Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. Tình yêu nhỏ của Đại Công Tước( 6) Phiên ngoại.

Lại thêm một mùa đông sắp qua đi. Đây đã là năm thứ 20 kể từ khi Jasper cùng Krause trở lại bên nhau. Cuộc sống của hai người theo Kellnera hình dung chính là:

"... Tôi không còn gì để nói nữa cả. Mặc dù đã làm quỷ lâu năm, không có cảm giác đặc biệt gì nữa, nhưng mỗi khi ở gần hai người họ, tôi luôn cảm thấy no."

Cũng bắt đầu từ 20 năm trước đó, sau khi nhận được báo cáo thành quả nghiên cứu đến từ đoàn thám hiểm của Krab Allein, thế lực đứng sau việc khai quật hầm mộ cổ hư hư thực thực hơn 400 năm tuổi được cho là của Đại Công Tước Slovisky kéo dài gần 20 năm mới dần được đặt dấu chấm hết.
Tiếp sau đó, không hay biết nguyên nhân vì sao mà những người liên quan đến việc hầm mộ, cùng đoàn đội điều tra thám hiểm đều bị lu mờ kí ức về việc này một cách thần kỳ. Cuối cùng ngoại trừ Krab Allein không ai còn nhớ gì nữa cả.

" Cha, ngài dùng trà trước đi. Một lúc nữa chúng ta sẽ dùng bữa rồi."
Krause nhẹ nhàng cười nói, vừa đặt một tách trà nhỏ trên bàn uống trà bên cạnh cha cậu.

Lúc này họ đang ngồi nghỉ ngơi trong vườn hoa đầy màu sắc trước toà lâu đài. Một khóm hồng leo Pháp đỏ như lửa rũ dài cành lá quấn vòng quanh dàn uốn, rồi thẹn thùng chạm cành lá nụ hoa mịn màng mới nhú lên ngón tay trắng ngần đặt trên mặt bàn trà. Krause một bên trêu đùa nụ hoa chớm nở một bên phân thần nhìn qua hướng cửa vườn như đang chờ đợi người nào đó.

" ... con trai à, bé ngoan, có ai đã từng nói rằng hiện tại con đang rất giống một hòn vọng phu hay không?" Krab uống chút trà, trêu ghẹo con trai nói.

" Cha, con không có nhớ tới anh ấy mà..." Krause không tí sức phản kháng. Đôi mắt xám sẫm màu ánh lên ánh nước xấu hổ, oánh nhuận giống như đôi viên trân châu xinh đẹp được đại dương ưu ái.

" Cha rất vui vẻ, bé ngoan. Thấy con sống tốt như vậy, cha cũng yên tâm phần nào. Cuộc sống của cha cũng không còn được mấy lần hai mươi năm nữa, chỉ mong rằng đời này có thể thấy con được hạnh phúc, cha thực an lòng trở về với Chúa. Lần này đến đây cũng là muốn từ biệt con, ta dự tính sẽ cùng Hanna tiếp tục đi du lịch phía Đông. Hi vọng rằng con sẽ không quá nhớ ta đi." Nói xong Krab liền cười tươi vui vẻ. Tiếng cười trầm khàn của tuổi tác nhưng lại đầy tinh thần thanh thuý trong trẻo như con trẻ.

Krause hơi buồn trước cuộc chia tay nhưng lại cũng vui thay cho người cha đã ở bên chăm lo cho cậu hơn nửa đời người này. Krause biết rằng, mãi cho đến khi cậu trở về bên Jasper, cha mới hoàn toàn thả lỏng lòng mình mà tiến tới cuộc sống mình yêu thích, tìm một người cùng sở thích, chung sống, dắt tay nhau vượt qua thời gian nửa cuối cuộc đời.

" Vậy chúc cha cùng cô Hanna đi chơi vui vẻ." Nói nói lại nhớ ra gì đó, liền hỏi: "Đúng rồi, cha có cần chuẩn bị cái gì nữa không, con chuẩn bị thêm cho cha."

" Không cần đâu, cô Hanna đã chuẩn bị mọi thứ. Lại nói chỉ 20 năm thôi mà hòn đảo này đã thay da dổi thịt nhiều như vậy. Cha đã không thể nhớ nổi bộ dáng hoang tàn lúc mới nhìn thấy nó lần đầu tiên như thế nào nữa rồi."

