Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chính văn: Couple 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Nam Phong Tử Y

Edit: Dạ Minh

Trong Thịnh Hoa Lầu có hai nam tử đang uống trà...nói chuyện phiếm. Được rồi, chính là nói chuyện phiếm! Đừng vội thắc mắc về thân phận của hai nam tử này. Chắc chắn đều là những nhân vật không tầm thường không dễ chọc. Bởi vì muốn vào được Thịnh Hoa Lầu thì số tiền trong túi phải không ít. Không phải thương gia đệ nhất thì cũng là vương tôn quý tộc. Khách quen hay đến nơi này chẳng phải là ai xa lạ mà chính là hai vị nam tử kia. Vâng, họ chính là vị Thất Vương Gia cao cao tại thượng và vị đệ nhất mĩ nam của Hoàng Phong quốc. Đừng soi hint ở cặp này vì chẳng có gì đáng để soi đâu. Họ chỉ là bằng hữu rất thân mà thôi. Phải chỉ là bằng hữu, chuyện này cũng không liên quan lắm nhỉ? Cuộc đối thoại đại khái như sau:

- Hoàng đế muốn ngươi thành thân. - Vị mĩ nam chống cằm nói với người đối diện.

- Đây là chuyện của ta. - Người đối diện rất lạnh lùng phun ra một câu.

- Ừ. - Vị kia vẻ mặt e thiên hạ không loạn nói.

Thôi, với cái cuộc đối thoại có cũng...như không này thì cũng đừng quá bận tâm nhiều đến nó.

--Qua--Qua--Qua--

Ở Hoàng Phong quốc, những chuyện đoạn tụ, song tính không phải hiếm nói đúng hơn thì nó đã trở thành trào lưu. Đúng vậy, chính là trào lưu! Đại khái chính là từ cái vị Hoàng đế có mỹ lệ nam sủng cho đến các vị vương gia, quan lại vân vân và mây mây. Sau đó chính là từ người bán bánh tiêu đến người bán hủ tiếu, từ người bán bánh bèo đến người bán bánh bao, từ bác bán hoa đến quả, từ tiểu nhị đến tiểu tam,... À nhầm... Lão bản nơi nơi đều là trào lưu. Chính là thành lập 1 vương quốc đoạn tụ.

Quay lại với hai vị nam tử kia, đừng thắc mắc tại sao cái vị Thất Vương Gia được Hoàng Thượng sủng ái nhất ( à sau cái vị nam sủng kia ) và cái vị đệ nhất mĩ nam kia không là một cặp. Theo thông tin được rơi rớt ra ngoài thì hai vị có nhận xét về nhau không được... tốt đẹp cho lắm. Ừm, ý kiến của bạn đệ nhất mĩ nam về vị vương gia là: " Nếu ta và hắn không phải mới chỉ biết nhau vài năm thì ta chắc chắn sẽ không đi cùng hắn, cái tên còn lạnh hơn khối băng đó, đi cùng với mùa hè thì tốt, mùa đông thì chỉ có thể chết rét." Còn ý kiến của bạn vương gia về vị mĩ nam kia cũng không tốt hơn là bao: " Nếu ta và hắn không là bằng hữu lâu năm thì ta cũng sẽ không đi cùng hắn. Đi với hắn ta luôn có cảm giác mình rất lạc hậu." Vâng, đó chính là lí do mà vị thất vương gia - Phong Y Nguyệt và vị mĩ nam - Mộ Lưu Ngọc không thể trở thành 1 cặp.

Hôm nay, đại khái chính là 1 ngày đẹp trời. Cung chủ Lục chủ cung - Lục Vân Y đệ nhất cao thủ giang hồ được xuất cung lần đầu tiên trong đời. Bạn cung chủ của chúng ta chính là điển hình của những người được "Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa". Còn cái đệ nhất cao thủ giang hồ thì...Khụ, được rồi, nói nó là cái mác cũng không sai biệt lắm. Đại khái thì võ công của bạn ấy cũng được tính là cao thủ trong hàng... không cao thủ.

Thôi, cái này có thể từ từ tìm hiểu. Vì nghe tin bạn cung chủ xuất cung nên những sát thủ của các nơi đang tề tụ chuẩn bị ám sát bạn cung chủ của chúng ta. Dù biết rõ được điều này nhưng tả hữu hai vị đường chủ vẫn không ngờ rằng số người muốn giết vị cung chủ đáng yêu của mình... lại nhiều đến như vậy. Khụ, hơi cẩu huyết chính là bạn cung chủ lại vô tình...đúng vậy, chỉ là vô tình gặp được vị thất vương gia. Nhưng điều đáng ngạc nhiên chính là đoạn đối thoại của 2 vị:

- Y, sao ngươi lại ở đây? - Giọng nói lạnh lùng mang theo dịu dàng xen lẫn hơi kinh ngạc với người đang chật vật đứng đối diện mình.

- Nguyệt ngươi cũng ở đây sao? Ta thực nhớ ngươi cuối cùng ngươi cũng đến. - Giọng nói trong trẻo mị hoặc nhân vang lên xen lẫn ngạc nhiên cùng an tâm đáp lại. Đổi laị người kia chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.

- "..." - Thất Vương Gia cười? Giang hồ xung quanh chấn động! Hoàn toàn chấn động! Tả hữu đường chủ lẫn vị đệ nhất mĩ nam - Mộ Lưu Ngọc cũng không che dấu nổi kinh ngạc... Cằm sắp rớt xuống đất. Vẫn là Mộ Lưu Ngọc hắn bình tĩnh đầu tiên, lắp bắp hỏi:

- Phong...Phong Y Nguyệt... Ngươi... quen ... ách hắn sao? - Không những quen mà ngươi còn cười nữa, gọi tên thân mật như vậy? Đương nhiên, vế này hắn chỉ có thể hỏi trong lòng.Tả hữu đường chủ cũng không yên quay sang hỏi vị cung chủ dung mạo đáng yêu nhà mình.

