Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#23 [SE]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đẹp trời , những dãi mây trắng đua nhau lướt qua bầu trời xanh ngát , ánh nắng rọi qua tán cây xanh mướt , bóng lá cây in trên mặt đất . Anh đẩy chiếc xe lăn - nơi người con gái anh yêu ngồi . Anh dừng lại dưới một cây xanh to , vương cành xoè rất rộng để cho cô bóng mát , cầm lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của cô , anh nói :
- Mai em được xuất viện rồi , chúng ta làm một buổi party sau nhà anh nhé ! Chỉ hai chúng ta thôi !
Cô mỉm cười , nụ cười đầy mãn nguyện trên đôi môi nhợt nhạt
- Nae ~
Anh cười , dơ tay định xoa đầu cô thì ...
Cô cúi mặt cười mỉm
- Anh định vuốt tóc em sao ?! Còn đâu mà vuốt , nó rụng hết rồi . Ngày mai em phải dưỡng lại , tối nay anh giúp em nhé !
Anh mỉm cười hôn lấy trán cô
- Anh biết rồi
Anh đẩy cô vào phòng , bế cô lên giường . Anh mở các rèm cửa rồi chỉ vào ánh nắng đang rọi qua khung cửa kính mà nói
- Em thấy gì không ?! Là nắng đấy . Em phải giống ánh nắng , em phải kiên cường mà sống , biết chưa ?!
Cô nhìn nắng một hồi lâu , rồi chẳng nói gì . Cô nằm xuống , tự đắp chăng và rồi thiếp đi .
Anh nhìn cô , bỗng anh ôm mặt khóc , anh khóc rất nhiều . Anh chạy vào nhà vệ sinh , anh khóc to hơn . Anh đấm vào ngực mình sau đó thì đấm vào tường làm tay anh chảy rất nhiều máu . Anh ngồi thụp xuống , cầm tờ giấy xét nghiệm có dòng chữ " Ung thư giai đoạn cuối " anh bóp nát tờ giấy , xé nó ra từng mảnh ...
Nói về phần cô , cô đang trong quá trình điều trị xạ trị , cô bị ung thư giai đoạn cuối . Cô
sống được đến thời điểm hiện tại là vì bản thân cô biết suy nghĩ tích cực , luôn sống lạc quan . Đúng lúc khó khăn ba cô qua đời , gia đình đã dấu cô nhưng không biết sao cô lại biết . Cô bắt đầu suy nghĩ , đau buồn , cô khóc , những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu dồn ép cô , tóc cô cứ thế mà rụng ...
- Đội ngũ bác sĩ chúng ta thực sự xin lỗi , chúng tôi đã hết cách . Căn bệnh mà Kim Ami đang mắc để chữa lành không ai khác ngoài cô ấy cả . Nhưng hiện tại cô ấy suy nghĩ rất tiêu cực , ảnh hưởng rất nhiều đến sức khoẻ của cô ấy . Gia đình nên chuẩn bị tâm lý
Mẹ cô hoàn toàn gục ngã , bà ngất ngay trên nền nhà lạnh lẽo của bệnh viện . Còn anh , anh chỉ biết câm nín , anh dựa người vào tường , hét tên cô trong vô vọng ...
*1 ngày sau*
- Chúng ta về rồi
Cô mỉm cười dọn dẹp nhà , sau đó tung tăng ra sau nhà trải khăn , chuẩn bị thức ăn và hai lon coca . Trời sập tối vào 7:00 PM , hôm nay trời đẹp lắm , vài giọt sương còn đọng trên nhành hoa cúc trắng ngần mọc trên thảm cỏ nhà anh , mùi của làn đất ẩm , gió nhè nhẹ vờn vợt trên mái tóc đen óng của anh , vòm trời lung linh ánh sao đua nhau phát sáng . Anh cùng cô ngồi gần nhau trên chiếc khăn cô đã trải , cô dựa vào vai anh , anh chòm tay ra sau ôm lấy chiếc eo thon gọn của cô , còn một tay nắm chặt đôi bàn tay xinh đẹp của cô
- Em nhìn kìa , em thấy ngôi sao đó không ?! Nó tuy nhỏ nhưng phát ánh sáng rất đẹp chẳng thua gì những ngôi kia ! Em thấy nó giống em không ?! Nó giống em vì nó mạnh mẽ , dám phát sáng , dám một mình giữa ngân hà rộng lớn . Rồi một ngày trong tương lai nó sẽ đổi ngôi ... Em cũng phải cố gắng giống nó , phải kiên cường đứng lên mà sống , phải thể hiện bản thân , chẳng có gì phải ngại cả . Anh biết em thiệt thòi nhiều lắm , anh biết căn bệnh em đang mang làm em xấu hổ . Mái tóc dài thướt tha như ngày đầu anh gặp em tuy không còn nhưng không sao , trong mắt anh em luôn là người đẹp nhất . Em phải sống đấy , vì em vì anh vì gia đình em và vì con của chúng ta nữa .
Cô cười thút thít hôn vào môi anh một nụ hôn - nụ hôn cuối của cuộc đời cô , nụ hôn ngọt ngào nhưng chứa đầy thương đau , cô nhìn anh và nói
- Em yêu anh , Kim Taehyung - Ánh nắng đời em
Cô dựa vào vai anh rồi thiếp đi ... đôi mắt với hàng mi cong cụp xuống ướt ướt vài giọt lệ , bàn tay nhỏ nhắn từ từ buông thõng ...
Anh gượng cười , cúi mặt thì thầm với chất giọng trầm và ấm áp như nắng của mình
Anh yêu em ... Kim Ami
...
Mọi thứ như chìm vào tĩnh lặng , chỉ còn nghe tiếng thở của anh , tiếng cỏ xào xạc , tiếng ve kêu , tiếng gió rú rít qua không khí u buồn ...
Cô đã ngủ một giấc ngủ sâu ... giấc ngủ chẳng ai có thể níu cô dậy được . Cô " ngủ " trên bờ vai của anh , bờ vai êm và ấm áp ...
.
.
.
.
.

Đây là fic project mình viết cho sinh nhật Taehyung . Mong các bạn đừng cop dưới mọi hình thức . Cảm ơn ạ ! <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top