Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TRUYỆN NGẮN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhậm Thư ngồi dậy bóp bóp đôi tay mỏi nhừ, cô khẽ lật mền đi xuống giường tới phòng vệ sinh. Đánh răng rửa mặt xong, cô trìu mến nhìn Ngọc Trâm đang ngáy o o chưa thức giấc, có lẽ tối qua dày vò cô nàng mệt chết rồi.

Nhậm Thư rón rén hôn một cái lên môi Ngọc Trâm rồi xuống phòng bếp làm điểm tâm. Khi Ngọc Trâm tỉnh giấc là đã 9 giờ, cô nàng hoảng hốt ngồi dậy, cái chăn nhẹ nhàng rơi xuống lộ cảnh xuân đang ửng hồng. Nhậm Thư vòng tay đứng dựa vào tường ánh mắt nóng bỏng nhìn Ngọc Trâm đang mắt to mắt nhỏ nhìn cô:
-Em là đồ khốn kiếp, không biết tiết chế - Ngọc Trâm tức giận quăng gối tới chổ Nhậm Thư đang đứng. Nhậm Thư cười yêu chụp lại cái gối đáng thương bị quăng không thương tiếc, cô mỉm cười bảo:

-Được rồi, tối nay để chị trừng phạt em nhé ?
-Hừ!- Ngọc Trâm khoanh tay giận dỗi.
Ngoài mặt cô nàng giận dữ nhưng bên trong cũng mềm lòng rồi, thật ra tối qua cô cũng rất hưởng thụ.
Nhậm Thư cười thầm đi tới vòng tay ôm cơ thể nhỏ bé đang phồng má trợn mắt vào lòng,

-Vậy chị có dậy hay không ?

Bàn tay di chuyển tới hai tiểu tuyết sơn:

-Một lần nữa nhé, em không ngại đâu- nói rồi cô cắn vào phần thịt mềm đó.

Ngọc Trâm khẽ kêu lên một tiếng

-Ưmm~~~...

Bất ngờ Nhậm Thư kêu lên một tiếng

-Auu...

Thì ra cô bị Ngọc Trâm nhéo ngay bê eo khi đang cắn tiểu tuyết sơn. Nhậm Thư nhe răng nhếch miệng xoa xoa miếng thịt ở eo bị véo đến tím bầm.
-Tinh lực em tràn đầy nhỉ ?- Hoa Diệp trợn mắt, ôm hai tiểu tuyết sơn mới bị cắn xong
-Tinh lực em luôn tràn đầy, em sẽ chứng minh cho chị thấy.
Nói xong liền làm, Nhậm Thư chui vào trong chăn chọc lét Ngọc Trâm. Nàng lăn lộn cười cầu xin nhưng Nhậm Thư đùa dai chọt tới ra lửa...

Ngọc Trâm cảm thấy bầu không khí không đúng, nàng nhìn lên khuôn mặt đang động tình mà ửng đỏ lên của Nhậm Thư mà cảm thấy sợ hãi

-Này, chị sẽ chịu không nổi mất.

Nhậm Thư giọng nói khàn khàn bảo:

-Không sao, em không háo đói ăn quàng đâu.

Ngọc Trâm thở phào nhẹ nhõm nhưng chưa được vài giây thì cảm thấy thân thể nhẹ bổng, nàng kinh hãi kêu lên mội tiếng.

Nhậm Thư bế Ngọc Trâm lên rồi bước vào phòng tắm.
-Này, em làm gì thế mau thả chị xuống.- Ngọc Trâm giãy dụa mong muốn thoát khỏi vòng tay ác ma.

Nhậm Thư đâu dễ tha tiểu bạch thỏ như thế, bước chân kiên định đi vào phòng tắm.
Thật ra hồi nãy, Nhậm Thư không định đùa vui bén ra lửa, tại do khi đó cô lỡ tay đụng tới nơi tư mật của Ngọc Trâm phát hiện chổ đó đang ướt át thế là cô nàng quyết định đè tiểu bạch thỏ làm vài hiệp.

Chỉ tội cho Ngọc Trâm bị oan còn hơn Thị Kính, thật ra lúc sáng sớm Tiểu Thư chưa dậy, nàng khát quá nên mới đưa tay tìm cốc nước trên cái tủ nhỏ bên cạnh ai ngờ làm đổ chút nước lên giường, thế là vô tình tiếp tay cho giặc.

