Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CheolHan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào đằng ấy.

Đằng ấy ơi, đằng ấy đừng có chê tớ nhát hay quê mùa vì thời buổi này còn viết thư lén bỏ vào tủ khóa của đằng ấy như này nha, tớ đã phải đấu tranh tâm lý dữ thần lắm mới dám làm đó.

Tớ thì tớ thích đằng ấy lâu rồi, từ cái hồi trường làm hội giao lưu mấy khối với nhau ý. Hôm đó thấy đằng ấy đứng nói chuyện với bạn mà nắng cứ chiếu xuống trên đỉnh đầu của đằng ấy khiến đằng ấy cứ phải đưa tay che nắng, mắt nheo lại, mà đằng ấy ơi, đằng ấy có biết lúc đó đằng ấy như tỏa sáng không? Tớ cứ đứng nhìn đằng ấy miết, đến nỗi mà cái thằng Seokmin cùng lớp thằng Mingyu phải lấy cuốn tập vỗ vào đầu tớ mấy cái tớ mới tỉnh. Đằng ấy nói đi, có phải vì đằng ấy mà tớ mới bị ngu ngơ vậy không? Bắt đền đằng ấy đấy!

Tớ với đằng ấy có vài lần chạm mắt nhau rồi, nhưng tớ nghĩ là do đằng ấy vô tình hướng mắt về phía tớ thôi, vì sau mỗi lần chạm mắt thì đằng ấy chả có biểu hiện gì lạ cả. Còn tớ, tớ lúc nào cũng ngắm đằng ấy hết. Tớ biết nghe có vẻ biến thái nhưng mà đằng ấy đừng nghĩ tớ như vậy tội tớ lắm, tớ chỉ là thích ngắm đằng ấy thôi. Mỗi lần chạm mắt với đằng ấy xong là tớ như thiếu nữ mới lần đầu biết yêu ý (cơ mà cái này không phải tớ tự nhận đâu, là thằng Mingyu khối dưới bảo thế nên đằng ấy đừng có kỳ thị tớ, tớ nhất định sẽ trở thành một người đàn ông mạnh mẻ bảo vệ đằng ấy suốt đời). Mà nói đến đây mới nhớ, đằng ấy trả lời đi, có phải đằng ấy có nam châm trên người không? Vì lúc nào tớ cũng chỉ hướng mắt về mỗi phía của đằng ấy.

Đằng ấy ơi, quê tớ ở Daegu, không phải một nơi có biển như Busan quê nhóc Jihoon, không phải nơi sầm uất rực rỡ như New York quê thằng Hansol, cũng không phải nơi có nguyên cái hàng chữ Hollywood to đùng như Los Angeles quê của Jisoo bạn thân của đằng ấy. Daegu quê của tớ so với quê của mấy đứa tớ vừa nói đến thì bình thường lắm, nhưng tớ thật sự muốn dẫn đằng ấy về Daegu. Vì nơi đó có gia đình của tớ, tớ muốn dẫn đằng ấy về ra mắt, giới thiệu với mọi người về người mà một ngày 24 tiếng tớ đã nghĩ về người ấy 16 tiếng lúc tỉnh và 8 tiếng lúc ngủ, về người mà tớ thật lòng yêu thương, về người mà tớ muốn bảo vệ suốt đời. Đằng ấy đừng lo, trong nhà tớ là con út nên mọi người thương tớ lắm nên chắc chắn cũng sẽ thương đằng ấy thôi.

Tớ biết văn chương của tớ kém, lúc viết cái này là phải nhờ thằng nhóc Boo giúp đỡ nữa cơ, cái này là tớ thành thật thừa nhận luôn. Nhưng mà dù sao thì đằng ấy vẫn hiểu cho tấm lòng của tớ mà đúng không? Tớ nói nãy giờ nhiều lắm rồi, chỉ thiếu điều móc tim ra đưa đằng ấy nữa thôi nhưng mà cái đấy nghe kinh dị quá nên tớ dẹp rồi, đằng ấy đừng sợ tớ nha.

