Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Kỳ-Dật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắp đến sanh thần của Ngao Tử Dật rồi mà hình như là tâm tình của cậu rất không tốt thì phải.
_Hiện tại đã là 10:30PM rồi thế mà Ngao Tử Dật vừa chưa chịu đi ngủ. (Nhược: Chắc là đang nhớ Kỳ Ca chứ gì😧😧; Dật: Sao ngươi lại chạm vào nỗi đau của ta😭😭; Nhược: Em không cố ý 😦)
_Ngao Tử Dật nghĩ thầm: " Hoàng Kỳ Lâm sao cậu lại bỏ tớ mà đi, cậu ác lắm".
-Tôi hận cậu lắm, tôi hận cậu suốt đời_ Lần này không phải nghĩ thầm mà là hét toán lên.
-Hận sao? Đúng rồi mình không có tư cách_ Ngao Tử Dật cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
-Ai nói_ Hoàng Kỳ Lâm từ đâu xuất hiện rồi lên tiếng.
-Tôi nói_ Ngao Tử Dật vẫn chưa biết đã có sự xuất hiện của người thứ hai.
-À....Mà....Khoan_ Giọng nói này là của..Hoàng Kỳ Lâm.
_Ngao Tử Dật xoay người lại nhìn vào đôi mắt ôn nhu kia.
-Sao cậu lại ở đây?_ Ngao Tử Dật ngơ ngác hỏi.
-Ngày mai là sanh thần của cậu, tôi về chúc mừng không được sao?_ Hoàng Kỳ Lâm cười hiền.
-Chỉ có vậy thôi sao?_ Ngao Tử Dật mắt vẫn nhìn ra cửa kính nhưng miệng nói.
-Còn một điều_ Hoàng Kỳ Lâm mập mờ nói.
-Là gì_ Ngao Tử Dật hỏi.
-Là tớ nhớ cậu nên mới về_ Hoàng Kỳ Lâm thì thầm vào tai của Ngao Tử Dật.
-Tớ nghĩ cậu không nên về đây_ Ngao Tử Dật buồn bã nói.
-Tại sao?_ Hoàng Kỳ Lâm trong đáy mắt hiện lên tia đau buồn.
-Vì tớ đã thích một người khác rồi_ Ngao Tử Dật rõ ràng đang rất nhớ Hoàng Kỳ Lâm vậy mà lại nói dối.
-Lúc trước cậu hứa chỉ yêu một mình tớ thôi mà, sao bây giờ lại như vậy?_ Hoàng Kỳ Lâm nói bằng giọng phẫn nộ.
-Vậy à, tớ nghĩ cậu khi qua bên Nguyên Tế Họa sẽ có một người trong lòng khác rồi chứ_ Ngao Tử Dật nói xong thì hai hàng lệ châu cũng bắt đầu rơi.
-Tớ không có, hay là cậu không có  lòng tin với tớ_ Hoàng Kỳ Lâm nói xong thì đóng cửa " rầm".
-Tớ thật sự rất nhớ cậu Hoàng Kỳ Lâm_ Ngao Tử Dật thì thầm.
-Nhớ người ta tại sao lại không nói?_ Trình Trình từ đâu xuất hiện cất tiếng hỏi.
-Tớ sợ_ Ngao Tử Dật e dè nói
-Rốt cuộc cậu sợ cái gì? Cậu còn được người ta về thăm, hỏi han, còn tớ ngay cả một cơ hội để nói cũng không có_ Trình Trình nói bằng giọng mệt mỏi.
-Tớ sợ lại bị bỏ rơi thêm một_ Ngao Tử Dật nói xong thì khóc như vỡ đê.
-Cậu đừng khóc nữa, cậu mà khóc nữa là tớ sẽ khóc theo cậu đấy_ Trình Trình vừa nói vừa lau nước mắt cho Ngao Tử Dật.
_Khóc một hồi thì ngủ, tên này mãi vẫn không chịu lớn.
_Cánh cửa mở ra, một thân ảnh bước vào.
-Hoàng Kỳ...._ Đinh Trình Hâm định nói tiếp nhưng Hoàng Kỳ Lâm đã ra kí hiệu cho cậu im lặng.
_Hoàng Kỳ Lâm bước vào, xốc Ngao Tử Dật lên bế về phòng.
-Lại bị bỏ rơi một mình_ Đinh Trình Hâm lắc đầu mệt mỏi.
- Ưm...._ Ngao Tử Dật từ từ mở mắt ra, cựa quậy trong vòng tay của Kỳ Lâm.
-Cậu sợ tớ bỏ rơi cậu à_ Hoàng Kỳ Lâm đặt Ngao Tử Dật xuống giường, hỏi.
-Không_ Ngao Tử Dật vờ nhắm mắt lại.
-Chuyện lúc nãy cậu nói với Đinh Trình Hâm tớ nghe hết rồi_ Hoàng Kỳ Lâm nằm xuống, tay choàng qua eo của Tử Dật.
_Chợt Hoàng Kỳ Lâm đưa mắt lên nhìn đồng hồ hiện tại đã là 12:01 PM, thì thầm.
-Happy birthday, bảo bối.
_Ngao Tử Dật rõ ràng là nghe Hoàng Kỳ Lâm nói nhưng chỉ cười nhẹ không nói gì thêm.
-Kỳ Lâm?_ Ngao Tử Dật xoay người lại nhìn thẳng vào mắt của người bên cạnh.
-Hửm?_ Hoàng Kỳ Lâm hỏi.
-Cậu thật sự không bỏ rơi tớ nữa sao?_ Ngao Tử Dật nói.
-Đương nhiên rồi bảo bối_ Hoàng Kỳ Lâm dùng ánh mắt ôn nhu nhìn Ngao Tử Dật.
-Vậy tớ yên tâm rồi_ Ngao Tử Dật dùng tay ôm người nằm cạnh.
-Ngày mai tớ sẽ về Nguyên Tế Họa_ Hoàng Kỳ Lâm thông báo.
-Có về nữa không?_ Ngao Tử Dật mắt nhắm miệng hỏi.
-Có_ Hoàng Kỳ Lâm nói.
-Ngủ đi_ Hoàng Kỳ Lâm nói bằng giọng ra lệnh.
_Ngao Tử Dật không nói gì mà chỉ yên lặng chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của Hoàng Kỳ Lâm.
-----------------------End-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top