Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đắp người tuyết hay chơi ném tuyết?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bé người tuyết ở trên này nè)

  "Đống này xếp cùng nhau, đống này cũng xếp cùng nhau." Trương Quýnh Mẫn ngồi xổm trên mặt đất, dồn tuyết ở trên đất lại một thành đống sau đó nắn chặt lại.

"Đúng, cả cái này nữa. Cái này cũng không được thiếu..." Trương Quýnh Mẫn nắn thêm một quả cầu tuyết nhỏ và đặt nó lên đống tuyết kia, miệng nói rất thuyết phục. 

 Từ Tân vò một quả bóng tuyết rồi gọi Trương Quýnh Mẫn, nhưng anh không để ý tới cậu. Cậu chỉ đơn giản đứng sang bên cạnh với quả bóng tuyết mà xem Trương Quýnh Mẫn chơi, hình như anh đang đắm chìm trong thế của riêng mình.

 "Quýnh Quýnh..."

"Ây, đúng rồi!" Trương Quýnh Mẫn càng tập trung hơn, không để ý đến Từ Tân đang đứng bên cạnh cùng vẻ mặt đầy oán giận. 

Trương Quýnh Mẫn tìm thấy một cành cây nhỏ ở bên cạnh.

 "Quýnh Quýnh, đắp người tuyết chán quá, tại sao anh không chơi ném tuyết cùng em?" Từ Tân ngồi xuống bên cạnh Trương Quýnh Mẫn, nghiêng đầu về phía anh nói với khuôn mặt tràn đầy ấm ức.

Trương Quýnh Mẫn cầm lấy cành cây, tay còn lại đẩy mặt Từ Tân ra, bẻ cành cây làm đôi rồi cắm vào đống tuyết.

 "Đợi thêm một chút, được không~" Trương Quýnh Mẫn dỗ Từ Tân rồi ngã người ra phía sau để ngắm nhìn tác phẩm của bản thân.  Anh suy nghĩ một lúc rồi lấy thêm hai nhánh cây bên cạnh cắm vào quả cầu tuyết để làm mắt. 

Nhìn Trương Quýnh Mẫn đang tập trung, Từ Tân đứng sang bên cạnh có chút mất mát, nghĩ xong lại muốn trêu chọc anh.

 Đây là người tuyết đầu tiên của anh trong mùa đông này! Trương Quýnh Mẫn nghĩ một chút rồi lấy điện thoại từ trong áo ra, anh định chụp vài bức ảnh cho người tuyết đầu tiên này. Anh bật máy ảnh rồi hướng ống kính vào người tuyết nhỏ kia, nghiêng đầu vui vẻ đầy phấn khích. Từ Tân nhân cơ hội cắm một cành cây nhỏ vào mắt người tuyết, cậu nhìn người tuyết nhỏ đầy ngộ nghĩnh rồi cười lớn.

 Trương Quýnh Mẫn chưa kịp phản ứng thì đã nhấn chụp, nhìn người tuyết nhỏ với cành cây cạnh mắt trong bức ảnh, lúc đầu hơi ngẩn người sau đó ngẩng đầu tức giận nhìn Từ Tân đang cười. Anh bị cậu trêu đùa, người tuyết của anh!!!

"Từ Tân!" Trương Quýnh Mẫn tức giận đứng dậy, "Em lại trêu chọc anh nữa!" 

Nhìn Trương Quýnh Mẫn đang tức giận Từ Tân càng cảm thấy vui hơn. Nhưng nhìn anh đang đến gần mình, cậu chợt cảm thấy có gì đó không ổn. Thấy Trương Quýnh Mẫn đuổi theo, Từ Tân nhanh chóng chạy sang một bên.

"Ấy, em sai rồi, Quýnh Quýnh, anh Quýnh, thầy Trương, em thật sự biết sai rồi."

Đạo diễn MV quan sát trường quay rồi nói:"Tất cả đều sẵn sàng, gọi diễn viên tới đi"

Trợ lý nhìn hai người đang đánh nhau, xấu hổ gãi đầu, "emmmm cái kia..."

"Sao vậy?" nói xong đạo diễn nhìn về phía họ.

......

Đôi khi thật xấu hổ khi phải làm phiền một cặp vợ chồng trẻ đang ở trong thế giới riêng của họ.


"Quýnh Quýnh, em biết mình sai rồi~" sau khi quay xong, Từ Tân làm nũng bên cạnh Trương Quýnh Mẫn, "Anh để ý đến em đi mà~" Vừa nói cậu vừa tới gần Trương Quýnh Mẫn, anh quay đầu đi bắt đầu nhịch điện thoại. 

Phải làm sao đây, hình như đùa hơi quá rồi, anh ấy không muốn nói chuyện với cậu nữa. Từ Tân nghĩ đến việc làm một quả cầu tuyết thật to. 

Trương Quýnh Mẫn bí mật quan sát phản ứng của Từ Tân khi bật máy ảnh thì nhìn thấy một quả bóng tuyết lớn hơn đầu lao về phía máy ảnh của mình rồi đặt nó trở lại.

"Từ Tân!" anh mở to đôi mắt nhìn bộ dáng tủi thân ấm ức của cậu, muốn tức giận nhưng lại bị sự ngốc nghếch của cậu làm cho bật cười.

"Quýnh Quýnh, anh không giận hả~" Từ Tân ném quả bóng tuyết xuống đất, chạy về phía Trương Quýnh Mẫn.

"Không!" Anh cười tươi nhìn Từ Tân, 'em đợi đó cho anh', nghĩ một chút rồi vồ lấy một nắm tuyết ở bên cạnh "Anh không giận nữa, tới đây!"

Từ Tân vui vẻ nhìn anh, vừa tiến lên vài bước đã bị tuyết từ Trương Quýnh Mẫn làm cho mất cảnh giác. Từ Tân nhanh chóng lùi lại, vỗ nhẹ vào tuyết đang dính trên người, cậu nhìn anh với vẻ khó tin.

"Hahahahahahaha" Trương Quýnh Mẫn nhìn Từ Tân đang ngây ngốc mà mỉm cười bỏ chạy. Hahaha, thù lớn đã báo xong. Trương Quýnh Mẫn quay trở lại chỗ người tuyết, muốn chụp một bức ảnh khác. Đây là người tuyết đầu tiên của anh vào mùa đông này, cũng là người tuyết đầu tiên ở bên cạnh anh trong mùa đông này.

 "Quýnh Quýnh, chúng ta chơi ném tuyết đi," Từ Tân nhìn thấy Trương Quýnh Mẫn cuối cùng cũng chịu để ý tới cậu, thành khẩn nói. 

"Anh không muốn, quả bóng tuyết của em to như thế, anh không muốn thua."

"Anh đừng lo lắng, Quýnh Quýnh, em sẽ rất ~ dịu ~ dàng ~ nha!" Từ Tân mỉm cười kéo Trương Quýnh Mẫn lên. 

"Chúng ta đi nào!"

"Haha, được."

-------------------- Hết--------------------

Vừa mới thử edit nên t chọn cái nào ngắn ngắn để thử đã. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top