô quá đáng hơn, đặt hai tay lên cạp quần nàng.

- Ướt như vậy sẽ khó khăn lắm. Tôi giúp sẽ không mất chút sức nào đâu!
Mấy lời kia thủ thỉ làm nàng choáng váng. Biểu cảm của nàng là muốn khóc thét lên vì xấu hổ. Mạnh tay đẩy cô ra, nàng hơi gắt.

- TRÁNH RA!
Cô cười tinh quá rồi buông nàng, chậm rãi bước đến bồn tắm.

Kẹt...
Rrrrrr...
Âm thanh đổ nước vào bồn.
Nàng cởi bỏ xong chiếc quần bò chật chội kia thì liền cảm nhận được những tia nước ban nãy càng lúc càng nóng hơn và mạnh hơn.

Giờ nàng mới ngước lên nhìn, thì ra nãy giờ nàng đang đứng dưới vòi hoa sen.
Cô đứng dưới làn nước đang chảy kia, mặt ngẩng lên "đón nhận" hơi ấm sảng khoái đó.

Cô áp hai bàn tay lên mặt, một chút rồi bất thình lình lau liên tục.
Cô cứ nghĩ mình đang nằm mơ nên mới có những xúc cảm như bây giờ. Cô vui sướng, cô hạnh phúc là những gì có thể thấy. Cô muốn tỉnh táo hơn để biết được rằng mình đang mơ hay tỉnh.

Thật may mắn, cô không có mơ.
Một gói dầu gội không biết từ đâu ra đã trong tay cô. Cô hơi nghiêng đầu "tránh" dòng nước rồi đổ hết dầu gội lên đỉnh đầu trong một lượt.

Nội y trắng, đám bọt trắng xóa mỗi lúc một nhiều đang được tạo thành trên đầu cô xem ra khá "đồng bộ" đó chứ?

Nàng chăm chú nãy giờ, nhất thời quên mất mình cũng cần tắm. Nếu không phải tiếng của cô truyền đến tai thì nàng định đứng đó nhìn cô cho đến hết buổi rồi.

- Bồn tắm sắp ngập nước rồi, chị không tắm sao?

Nàng giật mình, nghe cô nói xong mất chừng ba giây hấp thụ, nàng mau chóng tiến đến bồn tắm.

Đúng là sắp ngập ngước.
Nàng đưa ngón tay thử độ ấm. Rất hợp lý  là những gì trong đầu nàng lúc này. Không quá nóng, không quá nguội, hoàn toàn sẽ tạo cảm giác thư giãn nếu ngâm mình vào đây.

Nhưng mà...
Nàng giật mình, nếu muốn "ngâm mình" thì phải... loại bỏ hết nội y sao?
Vốn phần trên cũng bị cô "nắm gọn" nãy giờ, nhưng nếu thoát bỏ nốt nội y dưới...

Nàng đỏ mặt, lại là chần chừ.
Rụt rè ngoái lại nhìn cô, nàng bất ngờ tròn mắt, không khỏi kinh hãi.
Cô dường như chẳng bận tâm chút gì, từ bao giờ đã vứt bỏ toàn bộ nội y đi. Đúng vậy, là toàn bộ nội y.

Cô có thể tự nhiên như vậy, sao người phụ nữ 25 tuổi lại phải ngập ngừng cơ chứ?

Nghĩ đến đó xong, nàng đương nhiên thêm tự tin để "lột bỏ" thứ vải còn lại trên cơ thể mình.
Cái lối suy nghĩ thoải mái kia đang vô cùng suôn sẻ nhưng đến cuối cùng, toàn bộ lại bị đánh gãy hết bằng một cái giật thót.

- Này!
Rào...o....o...ùm....m...
Nàng đỏ bừng mặt nhảy vào trong bồn tắm mặc cho cái nhìn khó hiểu từ phía cô có gay gắt ra làm sao.
Nàng đang lột bỏ thứ cuối cùng, đến đầu gối rồi liền bị giật mình như vậy.... Nàng tự nhiên lại đổ hết mọi lỗi lầm cho cô, tại cô nên nàng mới bối rối đến nhường này.

- C...chuyện...gì?
Nàng vừa nói vừa quăng cái nhìn giận dỗi lên cô. Cô oan uổng liền xua xua hai tay.

- Không có. Tôi xong rồi. Định hỏi chị xong chưa nhưng mà...