" Vâng, quả đúng là khác rất nhiều." Krause ánh mắt xa xăm mà nhớ đến nỗ lực mà Jasper dã bỏ ra 20 năm qua.

Lúc đó, sau khi hoá quỷ giống Jasper cùng anh trai, cậu cùng Jasper đi tìm cha thuận tiện đi một vòng hòn đảo. Không thể không nói, cảm giác lúc đó thật vi diệu, mọi thứ như thể trở nên rất dễ dàng.

Cậu như thể làm được tất cả mọi thứ vậy!

Cậu gặp lại cha Krab rồi đưa bọn họ rời khỏi hòn đảo trở về cảng Örscheile, làm lu mờ kí ức của bọn họ bằng năng lực mới thức tỉnh của cậu, đương nhiên là ngoại trừ cha.

Thời gian sau đó trấn cảng dưới sự dẫn dắt của anh trai Kellnera cùng hai người Jasper và Krause dần phát triển thành một điểm du lịch nhỏ xinh đẹp, thu hút rất nhiều quý tộc đến nghỉ dưỡng. Hòn đảo được Jasper dùng danh nghĩa một phú thương giàu có mua lại và phát triển.

Trải qua 20 năm phát triển cho đến bây giờ, hòn đảo và trấn cảng đã trở thành một trong những địa điểm rất nổi tiếng. Thượng đế đã trả lại sự xinh đẹp và phồn hoa nên có của hòn đảo Hy Vọng sau 400 năm bị chôn vùi.

Đúng lúc này, cách cửa thấp màu trắng bằng gỗ kẽo kẹt một tiếng mở ra. Một người đàn ông khoác áo bành tô đen, đội mũ dạ, tay nắm cây gậy đen được chạm khắc tỉ mỉ, khoan thai bước vào.

Hắn ngẩng đầu lên, lộ ra bên dưới mũ dạ là khuôn mặt anh tuấn như tượng tạc, đôi mắt xanh thẳm đầy thâm thuý, đáy mắt đầy ý cười hạnh phúc khi nhìn thấy thân ảnh thon dài xinh đẹp của vợ yêu.

Krause vui vẻ bước nhanh đến bên cạnh Jasper, rất tự nhiên nhận lấy chiếc mũ dạ người đàn ông đưa qua, hỏi hắn mệt không.

Jasper thoải mái cười dịu dàng, cúi xuống ôm lấy vòng eo gầy của vợ nhỏ, đầu đặt trên vai Krause thở dài một hơi đầy thoả mãn. Hôn hôn chút dáy tai lại hôn hôn chút trán, mắt, mũi, môi cậu, hỏi ngược lại cậu:

" Em làm sao nuôi mãi vẫn không mập lên được chút nào!? Có phải thời gian vừa qua ta không có nhà nên em làm biếng đúng không?" Vừa nói, cánh tay trên eo cậu còn không an phận tới lui, hết sờ sườn eo lại sờ xuống cặp mật đào căng mẩy. Hắn thì thầm bên tai cậu: " Hay là thịt xuống hết nơi này? Hửm?"

Krause nhẹ giật mình, tiếp đó liền hơi xấu hổ mà ửng đỏ hai bên má. Cậu ấp úng, liếc nhìn cha đang làm bộ chăm chú ngắm hoa hồng, tay chân vững vàng ngồi uống trà, một bộ dáng ta không biết gì hết đừng nhìn ta.

Đừng tưởng là cậu không nhìn thấy được ý cười nhàn nhạt sâu trong đáy mắt của cha!

Krause nhẹ nhàng cười, gạt đi cái tay đang làm loạn nơi mông cậu, dịu dàng nói:

" Về rồi liền vào ăn thôi , cơm chiều cô Hanna đã làm xong rồi đó. Chỉ chờ mình anh thôi đấy."

" Được rồi!" Jasper tủm tỉm nhìn vợ yêu ngạo kiều, an phận ôm eo cậu đi vào nhà, lúc chạm mặt Krab cũng nhàn nhạt gật đầu coi như chào hỏi, rồi cùng nhau bước qua cửa lớn toà lâu đài, hướng đến phòng ăn.

Đã gọi là toà lâu đài thì đương nhiên phòng ăn cũng cực kỳ lớn. Thế nhưng ngược lại, từ lúc Krause thức tỉnh, cậu không quá thích sự đồ sộ to lớn của phòng ăn  bởi vì cả toà lâu đài cũng chỉ có hai người bọn họ, Krause cảm thấy rất lạc lõng.

