Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#2: Hàm Quang Quân thích mèo. (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Ngụy Vô Tiện nằm mơ.

Hắn nằm mơ thấy mình là một con mèo đen lông xù, mớ lông dưới chân màu trắng, một tai cột một sợi dây màu đỏ. Hắn chạy khắp nơi trong Vân Thâm Bất Tri xứ, nhưng hình như không ai thấy hắn. Tiện mèo nhỏ chạy vào Tĩnh thất, rồi Lan thất, chạy mãi mà vẫn không thấy Lam Vong cơ. Hắn chạy ra phía bầy thỏ. Bầy thỏ lúc trước nhìn thấy hắn là chạy bây giờ bỗng nhảy dựng lên, nhào về phía hắn!

Cứu mạng!

Tiện mèo nhỏ bỏ chạy thục mạng. Dù không biết có chuyện gì nhưng mấy con thỏ kia có sát khí, không chạy nhanh sẽ bị làm thịt!

Không tìm thấy Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện quyết định đi tìm đám tiểu bối Lam gia.

Xa xa truyền tới tiếng chó sủa...

"Tiên tử, không được chạy loạn!" Mèo nhỏ nghe thấy tiếng Kim Lăng.

Chó!

Lạm Trạm cứu mạng!

Lông trên người vô thức dựng đứng hết cả lên. Ngụy Vô Tiện quay đầu bỏ chạy thục mạng. Hắn thấy con chó Kim Lăng nuôi chạy theo càng ngày càng gần mình, hồn mèo sắp xuất khiếu tới nơi. Tiên tử đuổi theo càng ngày càng gần, gần, gần, gần...

Ngụy Vô Tiện mở bừng mắt.

Hắn trợn mắt ra nhìn trần nhà một lúc lâu, vẫn chưa hoàn hồn. Lông trên người dường như xù hết cả lên.

Khoan đã, lông?

Sao cái giường hôm nay to vậy?

Đúng lúc đó Lam Vong Cơ bước vào Tĩnh thất, theo thói quen vào giường đánh thức Ngụy Vô Tiện. Nhưng không thấy người, đổi lại là một cục đen đen lông xù nằm trên giường. Toàn thân y nháy mắt cứng ngắc.

"Lam Trạm ngươi sao vậy?", Ngụy Vô Tiện thắc mắc, rồi bỗng thấy có gì đó sai sai "Ý, Lam Trạm sao ngươi to vậy, meo?"

Một tiếng "meo" này vừa phát ra, cả hai nháy mắt ngơ ngẩn.

Lam Vong Cơ nhìn chằm chằm cục đen đen, cục đen đen nhìn tay, à không, chân mình ngẩn tò te.

Di Lăng lão tổ hóa mèo rồi!

2.

Trên giường trong Tĩnh thất, có một con mèo đen lông xù đang ngọ nguậy không ngừng, miệng kêu í ới: "Lam Trạm Lạm Trạm, mau mau bế ta!"

Lam Vong Cơ bất đắc dĩ đến bên giường đem Tiện mèo nhỏ bế lên, lại quay trở về án thư. Y ngồi xuống, đặt mèo đen vào lòng mình, tiếp tục đọc sách. 

Trên đầu mèo có một sợi dây đỏ cột ở một bên tai, thắt một cái nơ nho nhỏ. Đây là Ngụy Vô Tiện làm nũng đòi Hàm Quang Quân thắt, do hắn nhớ lại giấc mơ hồi sáng mà nhiệt huyết sôi trào.

Về việc Ngụy Vô Tiện hóa mèo, Lam Vong Cơ để linh lực chạy vòng quanh người hắn một hồi, cuối cùng cả hai cho ra một cái kết luận. Di Lăng lão tổ bị ám!