Ngọc Trâm thở không ra hơi nằm dựa vào bồn tắm nhưng người phía dưới vẫn không buông tha đang không ngừng kích thích tiểu hoa diệp. Đạt cao trào một lần nữa, Ngọc Trâm thẫn thờ thở lấy thở để, ánh mắt căm phẫn nhưng chẳng biết làm gì với tên sói đói này.
Nhậm Thư biết lần này mình tự gây tội nên cũng mặc kệ Ngọc Trâm cầu xin. Cô biết Ngoc  lần này giận thật nên tự nhủ hầu hạ phải thật tốt mới được.
Tắm sạch cho Ngọc Trâm và tiểu hoa diệp xong, Nhậm Thư bế nàng xuống phòng bếp ăn sáng.
Nhậm Thư đút cho Ngọc Trâm ăn, nàng không khách khí hưởng thụ Tiểu Thư hầu hạ.

Bị Nhậm Thư điên cuồng "hành hạ" nên Ngọc Trâm ngay cả quần nhỏ cũng không mặc được, đi lại phải để cho Nhậm Thư bế, bất tiện vô cùng nhất là mỗi lần đi vệ sinh, nàng đều đỏ mắt cắn răng muốn tự sát cho xong.
Hôm nay là Chủ nhật, nên cả hai ở nhà mới thoải mái như thế, đáng thương cho Ngọc Trâm không được nghỉ ngơi còn bị dày vò cả buổi sáng.
Còn kẻ gây tội kia thì tươi tỉnh khỏe khoắn vô cùng.
Đã được 3 tháng kể từ lúc nàng tìm hiểu Tiểu Thư, từ lúc đó Tiểu Thư dọn qua nhà nàng sống đến bây giờ.
Cứ mỗi tuần vào đúng ngày Chủ nhật, Tiểu Thư liền sống thả mình tìm cách "hành hạ" nàng, mà Ngọc Trâm cũng thương yêu buông thả Nhậm Thư.
Mà Nhậm Thư được nước lấn tới số lần ân ái tăng đến chóng mặt,nàng sắp tan ra thành nước rồi, đáng thương tiểu hoa diệp bị vuốt sói cào đến "trọng thương".

Cũng may con sói này ăn no xong cũng biết chăm sóc yêu thương tiểu bạch thỏ.Buổi trưa cô ôm Ngọc Trâm chìm vào giấc ngủ, vì tiểu hoa diệp đang bị "thương" quá nặng với lại cô cũng được ăn no nên không có hành động quá khích nào nhưng vẫn hôn với trêu chọc hai tiểu tuyết sơn

Ngủ được một lúc thì cô bật dậy, cô để Ngọc Trâm lên giường rồi lấy laptop mở "dữ liệu" lên xem.
Vì "hạnh phúc" cả đời nên cô mới bất đắc dĩ lên mạng học tập một chút thôi.
Ngọc Trâm ngủ được một lúc thì cảm thấy hơi nóng đang phả lên mặt mình, cô mở mắt thì phát hiện Tiểu Thư đang ôm cô mà đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào cái laptop đang chiếu vài"chương trình không giành cho trẻ em"

Nàng trầm ngâm nhìn Nhậm Thư đang say mê cái nhìn màn hình laptop.Đáng hận là ngón tay  của Nhậm Thư đang vươn tới tiểu hoa diệp bị hành mà đỏ sưng cả lên, cũng may là ngoan tay chỉ xoa xoa mặt ngoài của tiểu hoa diệp mà không đi sâu vào.
Ngọc Trâm cắn răng ngăn cho mình khôgn phát ra tiếng, nàng bực mình mà cũng buồn cười nhìn Tiểu Thư đang say mê xem phim đen mà vô thức đụng chạm tiểu hoa diệp nhỏ bé đáng thương.
Xoa xoa được một lúc phát hiện lòng bàn tay mình ẩm ướt, Nhậm Thư giật mình quay đầu thấy Ngọc Trâm đang đỏ mặt nhìn mình.

Nhậm Thư vô thức chìm đắm vào ánh mắt sâu không thấy đáy của Ngọc Trâm nhưng bàn tay cũng không vì thế ngưng lại mà tiếp tục nhẹ nhàng xoa tiểu hoa diệp đang không ngừng tiết ra dịch thủy.
Ngọc Trâm thầm nghĩ mình quá buông thả Nhậm Thư, nàng bắt lấy ngón tay đang làm chuyện xấu ở nơi tư mật của nàng.
-Nhậm Thư, chị cảnh cáo em không được lộng hành nữa.
-Nhưng em chỉ xoa xoa bên ngoài thôi mà.- Nhậm Thư ngây thơ vô số tội nói.
-TIỂU THƯ!!!
Nhậm Thư bĩu môi nhìn cô nói

-Chị nhìn xem tiểu hoa diệp cũng sung sướng mà tiết ra rất nhiều nước này.-Nói rồi cô giơ ngón tay dính xuân thủy lên.

