Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đã rửa sạch thân thể Enda, Derek lại ôm cậu đến ngồi trên giường để cậu tự thay trang phục, Derek muốn ở lại phòng tiếp tục nói chuyện với Enda, nhưng quản gia Fergal lại tới gõ cửa thông báo có việc gấp, Derek không thể không đi, trước khi rời khỏi cửa Derek đã dặn dò Enda phải ở yên trong phòng không được chạy đi đâu cho đến lúc hắn về, Enda cũng chỉ gật đầu thuận theo hắn.

"Cạch"

Enda ngồi một mình trên giường nhìn cánh cửa đóng sầm đằng xa, trang phục bận trên người lỏng lẻo như muốn tụt hẳn xuống, cậu nắm đai lưng chỉnh lại, trong đầu là một mớ hỗn độn không thể xử lí, Enda ngẩng mặt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, Ma Giới thật u ám, ánh sáng nơi đây lại là một màu xanh thẳm khác với Thiên Giới khiến cậu cảm thấy ngột ngạt, từ lúc sinh ra Enda đã không có cha mẹ, một mình một thân sống ở Thiên Giới, cuộc sống xung quanh dường như không có lấy nổi một tia hạnh phúc, cho đến khi gặp được ngài ấy, tất cả dường như đã thay đổi.

"..."

Enda ngồi trong phòng chờ Derek đến tối cũng chưa thấy hắn quay lại, lúc này cửa đột nhiên mở, ánh mắt Enda thoáng chốc hiện lên một tia vui sướng nhưng rất nhanh lại vụt tắt, bởi vì người bước vào cửa là ác ma quản gia, không phải ngài ấy, Fergal tiến tới trước mặt cậu cung kính đáp.

"Cậu Enda, vương dặn rằng tối nay cậu có thể ngủ ở đây, ngài ấy đi ra ngoài có chút việc cần xử lí nên sẽ không về, bảo rằng cậu hãy ngủ đi, không cần phải chờ ngài ấy"

Enda nghe vậy cũng có chút thất vọng, tuy rằng không muốn nhưng cũng đành gật đầu nghe theo.

"Vâng"

Fergal cũng tranh thủ an ủi cậu bảo rằng không cần phải lo cho vương, ngài ấy sẽ không sao rồi nhanh chóng đi khỏi phòng, nếu như để ý kĩ liền nhìn thấy nét mặt của Fergal dường như rất lưỡng lự, không được tự nhiên như mọi ngày, đáng tiếc Enda lại không hề chú ý đến điều đó, Enda thở dài, trèo lên giường nằm phịch xuống, ôm lấy cái gối đầu còn vương mùi hương của Derek trong lòng, nhắm mắt, chưa đến 10 giây liền ngủ thiếp đi.

"..."

Nửa đêm, Enda bị gió lạnh từ ngoài cửa sổ luồn vào đánh cho tỉnh giấc, Enda chậm chạp ngồi dậy, rướn người tới đóng lại cánh cửa sổ, cậu nhìn qua chỗ bên cạnh, trống không, vương vẫn chưa về.

Nhưng mà, một khi đã thức rồi thì không tài nào nhắm mắt ngủ tiếp được, Enda ngồi ngẩn người trong chốc lát, "cạch" một tiếng, cánh cửa phòng đột nhiên bật mở, từ bên ngoài liền xuất hiện một bóng người cao lớn đang tiến vào, Derek nheo mắt, nương theo ánh trăng nhìn rõ được dáng người đang ngồi bên cửa sổ, như một hình bóng cô độc trong không gian đen tối, Derek tiến lại gần giường, hắn đưa tay chạm vào một bên má nóng ấm của thiên sứ nhỏ.

"Enda, vẫn chưa ngủ sao? Em đang đợi ta à?"

Enda muốn nói không phải nhưng cuối cùng lại khẽ gật đầu, Derek hài lòng nở nụ cười, xoay người cởi áo choàng trên người ra treo trên móc rồi cũng trèo lên giường ôm lấy thân thể nhỏ kia nằm xuống, Enda nằm đối mặt với vương, có thể cảm nhận được khuôn mặt tuấn mĩ làm điên đảo chúng sinh đang kề sát rất gần mình, Enda chớp mắt, mũi đột nhiên ngửi được một mùi hương xa lạ trên người vương tỏa đến, cậu thử khịt mũi một lần nữa, mùi hương kia vẫn như cũ không đổi, Enda dường như nhận ra được mùi này, giống như mùi thơm đặc trưng trên người thiên sứ, Enda có phần nghi hoặc, ngước mắt nhìn vương, khẽ gọi.

