Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, Thư Hân vẫn là đúng giờ xuất hiện ở phòng học.

Tuy rằng cực nguyện không cam lòng, bất quá giáo sư đã uy hiếp sẽ điểm danh, nàng thật sự không nghĩ lấy thành tích của chính mình ra nói giỡn.

Ngồi ở cầu thang cuối cùng phòng học, cô chống má, chán muốn chết chờ Tiểu Trạch xuất hiện.

Trong phòng học vẫn là rất đông người, có thể thấy được mị lực Triệu lão sư, thật sự là không sai.

Ngu Thư Hân thậm chí quan sát đến, sắp xếp ở mấy vị trí trước, phần lớn là sinh viên nam chiếm ngồi, hơn nữa một người so với một người thật sự xinh đẹp thưởng mắt, cảnh đẹp phi thường vui.

“Thật không thể tưởng tượng.” Thư Hân nhịn không được mắt trợn trắng.

Nhanh đến thời gian vào học, nàng gặp Tiểu Trạch đi vào, nhìn một vòng phòng học, cùng nàng vẫy tay chào hỏi nhưng cũng không có đi tới, ngược lại đi đến dãy thứ hai, ở trước bục giảng ngồi xuống.

Thật giận Lâm Tiểu Trạch! Cư nhiên…… Lại lần nữa gặp sắc quên bạn!

Ngu Thư Hân ở phía sau trừng mắt nhìn thẳng mục tiêu, Tiểu Trạch lại hoàn toàn không có cảm giác, vô cùng cao hứng ngồi ở hàng chờ đợi giáo sư xuất hiện.

Triệu Tiểu Đường đi vào phòng học, ngẩng đầu, liền ở trong đám người nhìn đến gương mặt khả ái đang phẫn nộ đằng đằng sát khí.

Rất kỳ quái, cô cư nhiên rất muốn cười.

Nàng…… Bộ dáng vì sao luôn thở phì phì?

Ngu Thư Hân cũng là sửng sốt.

Nàng thực xác định sắc mặt mình khó coi, nhìn thấy Tiểu Đường đi vào, muốn cúi đầu đã muốn không kịp, cứ như vậy ngay mặt chống lại.

Nhưng là…… cô vì sao…… Đột nhiên lộ ra mỉm cười như vậy?

Hàm súc nhã nhặn lại mang một tia nghịch ngợm, cư nhiên…… Làm nàng tim đập đột nhiên nhanh hơn.

Thật giận!

Thư Hân cúi đầu, một cỗ hờn dỗi bừng lên trong lòng.

“Hôm nay cô thật cao hứng bởi vì nhìn thấy mọi người đều đến đây học, thực cho tôi mặt mũi.” Lời dạo đầu của Tiểu Đường làm cho hàng các nam sinh đều nở nụ cười.

Lập tức bắt đầu vào học, cô giải thích hoàn cảnh ảnh hưởng đánh giá tầm quan trọng của báo cáo. Tiểu Đường chậm rãi mà nói, nêu ví dụ sinh động thú vị, tuy rằng không có gì thú vị, đề tài cũng không tính hoạt bát, lại vẫn như cũ có thể nói được thập phần hấp dẫn người.

Thư Hân tuy rằng không cam lòng, nhưng là không thể không thừa nhận, đây là một giáo sư giảng bài thật sự hay.

Khó trách có nhiều nam nữ sinh như vậy, đều cao hứng phấn chấn ngồi ở hàng, còn hợp thời đưa ra vấn đề, hoặc cùng giáo sư đối thoại cười khẽ.

“Này kỳ thật là tôi ở đại học vào thời điểm thảo luận đề tài đã có một chuyện thật lâu thật lâu trước kia……”

Tiểu Đường thuận miệng nói xong, dưới liền vang lên nũng nịu kháng nghị,“giáo sư, cô mới không có già như vậy!”

Sau đó chính là một tràn tiếng cười vui vẻ.

Tiểu Đường nhưng thật ra không có nói nhiều, cô ôn hòa cười cười, tiếp tục giảng bài.

Thư Hân có điểm ngoài ý muốn. Nàng gặp qua nhiều lắm cô giáo tuổi trẻ, liền thừa cơ cùng nam sinh vài câu vui đùa, bất quá, Triệu Tiểu Đường cư nhiên không có.

Hết hai tiết, nàng miễn cưỡng xem như nghe được năm phần, cũng hợp với tình hình, thẳng đến khi chuông tan học vang lên nàng mới nghĩ đến …

Căn bản không có điểm danh!

Nàng đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt nhã nhặn kia giống dường như đang đợi nàng, cũng đang đẹp mặt nhìn lại đây.

Hai người tầm mắt ở không trung giao nhau, một mỉm cười chắc chắc, một bất bình tức giận.

Nàng tức giận đến đòi mạng, lại không biết chính mình tức cái gì, nàng xách ba lô lên bước đi.

Chán ghét! Chán ghét! Chán ghét bộ dáng khí thế kia, khí chất nhã nhặn kia, cùng đôi mắt luôn lóe ra hào quang nghịch ngợm kia, chán ghét!

Chán ghét dạng tâm tư rối loạn như ma! Thư Hân chán ghét!

Tốt nhất vĩnh viễn đều không cần gặp lại chị ta! cô giáo thật đáng giận!