Jasper chiều theo vợ yêu bé nhỏ của hắn, vì vậy để cậu tự mình trang hoàng lại hết cả toà lâu đài.

" Đây mới là dáng vẻ mà nó thật sự nên có!" Hắn vừa nói vừa chiêm ngưỡng sự tinh tế ấm áp của cậu vợ bé nhỏ qua từng thiết kế cùng tâm tư tỉ mỉ, đáng yêu của cậu.

Từ trong ra ngoài toà nhà đều được sơn lại một màu be ấm áp, chóp lâu đài được lợp một lớp áo mới màu đen tuyền bí ẩn, các cánh cửa đều được thay mới cùng hàng rào gỗ đỏ bao quanh khu vườn trước toà nhà. Bên trong cũng thay mới các đồ dùng và gia cụ.

Đặc biệt là phòng ăn và phòng ngủ của họ.

Chiếc bàn tròn bằng gỗ thông lớn thay cho chiếc bàn dài hoàng gia. Ngay bên cạnh là phòng bếp với đầy đủ đồ dùng làm bếp chứ không còn lạnh lùng trống không như trước kia.

Những mùi hương thơm ngát của thức ăn bay ra. Cùng với đó là một bàn đồ ăn bốn mặn một canh chuẩn vị gia đình đầy đủ sắc hương vị.

" A! Mọi người đây rồi!" Người phụ nữ trung niên khá đẫy đà đang cẩn thận bưng một món nóng mới ra lò, đẩy cửa từ bếp bước ra.

" Hanna, cứ để đấy anh làm cho!" Krab nhanh nhẹn đi nhanh đến bên vợ, giúp bà bưng cái bát lớn đặt lên bàn ăn.

Bà Hanna cười thật tươi nhìn chồng bận rộn. Lại quay sang Krause và Jasper vẫy tay giục:

" Nhanh hai đứa vào ngồi đi! Hôm nay cô Hanna làm cho các con món mới đấy." Bà nói rồi lại quay về phòng bếp bên cạnh, chuẩn bị dao dĩa bày sẵn lên bàn ăn.

Xong đâu đấy, người một nhà liền cùng ngồi xuống thưởng thức bữa ăn giản đơn nhưng đầy hương vị gia đình này.

Krause nhìn khung cảnh đoàn viên ấm áp này mà không khỏi mỉm cười hạnh phúc. Cậu nhanh nhẹn gắp đồ ăn ngon vào bát từng người. Điều này khiến cha cậu vui vẻ đến cười tít mắt, luôn miệng khen con ngoan.

Đến lượt Jasper, cậu còn chưa kịp gắp cho hắn, liền cảm giác được bên miệng có thứ gì đó. Nhìn lại thì thấy một miếng thịt bò hầm thơm ngon được Jasper đặt bên miệng cậu từ lúc nào.

Krause liền không khách khí hé miệng ăn luôn miếng thịt. Vẻ mặt Jasper hiện lên vẻ thoả mãn cùng một chút hư vinh nho nhỏ.

Đáng yêu quá đi!

Krause nhịn cười nghĩ.

Bữa ăn kết thúc trong bầu không khí nhẹ nhàng vui vẻ. Ai ai cũng cảm thấy hài lòng về bữa tối tuyệt vời vừa rồi.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi mọi thứ, Krause theo Jasper về phòng ngủ của hai người. Người sau rất thức thời nhanh chóng đi chuẩn bị bồn tắm lớn cho cả hai.

Dẫu sao cũng đã một thời gian rồi hai người không gặp nhau, tiểu biệt thắng tân hôn, cậu phải để hắn hưởng chút ngon ngọt chứ. Jasper vừa nghĩ vậy vừa hí hửng chuẩn bị nước tắm uyên ương của hắn.

Krause nhìn người yêu tất bật chuẩn bị mà không khỏi lo lắng cho cái mông nhỏ của mình. Dù vậy cậu vẫn không nhịn được khao khát cái ôm đầy chiếm hữu của người thương.

Vì bận rộn một dự án xây dựng công viên nước giải trí bên cạnh cảng biển mà Jasper đã phải ở lại đất liền hơn nửa tháng. Cả nửa tháng này cũng không biết được cậu đã trải qua cùng nỗi nhớ hắn như thế nào. Lúc này cậu cũng thật sự muốn thân mật hoà cùng một thể với chồng yêu, muốn được cảm nhận dáng vẻ đầy cuồng dã mị lực của hắn, muốn hắn hung hãn mà yêu thương cậu.

