Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C16: T. M. Riddle?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình minh ngày Giáng Sinh đến rất nhanh, Elysian tỉnh dậy trong sự tĩnh lặng của căn phòng kí túc xá. Mấy đứa con gái khác đều đã dọn đồ về nhà đón lễ, chỉ có Inky là đang cuộn mình trong cái hang nhỏ mà Pansy làm cho nó để ngủ đông, cứ dăm ba phút Elysian lại nghe tiếng Inky xì xì cái lưỡi bé tí. Con nhóc bước xuống lầu, chào đón nó là một cái lò sưởi ấm áp, cùng hàng tá món quà của người thân bạn bè gửi cho nó. Draco cũng đang ngồi chờ Elysian xuống để mở quà, Crabe và Goyle thì đã mở toang mấy món của chúng từ mấy đời và đang vui vẻ nhấm nháp mấy món socola do Pansy tặng.

Mẹ Elysian tặng nó một cái áo len thuộc về đội Montrose Magpipe, đội quidditch cũ của bà cùng một tấm thiệp ghi đầy chữ kí và lời cổ vũ của các thành viên. Ba của nó thì tặng cho nó một cái vòng tay bằng bạch kim trông rất thanh lịch, của Draco là một cái bịt tai vô hình, phỏng theo lời giải thích của thằng nhóc thì là "Để bảo vệ đôi tai của bồ trước tông giọng đến kính còn vỡ của Marcus". Daphne tặng cho Elysian một bộ tự trang điểm cho mấy gái mới lớn cùng với một chai nước ép nho của nhà trồng được. Pansy thì gửi cho Elysian một hộp sô cô la xì khói của Bỉ.

Đại Sảnh đường được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy. Không kể một tá cây thông Giáng Sinh phủ tuyết trắng và hàng chùm hàng chuỗi hoa ô rô và hoa tầm giăng mắc khắp trần. Sảnh đường còn được phù phép cho tuyết rơi êm đềm, tuyết phù phép nhẹ, ấm và khô, rơi từ trên trần xuống. cụ Dumbledore lĩnh xướng mấy ca khúc Giáng Sinh mà cụ yêu thích nhất.

Draco và Elysian ngồi bên bàn của mình vừa ăn tiệc vừa nghe nhạc, Draco không quên khoe với mấy đứa bạn của mình về cái áo len của tuyển thủ quidditch Aidan Lynch mà nó vừa được Elysian tặng. Harry và Ron ở bàn Gryffindor ngó qua vẫy vẫy tay với Elysian, vui thích giơ cao mấy món quà Elysian tặng cho chúng nó.

Draco sau khi dùng bữa xong thì bỏ đi tìm tụi Crabe và Goyle trước, Elysian vẫn còn ngồi trong sảnh đường ghi chép cho xong mớ bài tập về nhà của bộ môn biến hình. Lúc nó xong việc thì cũng đã tầm giữa trưa. Con nhỏ lụ khụ ôm đống giấy da về phòng sinh hoạt nhưng chưa được mấy bước đã đụng phải hai đứa học sinh đang cắm đầu cắm cổ chạy. Chúng nó té nhào ngay trên bậc thềm dẫn đến lối vào đại sảnh đường tối thui.

"Mắt để trên trán hả...Harry?" Elysian la lên, đống giấy da của nó bay tứ lung tung.

"Hai bồ đi đâu mà cắm đầu cắm cổ vậy? Và tại sao hai người lại mặc đồng phục của Slytherin?" Elysian cau mày nhìn kĩ lại mặt Harry và Ron nhưng mà nhìn không giống lắm, gương mặt hai thằng nhóc cứ như đang pha trộn giữa hai đứa Crabe và Goyle. Chưa kịp để cho Elysian reo lên tiếng nào, Harry và Ron đã quyết định bưng con bé chạy luôn cho chắc.

"Khoan đã, thả mình ra coi" Elysian la ai oái khi Ron và Harry dẫn nó vào cái nhà vệ sinh nữ bị đồn là ma ám. Hai thằng nhóc thở hồng hộc nhưng vẫn không quên kiểm tra xem có ai đang đuổi theo hay không. Lúc này Harry và Ron đều đã trở lại bình thường, bộ đồng phục Slytherin rộng thùng thình trên người chúng nó chỉ nhìn qua cũng đủ để Elysian hiểu mọi chuyện.

"Hai bồ lẻn vào phòng sinh hoạt nhà của mình?!" Elysian chất vấn hai thằng nhóc

"Bình tĩnh cái đã, bồ phải nghe tụi mình giải thích" Ron bối rối nói khi bị hỏi. Nhưng tiếng thút thít của Hermione đã đánh tan bầu không khí căng thẳng ấy, Elysian mặc kệ hai đứa con trai, đi theo tiếng khóc tới trước một cánh cửa vệ sinh thì bất thình lình một con ma nữ hiện ra.

