Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Một phong thư gửi Tưởng A Đình thân ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một phong thư gửi Tưởng A Đình thân ái

TÁC GIẢ: TRÀ CƠM NHỎ

Thân ái gửi tiểu thư Tưởng A Đình

Trời trong xanh không một gợn mây, thời tiết sáng sủa, tuy không khí có phần hơi ô nhiễm khiến cái mũi nhỏ của tôi càng trở nên nhạy cảm hơn.

Bây giờ, tôi có thể cảm nhận thấy từ phòng của con thỏ cách vách tỏa ra một mùi bánh Cao Lệ thoang thoảng. Nhưng thực đáng tiếc, hiện giờ tôi chỉ có thể uống trà sữa chocolate nhưng tại sao vị cũng nó và nước lại giống nhau quá mức khiến tôi hoài nghi vị giác của mình đã bị hỏng sau trận ốm kia.

Ngay lúc đó tôi dùng cái ống nhòm có thể nhìn rất xa của mình, một hình ảnh ở cách xa hiện lên rất rõ ràng, từ chiếc bàn gỗ bé thỏ lôi ra hai chiếc bánh mì bơ mà thím Dương ở cửa hàng đồ ngọt hôm qua mang tới và bắt đầu gặm với một tốc độ sét đánh.

Việc này khiến tôi hoang mang vô cùng, theo thuyết tiến hóa thỏ có thể ăn bánh mì sao? Khoa học kỹ thuật hiện giờ phát triển thật khủng bố.

Khi tôi đem sự việc đáng ngạc nhiên này kể lại cho tiến sĩ mập, ông ấy lại dùng vẻ mặt hoài nghi nhìn tôi rồi còn yêu cầu tôi đưa ra bằng chứng, tôi lập tức trở về nhà đem bé thỏ tới, không ngờ sau khi nhìn thấy nó tiến sĩ trực tiếp thoái ẩn về quê.

Điều này khiến tôi vô cùng buồn bực...

Buổi chiều Chu Chu làm bánh kem mời tôi qua nhà ăn, tôi liền cùng bé thỏ tung tăng nhảy nhót đi tới nhà cô ấy.Sau khi nhìn thấy thỏ nhỏ Chu Chu không hề ngạc nhiên mà nhiệt tình đón tiếp nó.Khi tôi đang tự hỏi bản thân về năng lực tâm lý quá cường đại của cô nàng trong vấn đề động vật này thì Chu Chu liền ném cho tôi một ánh mắt vô cùng khinh bỉ, trong đó tràn ngập sự khinh thường.Chu Chu xoay người kéo tấm rèm ra, tôi thấy xuất hiện một cây rau cải trắng đeo một cặp kính đen đang giải các đề bài một cách nhanh chóng, tôi cảm giác nó như đang múa bút trên trang giấy vậy.Tôi nhìn lại cây cải trắng mập kia, trán tôi khẽ đổ ba giọt mồ hôi lạnh, thật quá mức khủng bố... Mà bé thỏ lại cúi đầu suy tư xem nên dùng biện pháp gì để ăn cây rau cải trắng mập mạp kia.Nó bất tri bất giác chảy nước miếng. Năm đó nghe nói có rất nhiều mà, hay Đại Vũ đã xử lí hết rồi.Lại thấy Chu Chu vẻ mặt đắc ý quay lại đối diện tôi nói:" Cậu nhìn xem! Củ cải trắng cũng biết tự làm bài tập!"Lúc này, mắt thỏ con dường đang phát ra ánh sáng xanh giống hệt mắt sói, ánh mắt thật âm trầm, nó nhìn chằm chằm rau cải trắng ở đó không xa, trong lòng suy tính làm sao để lừa cây cải về tay mình.Sau khi trải qua chuyện này, tôi coi Chu Chu cùng đám cải trắng nhà họ là nơi không nên tới đến nhất. nhưng khi tôi thấy muỗi nhỏ nhà Vượng Tài cùng mèo già nhà Hầu ca thì tôi cảm thấy đầu óc hoàn toàn hỏng mất rồi.Về sau tôi quyết định chuyển nhà tới nơi ở mới là bệnh viện nhân dân thứ bảy.Tại bệnh viện nhân dân thứ bảy, mọi thứ diễn ra khá thuận lợi, mọi thứ so với lúc trước đều hết sức thuận lợi, xin đừng mắng tôi điên bởi nếu bạn thấy cải trắng làm rất nhiều bài tập, Vượng Tài đuổi chủ nhân ra khỏi nhà, anh Khỉ cầm thước dạy học sinh các công thức toán, cá heo Bảo Bảo chơi bóng đá ở sân thể dục, mọi người sẽ cám thấy vào đây là một việc vô cùng đúng đắn.Tiểu thư Tưởng A Đình, tôi nhập viện ở phòng năm, viết gửi ngươi bức thư này là hy vọng ngươi sẽ đến thăm tôi, hơn nữa tôi xin được nhắc ngươi nhớ chú ý tới nhất cử nhất động của thỏ con, không nên động vào bốn hũ mật ong tôi để ở ngăn kéo thứ ba ngăn tủ thứ năm ở phòng bếp số hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#truyen