Xong khóa liền theo phòng học chạy trối chết, sau, Thư Hân sinh một thời gian hờn dỗi, nhưng lại không thể cùng Tiểu Trạch mặc cả.

Lâm Tiểu Trạch đã muốn trở thành người cận vệ của đội trưởng Triệu Tiểu Đường, suốt ngày dùng ngữ khí say mê đối nàng nói, giáo sư có bao nhiêu suất, nhiêu khí chất, nhiêu nhã nhặn…… Nghe được lỗ tai nàng đều dài hơn kén tầm.

“Không cần nói nữa! Tôi nói đủ rồi!” nàng chịu không nổi đối Tiểu Trạch hô to.

Tiểu Trạch chính là nheo mắt lại, trên gương mặt trắng nõn biểu tình thực sắc bén. “Chị không nghe sao? Được, em đây không cho chị mượn bút ký, báo cáo cũng không với chị chung tổ nha, chị sẽ lo lắng một chút hay không?”

“Cậu…… Đáng giận!”

Thư Hân chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, nén giận.

Ai bảo nàng không thường đi học, người quen biết lại không nhiều, chỉ còn có một Tiểu Trạch tin cậy, Thư Hân lại không nghĩ cùng những người khác lui tới, quen biết bạn học mới, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại hành vi rõ ràng háo sắc của Tiểu Trạch.

Tuy nói như thế, Thư Hân không cam lòng không muốn đình chỉ công kích sau lưng Tiểu Đường, Tiểu Trạch vẫn là rất đạo nghĩa cùng đàn chị hợp tác thật tốt.

Ngu Thư Hân không nghĩ khi đi học, Tiểu Trạch liền giúp nàng sao chép bút ký, lấy bài giảng. Hai người một tổ báo cáo, Tiểu Trạch cũng thật sự tìm tư liệu, để cho nàng sửa sang lại, viết đại cương.

Bọn họ luôn luôn hợp tác khăng khít tuy rằng cãi nhau ầm ĩ, bất quá những năm gần đây hai người cảm tình vẫn tốt lắm, đối lẫn nhau cũng đặc biệt hiểu biết, quả thực…… giống như chị em gái.

Cho nên một thời gian về sau Tiểu Trạch vẫn còn nhắc đến Jisoo, không có dời đi đối tượng háo sắc, điều này làm cho nàng có điểm kinh ngạc.

“em hiện tại vẫn mê chị ta a? Như thế nào còn không có thay đổi người?” Thư Hân kinh ngạc hỏi.

“Ân, cô Triệu thật sự tốt.” Tiểu Trạch khi nói đến Triệu Tiểu Đường, trên gương mặt trắng nõn sẽ xuất hiện biểu tình say mê.“Lại nhã nhặn lại có khí chất, em đối với người như thế này thật không có cách.”

“em trước kia coi trọng ai trong lời nói đều giống nhau như thế.” Thư Hân cười nhạt,“Huống chi, lần này……”

“Chị lại mắng cô Triệu sao?” Lisa vẻ mặt đề phòng nhìn nàng,“Được, vậy chị tự mình đi theo cô thảo luận chuyện báo cáo đi, em không giúp.”

“Uy! Cái gì kêu giúp? Báo cáo em cũng có phần, điểm cũng không phải một mình tôi lấy.”

“Em mặc kệ, em chịu đủ chị rồi, thật không biết vì sao chị lại thấy cô không vừa mắt như vậy!”

Có lẽ là ghen đi, Tiểu Trạch nhìn ra được cô đối Thư Hân có khác thường, chẳng hề để ý Thư Hân, cũng có dị thường không được tự nhiên.

Lâm Tiểu Trạch chính là mất hứng.

Cho nên lần này, dù là theo cô khác thảo luận báo cáo cũng sẽ không nhìn thấy Triệu Tiểu Đường, chuyện này liền quăng cho đàn chị, cho nàng nếm một chút mùi vị đau khổ, tốt lắm, chính mình cũng vui vẻ thoải mái.

Kết quả, thực rất ầm ỹ, Thư Hân phải đem tư liệu báo cáo, đúng hẹn đi vào phòng giáo viên, đi tìm giáo sư thảo luận.

“Lý lão sư…… Lý lão sư……” Thư Hân đứng ở lầu một dãy hành lang phía trước, cố gắng tìm dãy số phòng nghiên cứu của cô giáo.

Chỉ đổ thừa chính mình thích tới thì tới, đi học cũng không thường xuyên lên lớp, mới có thể đến bây giờ cũng không biết phòng nghiên cứu giáo sư ở nơi nào, lại nên đi như thế nào.

Vốn những chi tiết này đều dựa vào Tiểu Trạch giúp nàng chuẩn bị, nàng chỉ cần phụ trách cuộc thi, viết báo cáo là tốt rồi, không nghĩ tới vì một Triệu Tiểu Đường mà làm cho bọn họ chị em xung đột.

Thật giận…

“Hắc, thật sự là khách ít đến.”

Tiếng nói, mỉm cười kia, như thế nào quen thuộc như thế? Lại ẩn ẩn có cảm giác thật giận……

“Tìm không thấy phòng nghiên cứu sao? Muốn tìm cô giáo ấy?” Tiếng nói trầm ổn dễ nghe, còn tiếp tục nói,“Sẽ không phải muốn tìm tôi đi? Tôi ở 313.”

Thư Hân vừa quay đầu lại, quả nhiên chính là cái tên đáng giận Triệu khó ưa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top