"Ùiiii daaaaa, tụi bây chờ đó mà coi, khủng khiếp lắm!" Con ma vui vẻ nói, Elysian lần đầu thấy con ma này, cũng mờ mờ đoán được nó là con ma được dân chúng đồn thổi là ám chỗ này.

"Hermione? Cậu ở trỏng hả?"

Hermione nhận ra tiếng của Elysian thì giật mình

"Eli? Sao cậu lại ở đây?" Cả đám nghe tiếng mở chốt cửa, rồi Hermione xuất hiện, thút thít khóc, cái áo chùng của cô bé được kéo lên trùm kín đầu. Elysian không thấy được gương mặt của Hermione.

"Mình bị hai tên ngốc này lôi đến đây" Elysian lườm hai thằng nhóc

"Xin lỗi, tại tụi mình rối quá" Harry luống cuống nói

Hermione buông cái áo chùng cho nó tuột xuống khỏi đầu, để lộ một gương mặt khiến cả Ron cũng phải kinh hoảng đến nỗi bị giật bắn ra sau, té vô cái chậu rửa mặt.

Gương mặt của Hermione phủ đầy lông đen thui. Mắt cô bé cũng đã đổi thành màu vàng trong veo, lại thêm đôi tai dài và nhọn chỉa ra ngoài mái tóc.

"Ngài râu ria?" Elysian vô thức nhận ra hình dạng Hermione đang giả dạng thuộc về ai

"Ra là vậy, hôm đó bồ lẻn vào kho của thầy Snape là để trộm nguyên liệu nấu thuốc đa dịch phải không?" Elysian nhớ lại

"Tụi mình không có ý xấu gì đâu, mình thề đó." Hermione giật thóp khi nghe thấy lời buộc tội của Elysian.

"Tụi mình chỉ muốn xem xem Malfoy có biết gì về người kế vị của Slytherin hay không" Harry ủ rũ nói

"Vậy nên tụi mình mới bày ra kế này, ai mà ngờ được Bullstrode có nuôi một con mèo chứ" Hermione bất lực nói, hai cái tai lông lá của cô nàng rũ xuống hệt như lúc ngài râu ria buồn.

"Được rồi, trước hết bọn mình cần phải giúp Hermione xử lí mớ lông này" Ron chen vào

"Đưa cậu ấy đến bệnh xá đi, mình chắc là bà Pomfrey sẽ giải được mà" Elysian nêu ý kiến. Thế là ba đứa nhóc nhân lúc sảnh chính không có ai vội dùng tấm khăn che người Hermione lại rồi đưa con bé thẳng đến chỗ bà Pomfrey. Hermione phải ở lại bệnh thất trong nhiều tuần lễ sau. Đủ thời gian để cả bọn kể lại cho Elysian nghe những thứ chúng nó thu thập được mấy tháng nay về phòng chứa bí mật. trong hứa sẽ giúp tụi nó điều tra cũng như bắt cả ba đứa hứa không được giữa bí mật gì với nó nữa.

Khi những học sinh khác kéo nhau trở về trường sau kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh, sự vắng mặt của Hermione đã làm dậy lên vô số chuyện đồn đãi rùm beng. Dĩ nhiên ai cũng tưởng là con nhóc đã bị tấn công. Nhiều học sinh kéo đi thành hàng dài ngang qua bệnh thất tìm cách dòm Hermione một cái, đến nỗi bà Pomfrey phải đem mấy tấm màn của bà ra để quây quanh giường của Hermione, cho cô bé đỡ ngượng trước những cặp mắt tò mò về bộ mặt đầy lông của mình.

Trong khi mấy đứa nhà Gryffindor chạy khắp cả lâu đài để cố tìm ra bí mật về căn phòng chứa bí mật thì Elysian lại bận bịu với mấy môn học nhức óc cùng mớ lịch trình tập quidditch. Nó gặp lại Harry và Ron trong một lần vừa mới đi tập về, Harry đưa ngay cho cô bé coi quyển nhật ký của T. M. Riddle và kể cho nó nghe câu chuyện mình đã tìm được quyển nhật ký như thế nào.

"50 năm trước căn phòng bí mật đó đã được mở ra, sự việc đang được tái diễn trở lại."

Tất nhiên là Elysian đoán ra ngay cái người tên Riddle đó là ai

"Các cậu cũng không tin bác Hagrid là kẻ giết người đâu phải không?"

"Tất nhiên là không rồi" Ron la lên

"Mình tin chắc rằng cái người họ Riddle này đã mắc phải sai lầm. Làm sao bác Hagrid lại có thể là hung thủ được" Harry nói lên quan điểm của mình

"Có thể Riddle đã bắt nhầm người. Có thể một con quái vật khác đã tấn công người ta chứ không phải con quái vật của bác Hagrid" Elysian nói cho hai thằng nhóc nghe.