Cô vốn đang tỏ ra đáng thương liền ranh ma tức thì. Tự nhiên cô cười gian làm nàng lúng túng. Như phản xa, nàng lấy hai tay che phần ngực mình lại, vùi càng sâu hơn vào bồn nước.

- Xem ra...
Vòi hoa sen dừng hoạt động. Nàng sợ hãi khi cô từng bước tiến về phía mình.

Cả thân thể cô không một chút nào che chắn, cứ vậy càng lúc càng rõ hơn trong tầm mắt nàng. Nàng ngượng chín mặt, chuyển hướng nhìn sang một nơi khác.

- Xem ra là chưa có xong!

Cô ngồi lên thành bồn, ánh nhìn tinh quái hướng nàng. Nàng giật thót, càng lúc càng dịch người vào sát mép bồn bên trong.

Cô thấy điệu bộ đó vô cùng tức cười. Nhưng vẫn muốn ghẹo nàng thêm chút nữa, cô cúi xuống, ghé sát vành tai nàng.

- Có cần...
Nàng nổi da gà, rùng mình.

- ... tôi giúp không?

Lại là "giúp". Cái "giúp" của cô mang ý gì đây? Nàng hốt hoảng đánh mặt nhìn cô, cô dường như kệ nàng có ngượng đến thế nào, vẫn nham nhở cười ghẹo nàng.

Mặc kệ có là "giúp" gì, nàng chăc chắn, cái "giúp" của cô sẽ chỉ làm nàng "ốm" thêm mà thôi.

- Em....

Nàng nhất thời giận cô không nói lên lời.

- Haha.

"Còn cười được?"

Nàng giận dỗi đánh mặt đi nơi khác.
Một cái hôn má nhẹ. Nàng tròn mắt, đánh sang nhìn cô.Cô cười dịu nhẹ, một tay nâng lên nhéo má nàng.

- Mọi thứ đều đã chuẩn bị, trong nhà tắm này cũng vậy, đều đầy đủ. Chị tắm xong thì ra ngoài mau đi, ngâm lâu trong nước sẽ cảm lạnh mất. Tôi ra trước.

Lưu luyến nhìn cô bước đi nhưng nàng lại không dám giữ chân.Cô ranh ma đến vậy không biết giữ cô lại, cô sẽ còn làm nàng ngượng ngùng đến cỡ nào nữa.

Nàng thở nhẹ, quét ánh nhìn quanh căn phòng. Đúng là mọi thứ cô đều chuẩn bị đầy đủ. Khăn mặt, khăn tắm... cái gì cũng "có đôi có cặp".
Cô chuẩn bị mấy thứ này từ bao giờ đây?

Nghĩ vậy nàng liền ngượng thêm. Không thể ngờ kể cả khi không có mặt ở đây cô cũng dư sức chọc ghẹo nàng.
Nàng thở dài, giờ mới bắt đầu chuẩn bị tắm.
*

Cô thảnh thơi nằm vắt chéo chân coi TV. Cô thỉnh thoảng lại liếc nhìn đồng hồ một chút. Mỗi lúc liếc đồng hồ cô lại thở dài một cái.Tắm thôi mà cũng mất đến 40 phút rồi.

Nhưng cái chờ đợi này lại không chút nào khiến cô sốt ruột hay bực mình. Trái lại, cô lại nom khá hạnh phúc. Phải thôi, nếu là đợi nàng, cô có dành cả một này cũng không cảm thấy vô vị.

Cạch
Cuối cùng cũng chịu ra.
Cô đưa ánh nhìn sang phía có tiếng động kia. Mắt cô lại một sáng rực khi nhìn thấy vẻ quyến rũ của nàng.
Dưới bộ áo choàng tắm trắng tinh, trông nàng lại một hấp dẫn hơn.

Ngực phập phồng sau lớp áo, cô căng mắt rồi lại rạo rực trong lòng khi thấy phần nhỏ được nhô lên. Cái áo kia là không đủ để che đậy toàn bộ sự hấp dẫn của nàng.

Nàng dường như không để ý đến cái nhìn thèm thuồng của cô. Đứng đó một chút, nàng liền khẽ nhăn mày.

- Quần áo đều để ở vali!

- Hả?

Cô giờ mới hoàn hồn. Nàng tiến về phía cô, ngồi ở mép giường, đương nhiên là mắt chăm chăm nhìn cô rồi.

- Vali để ở nhà ba mẹ rồi!

Cô "à" trong đầu. Nhưng cô không gợn sóng vì chuyện đó.

Cô cười, nàng ngạc nhiên, nhướn mày nhìn cô.