Krause không khỏi đỏ ửng mặt mày mà nghĩ. Mặc dù đã ở bên nhau 20 năm nhưng mỗi lúc nghĩ đến chuyện đó cậu vẫn không khỏi cảm thấy xấu hổ, hắn lúc nào cũng đầy tính xâm lược mà muốn cậu, bắt nạt cậu đến khóc lóc cầu xin hắn không ngừng, rồi lại càng khiến hắn thêm hưng phấn hơn bao giờ hết, làm hắn càng thêm mãnh liệt chiếm hữu cậu hơn nữa.

Tóm lại là một cái vòng lặp vô hạn a!

Mặc dù xấu hổ nhưng thân thể Krause không khỏi thật thà bước đến trước ngăn tủ lấy ra thứ gì đó, rồi làm như thong thả bước đến phòng tắm đã được ai đó chu đáo chuẩn bị xong.

Bên trong phòng tắm đầy hơi nước mờ ảo, Jasper khoác áo choàng tắm lỏng lẻo, ngồi quay lưng với cửa, thử nhiệt độ nước trong bồn. Hắn nghe tiếng bước chân của người yêu liền xoay người lại, cười nửa miệng đứng dậy đón cậu.

" Đúng lúc, nước tắm xong rồi!" Hắn nói rồi đưa tay về phía chiếc áo len cổ tròn, định bụng cởi cái thứ vướng víu này ra.

Hầy!

Làn da vợ nhỏ nhà hắn trắng mịn như sứ, chỉ nhìn thôi đã khiến hắn không nhịn được muốn đè người ra mà yêu thương. Nếu không phải do Krause da mặt mỏng dễ xấu hổ, thì hắn phải cho người may cả tấn đồ ngủ xuyên thấu bằng loại lụa trơn quý giá nhất, khiến cậu ngày nào cũng mặc cho hắn xem, nếu muốn còn có thể xé rách bất cứ lúc nào. Chứ không phải như bây giờ vợ nhỏ nhà hắn chỉ ưa mặc mấy cái thứ đồ kín mít, che đậy hết mọi điều tốt đẹp bên dưới.

Krause nhìn ánh mắt xanh thẳm giờ đây tràn đầy lửa tình hừng hực như thể muốn chiếm giữ cậu bất cứ lúc nào.

Sao cậu lại có thể không biết Jasper đang nghĩ gì chứ?

Krause nhịn không được nhớ lại ánh mắt tủi thân như cún nhỏ của hắn lúc cậu từ chối ý kiến mặc bộ đồ ngủ tình thú gần như khỏa thân đấy.

Nếu là lúc hai người thân mật, có thể cậu sẽ suy nghĩ chiều theo ý hắn, nhưng đây...

Krause lúc đó chỉ biết bất lực ôm trán. Hỏi thử, làm sao cậu có thể khỏa thân cả ngày chứ???

Mặc dù cả hòn đảo chỉ có hai người họ. Nhưng điều đó cũng rất xấu hổ có được không?

Nhưng hôm nay thì khác! Không kể chuyện trước kia, trong 20 năm hai người sống chung vừa qua, hiếm khi nào hai người xa nhau lâu như vậy. Jasper nhớ cậu đến phát điên nhưng chính cậu cũng nhớ hắn không kém.

Tiểu biệt thắng tân hôn. Bây giờ họ chỉ muốn lao vào nhau mà thôi!

Nghĩ là làm, hai người thật sự như hai con thú hoang dã mà lao vào ôm hôn nhau. Sự cuồng nhiệt này rất nhanh đã làm cho bầu không khí trong phòng tắm lên men ướt át khiến cho người ta đỏ mặt tim đập nhanh.

Jasper vừa ôm hôn cậu vợ nhỏ, tay còn lại vừa sờ soạng xé rách bộ đồ trên người Krause. Bàn tay xấu xa không nhịn được vuốt ve làn da mịn màng như châu ngọc, để lại từng vệt đỏ ửng nhàn nhạt.

Krause bị hắn hôn đến thở không ra hơi. Những cái vuốt ve đầy dục vọng của hắn cũng khiến cậu hưng phấn, nhịn không được liền rên rỉ ra tiếng.