- Cung chủ ngươi và hắn là rốt cuộc thế nào quan hệ? Sao ngươi có thể...? - Tả hữu bọn họ rất muốn hét lên. Sao chuyện này có thể xảy ra, cung chủ của bọn họ luôn ở trong cung thế nào có thể quen được vị Thất Vương Gia nổi tiếng tính tình cổ quái, hỉ nộ vô thường kia! Điều này là không có khả năng. Rõ ràng là cung chủ bọn họ võ công rất tệ một người trong đệ tử mới nhập cung đánh còn thua nếu cung chủ không thể ra ngoài thì chính là vị vương gia đây tìm đến? Đúng vậy, nguyên nhân dẫn đến cái tình trạng bây giờ là vào 1 ngày rất nắng. Đừng coi thường trời nắng, trời nắng chính là nguyên nhân chính đấy. Chẳng là Lục Vân Y đang lúc trời nắng quá đành sau hậu viện vắng người mà xuống hồ tắm. Chẳng may, hồ nước này lâu ngày không ai sử dụng lại có rắn nước. Mà hỡi ơi, rắn nước chính là thiên địch của bạn Vân Y đây. Trùng hợp là lúc này vị vương gia kia đang tiêu dao trên trời bằng khinh công ngang qua. Thiên thời địa lợi nhân hòa, vị vương gia vận khí tốt được dịp ngắm cảnh mĩ nam đáng yêu trần trụi chạy chết trối bởi 1 con rắn nước. Vốn không định quan tâm đến nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người kia thì...ĐÙNG! Tiếng sét ái tình! Và sau đó chính 1 màn anh hùng cứu mĩ nam vẫn đầy rẫy trong truyền thuyết. Một màn làm quen đầy máu chó!

Sau đó? Sau đó? Mọi người không cần phải thắc mắc vì nếu biết được sau đó thì bọn họ chẳng ngạc nhiên như thế này. Đây chẳng phải là JQ sao? Tả hữu bọn họ rất ủy khuất, thiệt thòi a~. Sau chuyện của hai người bọn họ thì đã nói cho cung chủ đầu tiên nhưng tại sao...? Tại sao cung chủ bọn họ không thèm nói cho bọn họ lấy 1 tiếng. Đến bây giờ mới phát hiện ra thì chính là JQ đã được 3 tháng rồi.

Phong Y Nguyệt rất không khách khí trực tiếp ôm lấy Lục Vân Y chạy về hướng thất phủ. Mọi người thấy tình huống như vậy rất biết điều mà ngậm ngùi cho trí tưởng tượng của mình bay xa. Đuổi theo? Đừng đùa, họ còn chưa muốn chết đâu mà đặt chân vào thất phủ.

Hai tuần sau ở Thất Vương Phủ lập tức là lễ Thành Hôn của 2 người. Giang hồ rất khâm phục vị Thất Vương Gia kia cưới vợ liền tay, trực tiếp không cho người ta cơ hội. Nhưng chưa kịp động phòng thì Hoàng Thượng cho 1 đạo chỉ buộc Lục Vân Y phải làm Sườn Phi để cho Hoàng Tử Hoa Quốc Cổ Trúc Đình làm vương phi. Còn tưởng vị vương gia kia không đồng ý ai dè hắn lại rất thoải mái nhận lời còn ra điều kiện với Hoàng Thượng. Điều kiện của hắn chính là sang Hoa Quốc chọn một người nữa để làm thiếp nhưng nếu Hoàng Đế Hoa Quốc không đồng ý thì hắn sẽ gửi trả Hoàng Tử về nơi sản xuất. Mọi người cũng không đoán già đoán non chờ hai tuần nữa sẽ biết kết quả. Vị Vương Gia này luôn mang đến cho người ta rất nhiều kinh hỉ.

Mộ Lưu Ngọc vốn dĩ tưởng rằng Phong Y Nguyệt sẽ mang về 1 vị mĩ nam tuyệt sắc nhưng lại chẳng thấy ai. Dường như đây không giống với tác phong của Phong Y Nguyệt a~. Nhưng tại sao Hoàng Tử Cổ Trúc Đình vẫn phải về nước ?

- Phong Y Nguyệt, ngươi... người đâu? - Mỗ nam nào đó không nén được tò mò hỏi.

- Không có. -Vị vương gia nào đó vừa lột nho cho người yêu vừa nói.

- Không có liền không có? - Mỗ nam vẫn tò mò.

- Hoàng đế hắn không nỡ. - Vị vương gia vừa lột vỏ vừa kiên nhẫn trả lời.

- Không nỡ? Rốt cuộc người ngươi nói là ai? - Mỗ nam càng ngày càng tò mò.

- Hoàng hậu. - Phun ra hai từ làm cho độ tò mò của người đối diện nháy mắt trở về con số 0. Được rồi, sao hắn có thể tin được cái vị vương gia không giống người bình thường kia chứ? Hắn hối hận a~. Trực tiếp bỏ qua người đang suy nghĩ vẩn vơ. Phong Y Nguyệt cùng Lục Vân Y dùng khinh công bay đi. Lúc này Mộ Lưu Ngọc mới hoàn hồn lại:

- Ngươi là đi đâu?

- Động phòng a~! - Tiếng nói dùng nội lực vọng lại trả lời câu hỏi của bạn mỗ nam nào đó.

--------------------------- CHÍNH VĂN HOÀN--------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top