Ngọc Trâm ngượng đỏ cả mặt nhưng cũng cắn răng không cãi lại được quả thật cô cũng có một chút thoải mái. Nhậm Thư thấy Ngọc Trâm không nói gì nữa ngầm hiểu nàng cho phép được làm chuyện xấu. Tiếp tục xoa xoa mà tiểu hoa diệp bị 'trọng thương' bên trong cũng không khách khí tiết ra xuân thủy.Đạt cao trào mấy lần trời cũng sắp tối.Nhậm Thư tạm ngừng xoa tiểu hoa diệp đáng thương đỏ hồng. 

Cô bế Ngọc Trâm lên rồi đi vào phòng tắm. Tắm uyên xong xuôi, Nhậm Thư đưa Ngọc Trâm lên giường chỉnh tư thế cho nàng nằm giạng chân ra rồi lấy ra một ít thuốc bôi lên tiểu hoa diệp bị đau mà ửng đỏ.

-Tiểu hoa diệp của chị chắc đau lắm.- Nhậm Thư mỉm cười bôi thuốc, lâu lâu lại vang lên vài câu dâm tà.

Ngọc Trâm bị bôi thuốc ở chỗ tư mật mà đỏ cả mặt.Thuốc phát huy tác dụng, một cảm giác mát lạnh lan tỏa khắp tiểu hoa diệp xua đi cái đau nhức, nàng thoải mái mà thở nhẹ một tiếng.
Nhậm Thư trầm mặt nhìn tiểu hoa diệp bị bôi thuốc đang không ngừng tiết ra nước xuân, hai cánh hoa ửng đỏ bị mình xoa thuốc cũng đang mấp máy co giật.Chủ nhân của tiểu hoa diệp bị bôi thuốc mà liên tục rên nhẹ.Nhậm Thư muốn mà chẳng làm được gì, tiểu hoa diệp phải cần chữa trị nếu không hạnh phúc cả đời cô sẽ tiêu hủy mất!

Mất 1 giờ bôi thuốc, để 15 phút thuốc ngấm vào xong, Nhậm Thư dứt khoát không mang quần nhỏ cho tiểu hoa diệp bế nàng xuống phòng bếp ăn tối.
Xử lý xong thức ăn, Nhậm Thư đợi Ngọc Trâm đang ngồi trên đùi mình ăn xong liền bế nàng tới chỗ sopha xem tivi.Đến giờ đi ngủ, Nhậm Thư không bế Ngọc Trâm nữa mà cõng nàng trên lưng lên phòng ngủ. Cô chậm rãi cởi quần áo của Ngọc Trâm ra rồi cởi quần áo của mình.

Bật đèn sáng dịu lại một chút, cô hôn lên đôi môi mềm mại của Ngọc Trâm mút lấy cái lưỡi mềm mại của nàng. Dây dưa một chút cô chuyển xuống hai tiểu tuyết sơn trêu chọc đến mức hai đồi núi đỏ hồng cả lên, rồi mới dần dần chuyển xuống dưới chào hỏi tiểu hoa diệp.

Nhìn 'cô bé' đang ngượng ngùng mà co quắp lại cô thấy đáng yêu cực kì.
Ngọc Trâm thấy Tiểu Thư đang nhìn chằm chằm vào chổ tư mật mà tiết ra chút nước.
Nhìn thấy tiểu hoa diệp đang tỏa ra hương thơm ngào ngạt mang thêm một chút nước hoa chảy ra ngoài, Nhậm Thư ghé miệng mình vào liếm một chút nước hoa đó.
-A~~a~! - Ngọc Trâm bị kích thích nhỏ phía dưới mà thoải mái kêu một tiếng, đôi chân đang giạng ra phản xạ co quắp lại.
Nhậm Thư ngẩng đầu nhìn Ngọc Trâm động tình mà làn da ửng hồng đôi mắt sương mù phủ kín.
Cô nhìn tiểu hoa diệp vì chào đón cô xâm lược mà không ngừng mấp máy hai phiến hoa tiết xuân dịch.

Cô không cho tiểu hoa diệp đợi lâu liền cúi đầu xuống liếm lên hoa châu, hai ngón tay đưa vào bên trong bên trong tiểu hoa diệp động đậy. Đi sâu vào bên trong hai phiến thịt non mềm ẩm ướt không ngừng co bóp vật lạ xâm nhập vào. Ngọc Trâm bị kích thích mạnh mà rên rỉ kịch liệt, một tay cô đè nhẹ đầu Tiểu Thư, một tay nắm chặt ga giường, đôi chân ngọc ngà càng giang rộng ra tạo thuận lợi cho Nhậm Thư 'làm việc'.