Chuyện là ngày hôm qua Ngụy Vô Tiện có cùng đám tiểu bối Lam gia đi săn đêm, oán linh thế nhưng lại là một con mèo. Con mèo này không biết mình đã chết, cứ quấy phá một ngôi nhà. Ngôi nhà này trước kia là của một gia đình giàu có, sau bị hỏa hoạn diệt hết cả nhà. Con mèo này trong lúc hỏa hoạn chạy đi tìm cô con gái út của gia đình này, nhưng cuối cùng đến khi bị thiêu rụi vẫn không tìm thấy. Bao nhiêu năm qua nó vẫn lởn vởn quanh ngôi nhà tìm kiếm, tuy không đến mức nguy hiểm, nhưng cũng dọa cả gia đình ở đây chết khiếp. Ngụy Vô Tiện giải quyết xong, trước khi oán linh biến mất còn đi qua thân thể hắn một lần, vốn không cho là chuyện gì to tát, cuối cùng là thế này đây. Nhưng cũng không có gì nguy hiểm, theo Ngụy Vô Tiện đoán thì chừng vài ngày hắn sẽ trở lại bình thường.

Tiện mèo nhỏ ở trên người Lam Vong Cơ nhích tới nhích lui. Nhích đến mức Lam Vong Cơ không chịu được nữa, khẽ nói: "Ngồi yên."

Hai mắt mèo nhìn Lam Vong Cơ chằm chằm: "Hàm Quang Quân a, sao ngươi sao sốt ruột gì hết vậy?"

Lam Vong Cơ thắc mắc: "Sốt ruột?"

Tiện mèo nhỏ lúc lắc hai cái: "Đúng vậy a. Ta như thế này thì không thể làm chuyện mỗi ngày với ngươi được. Ngươi cũng đâu thể làm chuyện đó với một con mèo."

"..."

Ngụy Vô Tiện nhìn chằm chằm Lam Vong Cơ, cố tìm thấy một tia khác thường trong mắt y. Bỗng mèo nhỏ kêu lên một tiếng:

"Meo~"

Một tiếng này gần như là nũng nịu.

Hàm Quang Quân mặt không đỏ thở không gấp, nhưng để ý kĩ thì thấy hai tai y đang đỏ lên nha!

Ngụy Vô Tiện lập tức thích thú kêu thêm mấy tiếng nữa.

3.

Tiện mèo nhỏ ở trong phòng loay hoay tới lui, cuối cùng lôi ra được một bình Thiên Tử Tiếu. Nhưng bây giờ hắn là mèo, không có tay, đâu thể dùng chân bê bình rượu được. Thế là Di Lăng lão tổ anh dũng quyết định, bám lên miệng bình chui đầu vào! Mới liếm được mấy ngụm, không biết vó phải do đệm thịt dưới chân mềm quá không, mà hắn trượt một phát, ngã chúi vào bình! Một bình rượu cũng không lớn gì cho cam, Tiện mèo nhỏ lọt vào vẫn còn chừa hai chân sau và cái đuôi ngoeo nguẩy bên ngoài. Hắn dãy dụa một hồi cũng thoát ra được. Bình Thiên Tử Tiếu bị đánh đổ, nước chảy lênh láng ra sàn. Toàn thân lông xù cũng ướt nhẹp rũ xuống.

Đúng lúc này Lam Vong Cơ bước vào, nhìn thấy thảm trạm trong phòng, thoáng ngẩn người rồi bước nhanh lại bế mèo đen lên.

Cả người Ngụy Vô Tiện toàn là rượu. Một thân lông xù rũ xuống, dính dính khó chịu vô cùng, Lam Vong Cơ mang theo một cục đen đen đi tắm.

Mèo sợ nước, những Tiện mèo nhỏ hiển nhiên không sợ. Hắn bơi bơi trong dục dũng quanh người Lam Vong Cơ, cuốn tóc y nghịch đến vui vẻ.

Lam Vong Cơ ngồi trong nước, nước vừa vặn ngang ngực y. Ngụy Vô Tiện nhìn nhìn một hồi, bỗng nhiên bơi đến. Cái đầu nhỏ dụi dụi trước ngực y, nhắm ngay hạt đậu bên trái liếm một cái, rồi dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn.

Lam Vong Cơ lập tức cứng đờ cả người. Y giữ chặt con mèo nào đó.

"Đừng quây."

Tiện mèo nhỏ bị giữ chặt, kêu lên một tiếng: "Meo~"

***

Chu: Lúc đầu chỉ có ý định viết đoản nhưng sao cuối cùng nó lại dài thế này???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top