Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 40 : cầu nối (p1)

Sáng nay đám rắn năm nhất phải học môn độc dược do chính thầy Snape là giáo viên nên bọn chúng lo sợ phết đấy . Không chỉ cố ăn nhanh để đi đến lớp dành chỗ trước với bọn sư tử mà chúng còn chăm hơn lạ thường , bọn chúng đứa nào đứa này vừa ăn sáng vừa kề kề quyển độc dược trong tay cơ . Ngay cả tên nhóc Malfoy trông ỉu xìu hơn thường ngày , chẳng còn nói năng chuyện gì cả chỉ đăm đăm nhìn cuốn sách dày trong tay trông cu cậu có vẻ chăm phết đấy . Còn mỗi Harry và An lại nhàn nhã nhai bánh mì sáng , nếu Harry đã đọc trước và thuộc bài học từ mấy hôm trước thì An lại thành thạo từ rất lâu . Dù cu cậu chẳng có bẩm sinh học một phát hiểu luôn về độc dược đi chăng nữa thì cu cậu cũng được rèn dũa rất kĩ bởi cha mình .

Sau khi ăn xong thì có hàng trăm con cú bay vào đại sảnh đường giữa buổi điểm tâm, bay xà trên những cái bàn mà tìm chủ nhân, rồi thả xuống những phong thư và bưu kiện . Draco nhận được mấy hộp kẹo do má nó tự làm , xem chừng ngon lắm mà nó thích vô cùng nên nó cứ cười suốt rồi chia cho mỗi người một cái kẹo riêng bạn nó là Harry và An thì nó cho nhiều kẹo hơn . Còn An lại nhận được phong thư từ cha mình và trong bưu kiện có ba lọ thủy tinh nhỏ đựng trong hộp gỗ , đựng bên trong lọ là những viên kẹo cứng có hình thù như những loại trái cây thu nhỏ và đầy màu sắc trông bắt mắt vô cùng . Đó là kẹo trái cây Cavendish & Harvey Đức mà An rất thích từ nhỏ , thấy nó gương mặt của An vui lên hẳn , cậu hớn hở cầm lọ kẹo trên tay rồi lắc lắc ra tiếng " cốp cốp " vui tai . An lấy một lọ kẹo chia sẻ cho mọi người trong nhà mỗi người một viên rồi cất đi hai lọ kẹo vào hộp đựng đi kèm . Lúc này An mới đọc thư của cha

gửi Allert
Cha gửi ba hộp kẹo cho con ăn đỡ nhớ quê đó , cha dạo này bận quá về Đức luôn rồi nên mua được kẹo cho con . Nhưng ăn ít thôi nhé không lại sâu răng đấy . Sang tuần cha gửi sô cô la cho nhé . Dạo nào học có vui không ? Bạn bè có đối xử tốt với con không ? Giáo sư thì sao ? Con vào nhà Slytherin cũng được , cha cũng tiện nắm bắt .
Hôm qua cha vừa nghe tin con thích con bé muggle nào tên Hermione Granger thì phải ?! Cha không đồng ý cho con yêu sớm đâu ! Học tập chăm chỉ nhé đừng chỉ nghĩ chuyện yêu đương , nếu con xao nhãng việc học , cha sẽ gửi đơn đến trường con xin chuyển trường cho con đấy , có biết không ?!
Ăn uống đầy đủ , phải biết cân bằng giữa nghỉ ngơi và học tập nhé , cha khỏe lắm con đừng lo . Với cả con ăn ít đồ cay nóng và chua nhé , con đừng quên con bị đau dạ dày đấy . Bé xíu đã đau dạ dày rồi mà con ở xa phải biết tự chăm sóc , nhớ không ?!
Mãi thương con Allert
Cha của con
Gellert
Gellert Grindelwald

An bất đắc dĩ nhìn dòng thư tràn đầy tâm sự , lo âu lẫn quan tâm của cha mình . Có lẽ khi viết thư Gellert mới dễ dàng bộc lộ nhiều tình cảm như thế , An hiểu chứ nên cu cậu dù bị cha viết thư dọa nạt cũng vẫn cười hì hì , đôi mắt sáng rực chăm chú nhìn bức thư nhiều lần . An miết tờ giấy rồi nhẹ nhàng gấp lại bỏ vào phong thư rồi cất đi , định chờ học xong thì đem về phòng trả lời thư sau . Rồi An lại cầm lọ kẹo trên tay , vân vê nó một lúc như đang suy nghĩ điều gì .