"Vương"

"Hửm?"

"Hôm nay ngài rất bận sao?"

Derek mệt mỏi vòng tay qua eo của Enda ôm sát vào người mình, "ừm" một tiếng đáp lại.

"Em quan tâm ta?"

Enda gật đầu.

"Trên người ngài....có mùi của người lạ"

"..."

Lần này vương không trả lời cậu, Enda cũng không biết mình hỏi trực tiếp như vậy vương sẽ khó chịu hay không, thời gian trôi qua thật lâu, khi Enda cho rằng vương đã ngủ thì trên đỉnh đầu lại truyền tới giọng nói không lạnh không nóng.

"Làm sao? Em để ý?"

"Em..."

Ngay lúc Enda còn đang do dự, Derek lại bồi thêm một câu cắt đứt mọi suy nghĩ trong đầu cậu.

"Có những việc em không nên biết, cũng không cần phải biết, chỉ cần mọi lúc dựa vào trong lòng ta là đủ, ngoan ngoãn như bình thường là được, em hiểu ý ta chứ?"

"Vâng"

"Ngoan, giờ thì mau ngủ đi"

Derek ôm cậu vào lòng, nhắm mắt lại muốn ngủ, Enda bị vương ôm cứng lấy không thể cử động, cậu nhích sát vào lồng ngực Derek khẽ ngửi, nhưng lại không thể ngửi ra được mùi hương mà mình đã nhung nhớ.

Thật lạ, trong lòng thực khó chịu, mặc dù biết quan hệ của mình với vương chỉ là loại quan hệ giữa chủ nhân với nô lệ, nhưng ngài ấy dường như rất quan tâm tới cậu, cậu cũng không có tư cách quản cuộc sống của vương, cậu vẫn còn nhớ trước khi bị vương đưa về Ma Giới, đại thiên sứ đã nói.

"Ác ma là loài máu lạnh, hung ác, giữa ác ma và thiên sứ không cần phải nảy sinh cái thứ tình cảm yêu đương kia, Enda, nếu như ngươi là người đầu tiên bị sa chân vào cái tình yêu mơ mộng hão huyền đó trước, thì chính ngươi mới là người tự chuốc lấy đau khổ vào người, một khi ngươi đã phạm sai lầm, dấu ấn trên thân thể ngươi sẽ thiêu đốt chính đôi cánh ngươi, không có cánh, ngươi sẽ còn tư cách trở thành một thiên sứ sao?"

Enda vẫn nhớ rõ lời này của đại thiên sứ, cậu không quên, ác ma đối với thiên sứ là một kẻ thù không đội trời chung, là một nỗi thống hận ăn sâu vào xương tủy không thể gạt bỏ, thế nhưng, Enda lại không hề hận vương, không coi vương là kẻ thù của cậu, Enda buồn bã gục đầu trong lòng Derek, trong bóng tối tiếng thì thào của cậu lại càng thêm cô độc, như một chú chim nhỏ đã mất đi tự do.

"Em phải làm sao mới tốt đây?"

"..."

Sáng hôm sau, Enda thức dậy, chỗ bên cạnh đã không còn ai, Enda liền đi xuống lầu tìm quản gia ác ma để hỏi, Fergal nói rằng.

"À, sáng nay vương đã đi từ sớm rồi, ngài ấy dường như rất bận, tôi cũng không thể đi theo được"

"Vâng, cảm ơn ngài"

Enda bước vào bàn ăn ngồi xuống, nhìn một bàn thức ăn phong phú trước mặt nhưng lại không có nổi tâm trạng để ăn uống, mọi hôm Derek đều sẽ cho phép cậu ngồi chung một bàn dùng bữa, nhưng hôm nay, Enda nhìn sang chiếc ghế trống bên cạnh, thở dài, ngài ấy không có ở đây, Enda liền bỏ bữa đi lên phòng mình.

Sau đó liên tiếp mấy ngày vương đều đi sớm về trễ, Enda ngay cả một cơ hội nhìn vương đều không có, cậu cũng không còn ngủ ở trong phòng của vương nữa. Hôm nay cũng không ngoại lệ, Enda nằm trong phòng mình lăn qua lộn lại suốt một tiếng vẫn không thể nào chợp mắt ngủ được, hiện tại đã là nửa đêm, cậu cảm thấy cổ họng có chút khát, liền ngồi dậy mở cửa đi ra ngoài.