- Em cười gì?

- Chà...!

Cô bật dậy, xuống giường.
Á
Nàng chưa kịp phản ứng gì đã bị cô tự tiện bồng trên tay, lại một lần nữa.

- Vậy mới nói là tôi đã chuẩn bị đầy đủ! (Cười)

Khi cánh tủ trước mắt mở ra, nàng hoàng toàn rơi vào hoang mang vô độ. Những bộ đồ đang treo gọn gàng trong đó... toàn bộ, nhìn thôi cũng biết là hàng đắt tiền.
                            
Phải rồi, nàng đang ở một phòng thay đồ mà điều đáng nói là tràn ngập trong đây... quần áo, giày dép, túi đeo.... thuộc các hãng thời trang nổi tiếng.
                              
Nàng cứng họng, run run sờ vào một cái túi đeo nàng rất thích nhưng lại không dám mua vì cái giá của nó làm nàng băn khoăn.
                              
Mọi thứ trong căn phòng này đều là hàng hiệu. Chúng đều thuộc thiết kế của các hãng thời trang mà nàng yêu thích.
                              
Bất động, không biết nói gì.
                              
- Mọi thứ trong căn phòng này, đều thuộc về chị!
                              
Từ bao giờ cô đã ở phía sau nàng. Cô tình tứ ôm eo, cằm tự nhiên dựa vai nàng, môi mỉm cười.
                              
- Xem nào... quần áo trong kia, túi xách ở đây, cả những đôi giày ở đằng sau, mũ... mọi thứ đều là của chị!
                              
Người nàng run lên, cô ôm càng thêm chặt.   
                      
- Cả căn nhà này... mọi thứ trong ngôi nhà này đều là của chị!
                              
Cô vẫn chậm rãi nói.
                              
Giọt nước ấm từ từ rớt xuống tay cô.
                              
Cô mỉm cười dù rằng nàng đang khóc vì cô biết, nàng đang khóc vì vui, vì nàng đang hạnh phúc.
                              
- Và cả tôi nữa. Triệu Tiểu Đường tôi cũng là của chị!
                              
Nàng vỡ òa bởi câu nói cuối cùng. Câu nói đó chứa đựng toàn bộ yêu thương cô dành cho nàng.
                              
Nàng nấc lên những tiếng nghẹn ngào. Tay cũng từ từ nắm chặt lấy hai tay cô.
                              
Nàng hơi ngửa ra phía sau để đầu mình dựa vào vai cô, ngừng một chút nàng đột nhiên chuyển động, xoay người đối mặt với cô.     
                      
Cô hơi ngạc nhiên nhưng cái ngạc nhiên đó chỉ thoáng qua liền được nàng tặng cho một xúc cảm hạnh phúc khác.
                              
Nàng hơi vươn người, môi chạm môi rồi hôn cô thật sâu. Tay nàng từ bao giờ cũng đã ôm lấy gương mặt cô, cũng nhờ lực của bàn tay mà cái hôn của nàng lại càng thêm sâu hơn nữa.
                              
Dù đã qua được một thời gian nhưng cảm xúc vẫn cứ nóng bỏng như ban đầu. Rạo rực trong cô không ngờ lần này lại mạnh mẽ hơn trước.
                              
Có lẽ là do nàng bất ngờ hôn cô sao?
                              
Không, nếu nàng chỉ hôn thôi cô sẽ không như vậy. Cao trào trong cô thêm sâu sắc khi cảm nhận được vị ngọt từ đầu lưỡi cô. Thứ mềm mại đó đang tìm kiếm "người bạn" của mình trong miệng cô.
                              
Tìm thấy nhau rồi quấn quít bên nhau, không muốn rời khỏi.
                              
Cô cao hứng hơn, tay di chuyển rút bỏ dây đai của cái áo khoác tắm. Một thân áo trắng suông dài, thứ gì "cần lộ" cũng đã lộ ra hết thảy.

Như nàng nói, mọi quần áo đều đã ở nhà ba mẹ cô. Cũng chính vì thế mà nội y cũng không hề có ở đây, vậy là "lộ hết" theo đúng nghĩa đen!

Cô đưa tay chạm vào eo nàng, xoa nhẹ rồi dịch xuống phía mông nàng.
Mùi hương của sữa tắm, kèm theo cảm giác khoái lạc bây giờ... xem ra cô không muốn nhẫn nại thêm chút nào nữa. "Nhiệt" mới hạ một chút giờ nhờ nàng mà nó lại "bùng cháy", thậm chí là "bùng cháy mãnh liệt".