☆☆☆☆☆☆☆☆

Lớp độc dược học dưới một cái hầm lạnh buốt, lạnh hơn những phòng chính trên lâu đài nhiều, làm bọn học trò rởn cả tóc gáy đã vậy lại còn thêm những đám côn trùng li ti bay lăng quăng trong các ống nghiệm thủy tinh, đầy bốn bức tường.
Thầy Snape cũng giống thầy Flitwick, bắt đầu buổi học bằng cuộc điểm danh. Và cũng như thầy Flitwick, ông dừng lại ở cái tên Harry Potter.
Snape :" À, phải rồi. Harry Potter. Một tên tuổi lừng lẫy mới của chúng ta " giọng trông ông dịu dàng nhưng có vẻ không phải ý tốt mấy . Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp. Mắt ông cũng đen như mắt bác Hagrid, nhưng chúng không hề ấm áp như mắt bác Hagrid. Chúng lạnh lùng và trống
rỗng, làm người ta liên tưởng đến những đường hầm tối om. Thầy Snape bắt đầu: "Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược. " - Giọng thầy không to, thật ra chỉ to hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng bọn trẻ lắng
nghe không sót một lời. Thầy Snape có biệt tài như giáo sư McGonagall là không cần phải mất công mà vẫn giữ được lớp học im lặng như tờ.
Snape tiếp tục chậm rãi nói :" Vì trong lãnh vực này không cần phải vung vẫy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường
chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làng hương thoang thoảng ; cũng chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các
giác quan bị mắc bẫy... Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết - nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy. "

Sau bài diễn văn nho nhỏ này, lớp học càng yên lặng hơn . Harry , An , Ron lén nhìn nhau nhướn mày . Hermione ngồi chồm tới trước, tha thiết muốn chứng tỏ mình không phải là một đứa đầu bò. Còn Draco thì thong dong nhìn thằng bé trông tự tin dữ lắm
Thình lình thầy Snape nạt: " Potter! Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được
gì? "

Harry giật thót cả tim , cậu theo bản năng ngó nhìn An nhận được cái nhìn cổ vũ của An thì Harry mới khẽ hít sâu rồi dõng dạc trả lời :" : lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dười tên: cơn đau của cái chết đang sống. "

Thầy Snape nhíu mày nhìn đăm đăm Harry với ánh mắt nghi ngờ bởi có lẽ ông chẳng tin rằng thằng bé Harry thật sự có khả năng trả lời ông . An thì thầm thở nhẹ một hơi , may ra cậu đã dặn Harry từ trước những câu mà thầy Snape bất thình lình hỏi nếu không số phận của Harry sẽ chật vật y trong nguyên tác .

Giáo sư nhăn mày tiếp tục một câu khác :" Vậy Potter! Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be - zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?"

Sau khi trả lời đúng Harry mới lấy lại được tự tin , rồi bình tĩnh đáp :" thưa thầy be - zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thể giải hầu hết các chất độc. "

Giáo sư im lặng một hồi chẳng nói chẳng rằng như vẫn muốn gây khó dễ ông lại tiếp tục hỏi :" Potter, cây mũ thầy tu với cây bả chó sói khác nhau ở chỗ nào? "

Harry tự tin nhìn thẳng giáo sư mà đáp :" Mũ thầy tu và bả chó sói là một, còn có tên là cây phụ tử ạ "

Có lẽ là trả lời đúng nên giáo sư chẳng thể xỉa xói thêm , thằng nhóc Potter biết vậy cũng không sợ nữa mà tự tin hơn mặc cho thầy Snape nhìn nó với cái nhìn tức tối nhưng khi hai thầy trò đối mắt , thầy Snape như khựng lại rồi quay mặt đi nạt thằng nhỏ :" 5 điểm cho nhà Slytherin , Potter ngồi xuống ! Chúng bây còn đợi gì mà không ghi chép vào tập đi?"