Jasper nghe tiếng rên của cậu lại càng như được tiếp thêm sức mạnh. Hắn liền đơn giản thô bạo mà bế Krause đã trần trụi vào bể tắm nước nóng, gấp gáp không chờ nổi muốn được tiến vào trong cậu, cá nước thân mật, mãi không xa rời.

..............

Tiếng nước trong phòng tắm vang vọng đến tận nửa đêm.

Lúc Krause sạch sẽ thơm tho được Jasper bế ra ngoài, cậu cũng đã không thể đếm được họ đã hoang đường trong phòng tắm đó bao nhiêu lần rồi. Đồng thời cũng cảm thán thể lực của con quỷ 400 năm không phải dạng vừa. Mặc dù cậu cũng đã hóa quỷ, nhưng so với Jasper thì chẳng là gì cả.

Y như con nít đánh nhau với người lớn vậy.

Nhưng ít nhất cậu không phải chịu thiệt thòi bao nhiêu vì thể lực của quỷ quá tốt dường như không cần phải nghỉ ngơi, hai người vẫn có thể đại chiến thêm 300 hiệp vậy.

Krause nghĩ nghĩ, đôi mắt xám sẫm màu linh hoạt đảo một cái, ngay khi Jasper vừa đặt cậu xuống giường định tiếp tục đêm xuân tiêu triền miên, cậu lập tức bật dậy khỏi giường phóng vào phòng tắm trong sự ngỡ ngàng của Jasper.

" Chờ em một lát..." Hắn chỉ kịp nghe cậu bỏ lại một câu, tiếp đến là tiếng đóng cửa" Rầm" một cái.

Sau một giây ngây ngốc, Jasper ngay lập tức cảm thấy hứng thú quay người, không biết cậu vợ nóng bỏng của hắn định tạo cho hắn bất ngờ gì đây?

Jasper ung dung ngồi đợi bảo bối nhà mình. Thực ra hắn cũng đoán được kha khá qua tiếng cọ xát đồ vật ở trong phòng, ai bảo tai hắn thính như vậy chứ.

Nhưng Jasper thực sự không ngờ rằng vợ nhỏ nhà hắn lại táo bạo như vậy!

Krause cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

Lúc này trên người cậu chỉ khoác đúng ba mảnh vải màu trắng. Vì sao gọi là mảnh vải, bởi nó chỉ che được đúng hai đầu t* và chỗ trọng điểm bên dưới, theo hơi ẩm trong phòng tắm dần thấm ướt lớp vải làm nó ngày càng trở nên trong suốt. Cặp mật đào căng mẩy bóng loáng đằng sau không hề có sự che chắn, đang run rẩy trong không khí ẩm ướt của phòng tắm. Ở giữa còn mắc kẹt một cái đuôi cáo xù lông màu trắng tinh đang rũ xuống, run run quét qua quét lại theo sự co bóp của nơi đang giữ nó.

Cậu đúng thật là lấy hết dũng khí cả đời mình để mặc lên người bộ đồ này rồi mà.

Thiết nghĩ đến biểu cảm của Jasper lúc nhìn thấy cậu mặc bộ đồ này, Krause liền cười tủm tỉm, thầm vui vẻ mà không biết cậu đã vô tình mở ra một cánh cửa thế giới mới cho Jasper.

Lúc cậu bước ra khỏi cửa phòng tắm, quả nhiên nhìn thấy gương mặt kinh ngạc đến không thể tin được của hắn. Tiếp đó là sự vui vẻ cùng lửa tình như dung nham nóng chảy chuẩn bị bùng nổ bất cứ lúc nào.

Ngay lập tức, Jasper không hề do dự bước tới ôm cậu. Hắn nhìn chăm chú một lượt từ trên xuống, sau đó khàn giọng nói:" Em quả thật... muốn giết chết ta mà." Tiếng cười trầm thấp vang bên tai cậu, hơi thở dốc đầy nóng bỏng của hắn phả vào tai cậu, tay hắn cũng không an phận lướt xuống nắm lấy cái đuôi xù lông vuốt ve đầy sắc tình, đôi môi mềm mại lướt dọc theo cần cổ thon dài của cậu đến xương quai xanh.

Một dấu hôn mới lại xuất hiện!

Krause cũng vội vã ôm cổ hắn hôn lên, hai chân thon dài của cậu vòng quanh eo hắn như hai con rắn nước trắng tinh quấn chặt trên người Jasper. Cái đuôi đằng sau lỏng lẻo lắc lư qua lại bị một tay của Jasper nắm lấy điên cuồng mà không kém phần dịu dàng đẩy vào rút ra.