Say đắm hôn nàng, cô dùng hết "sự hiểu biết" và khéo léo của mình để giúp nàng có khoái cảm nơi đầu lưỡi.
Cái tay hư hỏng kia vẫn xoa nắn bên dưới.

Nhột nhột, làm kèm theo chút tình ý khiến nàng đột nhiên khẽ cong lên. Cô không đợi chờ, dùng lực bế nàng lên.
Vẫn tư thế đó, nàng vắt chéo chân để bám vào hông cô. Môi hai người chỉ tách nhau ra một chút rồi nàng lại cúi xuống, tiếp túc tìm kiếm đầu lưỡi cô.

Nàng đã chủ động như vậy, cô còn đợi gì nữa mà không "phóng theo lao"?
Cô bước đi cẩn thận. Cô quả thực có quá dư sức lực, nâng nàng lên như vậy, môi và đầu lưỡi vẫn đang "theo nhịp" mà vẫn có thể đưa nàng về phòng.

Đặt nàng xuống giường, cả hai môi vẫn không chịu tách ra.Nàng chuyển đến ôm lấy gáy cô, vẫn dùng chút sức lực mà vươn lên để "thuận tiện" hơn.
Tay cô dịch chuyển, vuốt nhẹ đùi nàng.

Cô cứ nhẹ nhàng như vậy là muốn giết nàng. Cảm giác nhột ở vùng da, lại thêm nóng bỏng từ đôi môi khiến nàng giờ thật đáng thương.

Tay cô từ đùi nàng vuốt nhẹ lên phía bụng, nghịch ngợm phần bụng phẳng lì của nàng.

Nàng cắn nhẹ môi cô, day day đôi hàm làm cô càng thêm nhiệt.
Cô không muốn ở mãi "mức độ" này. Nghĩ đến thế, cô liền dừng hôn, chuyển động đầu lưỡi từ từ trượt xuống cổ nàng.

Cô bất ngờ nên nàng vẫn chưa phản xạ kịp. Định làm gì đó thì cũng chỉ một thoáng rồi cũng nằm im mà 
"hưởng thụ".

Đầu lưỡi cô lăn trên cổ nàng, thỉnh thoảng cô lại đặt một nụ hôn nhẹ lên làm nàng càng lúc càng bủn rủn chân tay.

Tay cô đương nhiên đã đi đến chỗ khác, giờ đây nó đang đùa nghịch ở "chốn bồng lai tiên cảnh" rồi.
Cô xoa nắn nhẹ nhàng, rồi càng lúc càng mạnh tay hơn.

Vẫn là vậy, nàng đau nhưng không muốn cô ngừng lại.Không còn là một bên, giờ cả hai tay cô đều hoạt động. Động tác tay cô có phần quá thô bạo.
Nàng có đau nhưng cảm xúc thèm muốn khác lại đánh gãy cái đau đớn thể xác kia. Mỗi lần nàng rên lên, động tác của cô lại nhanh hơn và mạnh hơn theo từng tiếng rên rỉ của nàng.

Bàn tay trái của cô "buông tha" nàng.
Nhưng chính là... cái hành động khác của cô lại khiến nàng phát điên sau đó.Cô di chuyển đầu lưỡi, lướt xuống rồi dừng lại ở nơi hồng hào mới được "giải phóng". Các ngón tay phải của cô cũng bắt đầu linh hoạt. Đôi đầu nhũ hoa của nàng lại được chăm sóc.

Lần này cô nhanh hơn, mạnh hơn trước phải đến một bậc khiến nàng uốn éo không yên.

Chân nàng chống lên rồi lại bất lực duỗi xuống. Mọi sức lực của nàng bây giờ chỉ là cố gắng phản ứng theo những chuyển động của cô mà thôi.
Có lẽ đã quen nên nơi đầu nhũ hoa kia vươn lên nhanh chóng. Lần nữa nó lại nóng hổi và như muốn nổ tung.

Nàng run rẩy, đã quá "mệt mỏi" rồi.
Tay nàng túm chặt lấy đầu cô, vẫn chỉ biết thở gấp gáp và rỉ rên như vậy.
Cô di chuyển cánh ta vốn "thảnh thơi" kia xuống bên dưới, tìm đến nơi còn nóng hơn gấp vạn lần đang phập phồng giữa hai chân cô.