Harry ngồi xuống vẫn không hết bồn chồn nó nhìn An rồi nhận cái nhìn trấn an cùng khích lệ thì nó bình tĩnh hơn chút . Harry thầm ngó người sang phía An rồi nói nhỏ vào tay An
Harry :" cảm ơn cậu nhiều An !"
An gật đầu nói nhỏ không có chi . Dù Gryfffindor không có Harry nên cũng thoát kiếp nạn bị trừ điểm như trong truyện nhưng giáo sư vẫn dí Gryffindor đến tận cùng và đối tượng không còn là Harry vì cu cậu đã ở Slytherin mà đối tượng bị giáo sư nhắm tới là Ron :)
Thầy Snape chia bọn trẻ thành từng đôi, giao cho chúng thực hành trộn một
chất độc đơn giản để chữa mụn nhọt.
Draco được ghép chung cùng Harry còn An được ghép với Ron . Có Draco và An cân thì Harry và Ron chẳng sợ gì mấy .
Ông đi qua đi lại, áo trùm đen quét lết phết, coi bọn trẻ cân những cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn, đứa nào ông cũng chê, ngoại trừ Malfoy, đứa được ông thích ra mặt. Và thằng bé An cũng không bị ông chê , không hẳn chỉ vì họ của thằng bé mà là do thằng bé làm mọi thứ rất chuẩn chỉnh đến ông muốn soi cũng chẳng có gì để chê cả nên Ron nhờ An cũng được thoát kiếp nạn trừ điểm .
Ông đang bảo cả lớp hãy xem cái cách Malfoy hầm nhừ ốc sên có sừng mới tuyệt làm sao, thì khói axit xanh bốc lên như một đám mây, rồi một tiếng xì lớn vang lên trong căn hầm: Neville chẳng biết bằng cách nào mà đã nấu chảy cái vạc của Seamus thành một thứ méo mó không biết gọi tên là gì . Độc dược chảy tung toé xuống sàn đá, đụng phải đế giày ai là khoét thành một lỗ. Cả lớp vội
vàng trèo lên ghế đứng khi Neville rên rỉ vì đau đớn. Nó bị chất độc văng trúng khi cái vạc rớt xuống sàn, những mụn nhọt đỏ lan khắp tay chân.
Thầy Snape quát: " Thằng ngu. Ta chắc là mi đã thêm lông nhím vào trước khi nhắc vạc ra khỏi lửa chứ gì? "
Ông vun cây đũa thần để dọn sạch chất độc vương vãi đó đây. Neville mếu máo vì một cái mụn đỏ bắt đầu bể ngay trên chóp mũi nó. Thầy Snape nạt Seamus:
" đem nó xuống trạm xá " . An thầm quan sát rồi nghĩ nếu như hệt nguyên tác thì câu tiếp theo ổng sẽ nạt Harry nhưng Harry lại không đứng cạnh Neville như trong truyện nữa mà lần này là Ron . An vừa nghĩ xong thì thấy Snape thật sự nạt Ron vì nó đứng cạnh thí nghiệm của Neville và quan trọng là nó là Gryffindor

Snape :" Mi, Weasley , tại sao mi không nhắc nó đừng bỏ lông nhím vô? Mi tưởng là để nó làm sai thì mi có vẻ không hơn à? Mi lại làm mất thêm một điểm cho nhà Gryffindor."

Ron uất ức không nói lên lời nên mặt cũng nghẹn đến đỏ . An thấy thế liền trộm đút que kẹo vào tay Ron rồi nhìn Ron với cái nhìn an ủi , chỉ có Draco là nó chẳng thèm nể nang điều gì mà bật cười khúc khích vì Ron gặp nạn thôi .

- hết -

Kẹo trái cây Cavendish & Harvey của Đức

Nếu thích thì ủng hộ mình , đừng xem chùa nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top