"Đúng rồi đó, Hermione cũng nói câu y chang! Tụi mình phải tìm ra hung thủ thật sự của vụ này"

Vào những ngày lễ Phục sinh, học sinh năm thứ hai bận một chuyện đau đầu. Chúng phải chọn môn học cho niên khóa sau. Elysian quyết định chọn môn Toán phù thủy và Tiên Tri, con nhóc còn đăng kí thêm môn chăm sóc sinh vật huyền bí vì thấy thú vị trong khi Daphne thì ngồi phân vân giữa cổ ngữ Runes và bói toán, Pansy thành công thuyết phục con nhỏ chọn cả hai

Ngày tới là trận thi đấu chung kết giữa nhà Slytherin và Hufflepuff. Marcus tăng dần hiệu suất luyện tập, các thành viên sau khi dùng bữa đều phải chạy ra sân để được huấn luyện đặc biệt. Bên phía Harry thì lại báo rằng nó bị mất cuốn nhật kí của Riddle, bốn đứa định là sẽ cùng nhau đi tìm lại cuốn nhật kí sau khi xong trận đấu.

Hôm ấy Elysian như thường lệ bay chổi ra sân đấu, Marcus vẫy tay tập hợp các tuyển thủ lại để bàn bạc chiến thuật thi đấu thì bỗng nhiên cô McGonagall ra thông báo sét đánh

"Bãi bỏ trận Quidditch này!"

Từ phía khán đài vang lên tiếng la ó phản đối. Hai đội thi đấu nghe thông báo thì ngơ ra chẳng hiểu gì, vị đội trưởng bên nhà Hufflepuff chạy ra hỏi rõ nhưng chưa kịp nói ba câu đã bị cô McGonagall nhắc nhở:

"Tất cả học sinh phải trở về ngay phòng sinh hoạt chung của nhà mình. Ở đó các giáo viên chủ nhiệm sẽ cho các trò biết thêm tin tức. Hãy cố hết sức đi nhanh lên."

Rồi cả bọn bị giục hết về phòng sinh hoạt của nhà mình. Elysian cũng không ngoại lệ, nó vẫn còn đang mặc trên người bộ áo thi đấu quidditch.

"Tất cả học sinh phải trở về phòng sinh hoạt chung vào lúc 6 giờ tối. Sau giờ giới nghiêm đó không một học sinh nào được rời phòng ngủ. Mỗi buổi học sẽ có giáo viên đi kèm các trò đến lớp. Không học sinh nào được vào nhà vệ sinh mà không có giáo viên cùng đi. Tất cả những cuộc luyện tập và thi đấu Quidditch đều phải hoãn bỏ. Các sinh hoạt học tập giải trí buổi tối cũng tạm ngưng."

Đám học sinh nhà Slytherin nín thở nghe thầy Snape đọc thông báo trên cuộn giấy da. Vừa dứt lời, thầy chèn thêm một dòng cảnh cáo

"Ta mong là chúng bay đừng có ra vẻ anh hùng rồi xuất hiện ở những nơi không nên có mặt." Rồi thầy quay người bỏ đi

Phòng sinh hoạt tức thì inh ỏi lên.

"Con nhỏ thông minh bên Gryffindor bị hoá đá rồi" Pansy nói cho Elysian nghe. Tin tức này làm lòng Elysian chững lại, Hermione bị hoá đá rồi?

"Mà kì lạ thiệt, Những người bị hoá đá đều có ba mẹ xuất thân là Muggle" Daphne nói ra thắc mắc của mình, một cậu trai cùng nhà đã chỉ ra trọng điểm này. Chưa có học sinh nào mang máu thuần bị hoá đá cả, hoặc vẫn chưa đến lượt chúng.

"Hay kẻ chủ mưu là người căm ghét học sinh con nhà Muggle? Chắc đó là lý do mà nhà Slytherin chưa bị hoá đá ai." Pansy đáp lời Daphne, mấy đứa nhà rắn nghe vậy thì thấy cũng có lí. Chúng lại trở nên an tâm một tí khi biết rằng mình không phải đối tượng của "thứ ấy"

Số lượng học sinh bị hoá làm cho cả trường hoang mang, lượng thư cú bay đến cũng ngày một nhiều, hầu hết là phụ huynh hỏi thăm tình hình mấy đứa con của họ. Có người còn yêu cầu được rước mấy đứa trẻ về, mọi chuyện trở nên bùng nổ hơn sau khi có thông tin thầy Dumbledore bị hội đồng quản trị trường bãi nhiệm, Draco nói đó là do ba của nó đề ra. Thầy Dumbledore đã không thể bảo vệ được những học sinh của mình, việc bãi nhiệm diễn ra vô cùng nhanh gọn. Trước khi chúng nhận ra thì thầy đã biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top