Cọ xát vào chổ mẫn cảm của tiểu hoa diệp, Nhậm Thư buông tha cho hoa châu đỏ hỏn đang run lẩy bẩy. Cô trèo người lên mút mạnh lên đôi môi phát ra tiếng kêu mê người của đối phương. Nhậm Thư ngồi xổm phía sau tiểu hoa diệp cô muốn nhìn thấy quang cảnh người yêu mình đạt cao trào. Động tác trên tay ngày càng nhanh, Ngọc Trâm quằn quại kịch liệt kêu to.Ở một cú thúc cuối cùng Ngọc Trâm hét chói tai rồi nằm xụi lơ trên giường đôi gò núi bập bồng vì hít thở mạnh của chủ nhân bọn chúng.

Nhậm Thư không rút hai ngón tay mình ra mà để cho tiểu hoa diệp điên cuồng co bóp chúng, nhìn xuống thấy vùng xung quanh tiểu huyệt bị dịch thủy dính ướt, Nhậm Thư nhíu mày suy nghĩ: 'sao lần này ra nhiều nước thế?'
Nhìn xuân dịch đang nhiễu xuống cúc hoa, Nhậm Thư chợt nhớ tới một cảnh trong phim mà buổi trưa cô xem. Cô liếc mắt nhìn Ngọc Trâm đang kịch liệt thở dốc lại nhìn xuống cúc hoa đang bị tiểu hoa diệp không thương tình nhiễu nước xuống.
Hai ngón tay đang ở trong tiểu hoa diệp cọ cọ vào thành thịt, Ngọc Trâm đang trong cao trào, mẫn cảm "hừ" một tiếng.

Hai ngón tay không ngừng cọ xát để phân tán sự chú ý của Ngọc Trâm . Nhậm Thư liếm môi duỗi một một ngón tay ra hướng tới cúc hoa khều nhẹ một cái.
Cô cẩn thận nhìn biểu cảm của Ngọc Trâm không thấy khác thường nào thì tiếp tục trêu chọc ở ngoài cúc hoa.Ngọc Trâm thấy ngứa ngứa cúc hoa nhưng mặc kệ Tiểu Thư muốn làm gì thì làm, nàng vẫn muốn hưởng thụ cảm xúc thống khoái mà tiểu hoa diệp mang đến.

Thấy Ngọc Trâm vẫn đang ưỡn người hưởng thụ hai ngón tay mình, Nhậm Thư chọc nhẹ vào cúc hoa thấy bên trong co lại một chút liền duỗi ngón vào.Ngọc Trâm cảm thấy khác thường ở cúc hoa, nhưng đã muộn, ngón tay đã vào sâu trong cúc hoa rồi.
-Thư , chỗ đó không được! - Nàng lấy tay bắt lấy ngón tay ý định lôi nó ra nhưng Nhậm Thư đâu chịu nhả ra.
Cô lấy hai ngón thúc nhanh vào tiểu hoa diệp một phát hài lòng nghe một tiếng hít dài của người yêu bé nhỏ.
Tay Nhậm Thư nắm chặt đôi tay của Ngọc Trâm không muốn nàng tiếp tục cản trở công việc của mình.
-Tiểu Thư, đừng...ở cúc hoa.... a..." Hoa Diệp cầu xin nói.
-Nhưng tiểu hoa diệp đang ăn hai ngón tay của em không nhả ra, ngón còn lại của em cô đơn lắm nha.- Cô chớp chớp mắt vô tội đáp.
Ngọc Trâm mặt ửng đỏ như tôm luộc, quả thật tiểu hoa diệp của nàng không muốn nhả hai ngón tay kia ra. Nhậm Thư hài lòng nhìn Ngọc Trâm, nàng ra hiệu cho cô muốn làm gì thì làm.

Cô cũng không chần chừ một tay nắm chặt đôi tay của Ngọc Trâm một tay khác ngón trỏ với ngón giữa đóng đô ở tiểu hoa diệp vuốt cái thì nhè nhẹ trêu chọc cúc hoa đang nhăn nhúm lại.
Ngọc Trâm không chịu nổi kích thích quá kinh khủng đấy mà hầu như ở trên đỉnh cao trào, cầu xin tha đến khàn cổ cuối cùng cũng được Nhậm Thư buông tha cho tiểu hoa diệp với cúc hoa.
Nhậm Thư cười thõa mãn nhìn Ngọc Trâm mệt mỏi ngủ bên cạnh, cô ôm Ngọc Trâm vào ngực rồi chìm vào giấc ngủ.
Trước khi chìm vào giấc mộng, cô nói thầm vào tai người yêu của mình:

-Em yêu chị, Ngọc Trâm!

Đôi lời tâm sựu của tác giả:

-Truyện này mình vô tình đọc được của một bạn kia nên mượn ý truyện của bạn í, mình đã xin phép bạn í cho mình thay đổi tên và một xíu cốt truyện. Lần đầu viết nên mọi người thông cảm ạ. Cuối cùng xin xảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top