" Em âm mưu cái này bao lâu rồi hửm? Có phải em muốn vắt kiệt ta không hả? Chỉ xa có mấy ngày mà em đã khao khát như vậy rồi sao? Tối nay em đừng hòng ta tha cho em!"

Nói xong hắn liền vứt cái đuôi xù lông đã ướt nhẹp nước d*m, thay vào đó là cự long đã sớm thức tỉnh, hùng dũng lao vào hành động ẩm ướt, thô bạo đóng chiếm lãnh thổ của chính mình.

Krause sung sướng cố gắng ôm lấy cổ hắn để giữ thăng bằng, lại bị một tay hắn giữ chặt cổ ép ngẩng lên đón nhận nụ hôn nồng nhiệt như lửa.

Một đêm dài cứ thế trôi qua trong sự điên cuồng của cả hai người.

Sáng sớm hai ngày sau.

Krause đứng trước cánh cửa nhỏ màu trắng tạm biệt người cha tần tảo đã chăm sóc thương yêu cậu hơn bao nhiêu năm kia.

"Lần đi này của cha cũng không biết bao lâu mới có thể gặp lại. Nhưng con sẽ mãi ở nơi này chờ cha trở về. Nhớ viết thư cho con nha! Con yêu cha lắm! Thượng đế phù hộ cha thuận buồm xuôi gió." Krause nói rồi ôm chặt cha cậu vào lòng.

Krab Allein cũng rưng rưng nước mắt, ôm cậu con trai đã từng nhỏ bé nay cũng đã cao hơn ông nhiều vào lòng. Ông đáp:" Cha cũng yêu con. Xin Chúa ban Phước lành cho con được hạnh phúc mãi mãi."

Hai cha con bịn rịn lưu luyến chia tay nhau.

Jasper đứng bên ôm vai vợ nhỏ im lặng an ủi cậu, hai người cùng nhau đứng nhìn bóng dáng xa dần của cha và cô Hanna đang dắt tay nhau thực hiện chuyến hành trình du lịch dài cuối cùng trong đời họ.

" Rồi sẽ lại gặp nhau thôi." Hắn hôn lên thái dương cậu thì thầm an ủi.

" Ừm, em cũng tin rằng một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ thực hiện một chuyến hành trình mới cũng như cuối cùng. Chúng ta cũng sẽ cùng nhau bước đi, nắm tay nhau đi hết qua năm này tháng nọ, thực hiện hết tất cả hoài bão còn giang dở khi xưa." Krause nói rồi ngước lên nhìn vào đôi mắt xanh thẳm màu đại dương hút hồn kia:" Jasper, em nguyện ý đi cùng anh trọn kiếp này, kiếp sau sau nữa. Anh có muốn cùng em không?"

Hắn nghe vậy liền trịnh trọng nhìn lại cậu, nhìn vào đôi mắt đã in sâu trong trái tim hắn hơn 400 năm qua. Hắn cười yêu chiều, thành kính hôn lên cái trán trơn bóng của vợ nhỏ, giọng nói trầm thấp mà hữu lực, rõ ràng nói câu đồng ý:" Ta nguyện ý đốt cháy cả linh hồn mình cho quỷ dữ chỉ để có thể bên em năm năm tháng tháng, đời đời kiếp kiếp mãi về sau."

Ta yêu em bằng tất cả thời gian của ta, yêu em bằng tất cả mọi thứ mà ta có, kể cả có phải dâng hiến linh hồn ta cho em đi nữa ta cũng không ngần ngại mà thỏa mãn tất thảy nguyện vọng của em.

Chỉ để chúng ta có thể bên nhau mãi mãi!

——END——

————————————

Tác giả có lời muốn nói:

Huhu cuối cùng tui cũng hoàn thành cái đoản này rồi. Cũng hơn hai ba năm gì đó( tự nhiên thấy mình lười quá thể đáng). 🥲🥲🥲

Cảm ơn bạn NymphRhyme, mặc dù qua hai năm nhưng mà tui vào đọc được comment của bạn ý mới triển luôn cho xong cái phiên ngoại đó. Chứ không chắc tui để đó đến mai sau quá à🥹.

Dù sao thì đoản này cũng xong rồi. Cảm ơn nhiều lắm luôn. Hiu hiu.................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top