Cô dùng chân, tách nhẹ hai chân nàng ra thêm một chút rồi mới từ từ nhẹ nhàng chạm đến "thứ" đang "vươn" lên kia.

Cô chỉ mới chạm nhẹ, nàng liền "giãy nảy", cơ bụng giật lên một cái quá rõ ràng.Cô hơi dịch đầu ngón tay xuống bên dưới, cô đang ở "miệng hang" rồi.
Ướt át đến tột cùng là những gì cô nhận thấy.

Cô muốn đưa vào nhưng xem ra như vậy là quá lỗ mãng rồi.Cô lại đưa đầu ngón tay đến chỗ nhấp nhô ban đầu, dùng chút lực nhấn nhẹ rồi "cọ xát".
Nàng thở càng lúc càng nặng nề. Khi cô đưa tay như vậy thì nàng thực sự chỉ muốn cô "giết" nàng đi mà thôi.
Nàng giãy giụa, chân không biết đã nâng lên rồi lại đặt xuống đến bao nhiêu lần, rên rỉ cũng to hơn và càng lúc càng "khiêu khích".

"Hơ...hơn thế..."

Nàng muốn gì giờ nàng hiểu nhưng không thể thốt nên lời. Ở ngưỡng này... không thể "xuống" mà cũng không thể "lên".

Nhưng nàng không muốn "xuống".
Nếu là không muốn "xuống" thì nàng muốn "lên" đến bước cuối cùng. Nàng muốn thoát khỏi cái cảm giác ngứa ngáy và nóng ran này ngay lập tức.
Cô cũng đã thấm mệt.

Mấy tiếng "gợi tình" của nàng tuy là nguồn "sức mạnh tiềm ẩn" nhưng đã lâu như vậy rồi nên cô cũng có chút thấm mệt.

Cô cắn nhẹ đầu nhũ hoa. Nàng giật thót, dướn người lên một lần.
Đầu lưỡi cô không chịu "buông tha" nàng, từ từ lăn dài trên từng đường cơ thể nàng.

Cô luẩn quẩn quanh rốn nàng rồi đặt nhiều nụ hôn lên vùng bụng nàng.
Cô nhận ra thân thể nàng dường như không thể trụ lâu hơn nữa, cô biết nàng đang run rẩy và giật nhẹ mỗi lúc một nhiều lên.

"Gần đến" là những gì cô chắc chắn.
Cả hai đều không muốn kết thúc như này, như vậy chẳng lẽ lại "lặp lại", không có chút tiến triển?

Điều nàng đang mong mỏi ở cô... khác với điều cô chuẩn bị làm.
Cô dừng toàn bộ hoạt động của cánh tay, việc này khiến nàng hẫng hoàn toàn.

Nàng dần "trở lại mặt đất", hé mắt nhìn cô. Nàng hốt hoảng định thoát khỏi cái hành động mà nàng biết cô định làm thì không kịp. Nàng lần nữa bất động, người run rẩy còn khủng khiếp hơn lúc trước.

Cô giữ chặt hai cổ chân nàng, chống lên rồi đương nhiên sẽ "giúp" nàng đến một "nơi" "xa" hơn.

Cô hôn nhẹ vào nơi đang nóng hổi nhất trên cơ thể nàng, đưa đầu lưỡi tiếp xúc với phần phập phồng nhô ra đó.Một lần cảm nhận được ấm áp từ đầu lưỡi cô khiến nàng không khỏi kinh hãi.

Nàng sợ, sợ... cái cảm giác thèm muốn mãnh liệt này.Cô liếm láp cẩn thận rồi dùng hàm răng mình cắn nhẹ vào cái thứ đang muốn nổ tung ở cơ thể nàng. Không chỉ nơi đó muốn nổ tung, bản thân nàng cũng muốn mình bùng phát.

Cô cuối cùng cũng chuyển "bước".
Hai bàn tay vẫn vuốt nhẹ đùi nàng nhưng đầu lưỡi thì lại dịch xuống bên dưới. Lưỡi cô chính thức chạm đến "cửa hang", nơi ẩm ướt mà khiêu khích cô suốt từ lúc "cuộc chiến" bắt đầu.

Nàng túm chặt tóc cô, người không ngừng cong cớn lên theo mỗi lần cô dịch chuyển đầu lưỡi quanh "cửa hang" mình.Không còn chút gì trong đầu ngoài ham muốn.

- Đường....Đ...Đư...ường...!

______________________________________

Mọi người đọc xong ngủ ngon không niệm nha tui đi thí nghiệm đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top