Enda bước đi thật nhẹ nhàng không gây ra một tiếng động lớn nào để tránh làm phiền tới mọi người đang ngủ, khi đi ngang qua phòng của vương, Enda liền dừng lại, bởi vì hôm nay cửa phòng đột nhiên lại không khóa, cánh cửa vẫn còn mở hé, Enda tưởng rằng vương đã về, muốn đưa tay đẩy cửa thì đã bị tiếng động trong phòng làm khựng lại, tiếp theo bên trong liền truyền đến một giọng nói mềm mỏng có phần làm nũng.

"Derek, chậm một chút nga, ngài làm em đau đó"

"..."

Enda ngay khi nghe xong chợt mở lớn mắt có chút không thể tin được, bàn tay còn vươn giữa không trung khẽ run rẩy, giọng nói vừa rồi là của ai? Derek là người nào? Vì sao lại ở trong phòng của vương?

Trong đầu Enda lúc này là một vạn câu hỏi không thể xử lí kịp, cả người đứng bên ngoài cửa động cũng không dám động, đương lúc Enda còn đang nghi hoặc, giọng nói kia lại một lần nữa truyền tới, sau đó Enda còn nghe thêm được một giọng khác vang lên có chút quen thuộc, không, phải nói là còn hơn cả chữ quen thuộc nữa.

"Derek, ngài cắn em thực đau mà, không thể dịu dàng với người ta chút sao?"

"Ta biết rồi, đừng có lải nhải bên tai ta nữa"

"Ai nha, em làm gì có chứ, thật lạnh lùng mà"

"..."

Enda ở bên ngoài vẫn có thể nghe rõ được mồn một nội dung của cuộc đối thoại, chuyện sẽ không có gì nếu như khúc sau cậu không nghe thấy giọng nói trầm lạnh kia, là giọng của vương, ta có thể nhận ra được, ngài ấy đang ở cùng với người khác, vương...

Enda nghiêng người xuyên qua kẽ hở muốn nhìn rõ được có phải là hình bóng của vương hay không, nhưng bởi vì quá mức căng thẳng, tay liền chạm phải cánh cửa khiến nó kêu "két" một tiếng, hai người trong phòng cũng bị tiếng động nhỏ đó làm cảnh giác, một tiếng quát lớn từ bên trong truyền ra.

"Ai?"

Enda bị dọa cho giật nảy mình, vội vàng lách người qua chạy đi mất, khi về đến phòng liền khoá chặt cửa lại trèo lên giường, Enda cúi đầu thở hổn hển, đưa tay lên vuốt vuốt ngực cho nhuận khí, khuôn mặt có chút trắng bệch, mồ hôi từ trên trán rỉ ra, chậm rãi lăn một đường dài xuống má.

Thật sự là vương...

Ta không có nghe nhầm...

Tâm trí Enda hiện tại thật sự rất rối loạn, mặc dù biết trước giờ vương cũng đã có vài lần đưa người khác về nhà, hầu hết đều là ác ma, cậu đều không để ý đến, vẫn vui vẻ ở bên cạnh vương làm một con chó nhỏ ngoan ngoãn, nhưng lần này, trái tim trong lòng đang đập loạn lên không ngừng, cơn đau lại kéo đến khiến Enda rất khó chịu, lần này lại không phải là một ác ma, là mùi thơm đặc trưng của thiên sứ, là mùi mấy ngày trước cậu đã vô tình ngửi thấy trên người vương.

"..."

Enda mím môi, cậu thực sự rất muốn ngoan ngoãn mà, nhưng tại sao lòng lại cứ đau như vậy, cậu rất bức bối, không chịu nổi, nếu như lúc nãy mà xông vào, vương khẳng định sẽ ghét cậu không, những cảm xúc này thật mãnh liệt, cậu muốn đè nén tất cả xuống nhưng lại không thể làm được.

"Đừng có đau nữa mà, ta không muốn như vậy, mau biến ta trở lại bình thường đi..."

Enda cúi người vùi đầu vào đầu gối rầu rỉ nói, ánh trăng từ ngoài cửa như nghe hiểu tiếng lòng cậu, rọi vào thắp sáng cả thân thể Enda, sau lưng Enda đột nhiên lại hóa ra một đôi cánh trắng sứ to dài, lông vũ mềm mại khẽ lay động, một lần nữa cong lại bao lấy cả thân thể Enda giấu vào bên trong, như bảo bọc một báu vật trân quý, hơi ấm từ đôi cánh lan tỏa, nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau trong lòng của thiên sứ nhỏ, khiến cậu an tâm nhắm mắt đi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top