Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đoản 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Năm nó 5 tuổi, anh 7 tuổi....
   - Anh, em thích anh!
   - Bớt xàm đi! - Anh lạnh lùng để lại mình nó với khuôn mặt đượm buồn.
   Năm nó 10 tuổi, anh 12 tuổi...
   - Em thích anh!.
   - Phiền phức!.
   Vẫn là thái độ lạnh lùng đó nhưng giờ đây không còn là buồn nữa mà là nhói. Ừ, tim nó đang nhói...!.
   Năm nó 15 tuổi, anh 17 tuổi...
   - Em thích anh!
   - Phiền! - lại là chữ "phiền" đó. Nó đã làm gì sai sao?
   - Rốt cuộc em phải làm gì thì anh mới thích em đây? - Nó thét lớn vọng theo bóng hình kia. Anh quay lại nhìn nó rồi thờ ơ quay đi, nói giọng lạnh lùng:
   - Đừng làm gì cả, vì không bao giờ có chuyện đó xảy ra!
   Một vết xước trong tim nó, một vết xước chẵng thể xóa.
   Năm nó 18 tuổi, anh 20 tuổi....
   Nó sắp phải đi du học, nó đến để gặp anh lần cuối...
   - Anh, em sắp đi rồi. Anh có gì muốn nói với em không?
  - Không, đi đi cho đỡ phiền.
  Xem xa nó sai rồi.
  Năm nó 18 tuổi, anh 20 tuổi...
  Anh đứng trước một ngôi mộ. Trên ngôi mộ đó chính là hình ảnh cô gái đã tử nạn trong vụ tai nạn máy bay 5 năm trước. Anh nhìn vào tấm ảnh kia, cô gái vẫn cười, nhưng sao tim anh lại thắt lại. Anh đã cố không cho giọt nước mắt rơi nhưng tại sao lại không thế?
   - Tại sao? Tại sao em lại rời bỏ tôi?. Chẳng phải em thích tôi sao? Đã vậy thì tại sao hã? Tôi nói đi thì em liền đi, em xem tôi là ai hã? Thích em sao? Em đừng hòng. Nhưng thật sự, tôi đã lỡ yêu em rồi, cái đuôi phiền phức à....
   - Em mau nói chuyện với tôi đi, mau nói thích tôi đi, tôi sẽ nói yêu em mà, xin em đó..........
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top