Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Em nói gì đi chứ!Em càng im lặng thì anh lại càng thấy có lỗi.
-Anh cho tôi một lời giải thích về những chuyện xảy ra bây giờ và vào 5 năm trước
-Anh sẽ nói em nghe tất cả. Thực ra 5 năm trước,anh quả thực chưa nhận ra là mình thích em.Anh chỉ thấy em quá phiền phức vì cứ bám theo anh tỏ tình. Người anh yêu lúc đó là Tuệ Nhu. Nhưng lúc em rời đi em mới cảm thấy trống trải,thiếu vắng...Tuệ Nhu- cô ta chỉ là loại con gái hám tiền nên anh đã chia tay cô ta từ lâu rồi.
-Anh nói anh yêu tôi, tại sao không đi tìm tôi?
Vừa nói cô vừa đấm vào ngực anh khóc nấc lên nhưng anh không hề phản kháng mà cứ mặc kệ cho cô đấm. Cô nói tiếp:
-Anh có tiền tài, địa vị và các mối quan hệ cơ mà?Anh biết ở bên Mĩ tôi nhớ anh đến nhường nào không?
-Thực sự lúc em đi rồi,anh cũng nhớ em nhiều lắm! Nhưng để em đi thì em mới có ngày hôm nay. Anh biết thế nào em cũng quay lại. Trái đất tròn, cuối cùng chúng ta vẫn gặp được nhau. Chắc ông trời vẫn còn thương xót chúng ta...
-Thế còn cô ta, tại sao anh lại để cô ta cạnh tranh với tôi. Đã thế anh còn chống lưng cho cô ta nữa... Anh làm tôi đau lắm!
-Nể tình là bạn cũ anh mới giúp cô ta có công việc ổn định. Còn về phần em, anh cho em làm thư kí bởi vì anh muốn em luôn ở bên cạnh anh. Anh muốn ngày nào đi làm cũng sẽ thấy khuôn mặt xinh đẹp của em, nghe thấy giọng nói ngọt ngào của em, quan tâm em như quan tâm một người vợ...
Nghe đến đây, anh và cô bất giác đỏ mặt. Phải chăng đây là lời tỏ tình từ đáy lòng anh?
-Em chưa đồng ý luôn cũng được, anh sẽ chờ. Thời gian sẽ chứng minh tất cả. Dù là 1 năm, 2 năm, 5 năm hay cả một đời người thì anh vẫn sẽ đợi, đợi đến khi nào em chấp nhận anh thì thôi. Còn cái đơn xin nghỉ việc này... Vừa dứt lời anh đã tiện tay xé nó ra thành nhiều mảnh.
-Tôi vẫn chưa thể tin được anh. 5 năm trước anh xúc phạm tôi, anh có hiểu cảm nhận của tôi không? Anh quan tâm Tuệ Nhu trước mặt tôi, anh biết tim tôi đau cỡ nào không? Nỗi buồn của tôi chỉ có trời mới thấu...
-Anh...
Anh không biết nói gì, chỉ biết ôm chặt cô vào lòng mặc cho cô khóc ướt đẫm cả áo anh.
...
Thế nhưng câu chuyện của hai người đã bị cô ta nghe hết được. Cô ta vừa nghiến răng vừa thầm rủa:" Lâm Thiên Vy! Cô được lắm!Tôi sẽ cho cô biết cái giá khi đã chọc giận tôi."
...
Sáng hôm sau,cô vẫn đi làm như mọi ngày. Một phần vì cảm thấy mủi lòng trước lời thú nhận của anh,một phần muốn xem xem anh sẽ chứng minh tình yêu với cô như thế nào?Đang mê man với dòng suy nghĩ,bỗng có người từ phía sau áp cái khăn có tẩm thuốc mê vào mũi của cô khiến cô ngất lịm. Họ cho cô lên xe ô tô rồi đưa cô đến một nơi không ai biết...
...
Còn về phần anh, anh đã đến được một lúc mà vẫn chưa thấy cô đến thì bắt đầu lo lắng. Cô vốn là người nề nếp, đi làm rất đúng giờ. Hôm nay Trương Tuệ Nhu cũng không thấy đến. Không lẽ...
Anh hủy cuộc họp quan trọng với đối tác,lập tức điện thoại cho quản lí:
-Mau đi tìm Lâm Thiên Vy cho tôi.Dù có lục tung cả cái thành phố này lên cũng phải tìm cho bằng được cô ấy. Mà phải tìm luôn Trương Tuệ Nhu nữa. Có thể Thiên Vy đang ở chỗ cô ta.
-Dạ thưa boss
-Liệu hồn mà tìm cho ra,nếu không các người sẽ không xong với tôi đâu!
...
Tại một nơi khác,cô đang bị trói tay trói chân trên một chiếc ghế. Chợt có người dội xô nước lạnh vào mặt cô khiến cô thức tỉnh.
Mở mắt ra,cô nhìn thấy một con người quen thuộc.
Là Tuệ Nhu!Thì ra cô ta đã bắt cóc cô:
-Tuệ Nhu!Tôi gây thù chuốc oán gì với cô mà cô bắt cóc tôi
-Cô hả!Cô cướp Thiếu Khiêm của tôi,cướp luôn chức thư kí lẽ ra là của tôi. Tiền tài, danh vọng của tôi ngay ở trước mắt. Thế mà cô lại cướp đi hết của tôi.
-Cô yêu Thiếu Khiêm chỉ vì tiền,chỉ muốn lên mặt với tôi. Loại con gái như cô đã qua tay bao nhiêu thằng đàn ông rồi?
Cô vừa dứt lời,cô ta đã mạnh tay tát vào mặt cô một cái thật mạnh khiến một bên má của cô đã đỏ ửng
-Cô vừa nói gì?Nói lại tôi nghe xem?
-Tôi nói loại đàn bà đê tiện như cô không xứng với anh Khiêm!
-Cô...cô...
Lại một cái tát nữa giáng xuống khiến mặt cô đỏ ửng! Cứ ngồi đó mà sám hối đi!Sẽ không có ai đến cứu cô đâu. Cô ở đây chờ chết đi là vừa...
Nói rồi cô ta bỏ đi để lại một mình ở đó với cái bụng đói cồn cào!Cô đau!Cô sợ lúc chết cũng sẽ không được thấy anh lần cuối. Cô còn chưa kịp báo hiếu với ba mẹ,còn chưa kịp làm tròn nghĩa vụ người vợ với anh.
...
Đã hai ngày trôi qua trông cô bây giờ phờ phạc,thiếu sức sống. Cô đói!Cô khát!Cô nhớ anh
Còn anh,sau 2 ngày chưa tìm được cô thì vô cùng lo lắng, sốt ruột. Công việc công ty anh cũng chẳng màng đến, suốt ngày anh chỉ chú tâm đến cô:"Thiên Vy! Giờ em đang ở đâu? Anh nhớ em lắm. Anh sợ mất em lần nữa, mất em mãi mãi"
...
Chap sau là kết nha mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top