Đằng ấy ơi, thế nào? Đằng ấy có chịu về chung một nhà với tớ không?

------------------------------------------------------

Sinh nhật vui vẻ nhé Choi Seungcheol.

Cám ơn Seongcheol bao nhiêu lần thì mới đủ đây Seungcheol ơi?

Nếu có ai hỏi tại sao trong nguyên một bầy 13 thằng con trai thì Seungcheol lại được chọn làm leader thì câu trả lời đơn giản lắm:

"Tại chỉ có Seungcheol mới có khả năng kiềm chế được 12 thằng còn lại."

Chứ còn gì nữa? Trong nhà chỉ cần Seungcheol lên tiếng thôi là mấy đứa nhỏ im phăng phắc. Hay là mấy lúc mấy đứa trong nhà nhây nhây với nhau, sẽ có đứa mở miệng bảo: "Tao đi mách anh Coups!!". Seungcheol không bao giờ cố gắng tỏ vẻ ra rằng mình là người lãnh đạo, không bao giờ sử dụng quyền lợi của một người nhóm trưởng để sắp đặt mấy đứa trong nhà. Nhưng những lúc thật sự cần một người có tiếng nói, chắc chắn Seungcheol sẽ là người đó.

Mấy đứa nhỏ trong nhà kể cả hai ông bạn đồng niên, về phần thể hiện ra bên ngoài, ít nhiều gì cũng thấy tất cả đều rất nể Seungcheol với hình tượng một người nhóm trưởng, một người anh lớn. Còn trong lòng thì nói gì nữa, cả bọn dính với nhau lâu như vậy, yêu thương nhau còn không hết nữa là.

Cám ơn Seungcheol, thật sự rất cám ơn Seungcheol, cám ơn Seungcheol nhiều lắm, vì đã hi sinh nhiều vậy. Seungcheol bỏ 6 năm tuổi trẻ của mình để như mòn mông trong phòng tập, đã vậy còn chăm sóc, dẫn dắt 12 người còn lại. Vậy mà chưa một lần nghe Seungcheol than phiền, thậm chí thay vào đó là sự hạnh phúc mà Seungcheol thể hiện cho mọi người thấy khi mà Seungcheol được ở bên cạnh anh em.

Đến giờ vẫn cảm thấy tim mình nhũn ra khi nhớ lại cái lần cả bọn ghi hình OFD trên đảo, Seungcheol bảo rằng thật may mắn khi cây đinh của cái nắp nồi nằm ở trong tô của mình. Hay là cái lần Dream Concert mới đây, Seungcheol mới làm MC có một chút thôi đã nhớ mấy đứa kia rồi, cầm cái cờ vẫy vẫy rồi lại nhanh chân chạy lại chỗ mấy em đang đứng, lại là chạy vào vòng tay của Minh Hạo khi em đang giang tay ra đón Seungcheol.

Seungcheol luôn mạnh mẽ như vậy, vì Seungcheol biết mình chính là chỗ dựa tinh thần cho mấy đứa trong nhà, mình mà yếu đuối thì mấy đứa biết dựa vào ai bây giờ? Ở nhà thì Seungcheol là con út, nhưng ở đây lại là người lớn nhất, lo một lúc tận 12 mạng chưa tính bản thân mình thì mới biết Seungcheol luôn mạnh mẽ và cố gắng thế nào. Seungcheol ừ thì lắm lúc xà nẹo, nhưng mà lại chính là người đàn ông trụ cột, là người mà mấy đứa nhỏ và hai ông bạn đồng niên tin tưởng nhất.

Cám ơn Seungcheol, một lần nữa.

Mà Seungcheol này, nếu có lúc nào cảm thấy quá mệt mỏi thì phải nói ra đấy, nói với mấy đứa trong nhà ấy. Đừng giữ trong lòng làm gì, trong lòng của Seungcheol đã đủ những mối bận tâm rồi nên khi mệt mỏi phải nói ra, để rồi mọi người sẽ tìm cách động viên Seungcheol, như cái cách mà Seungcheol động viên mọi người vậy.

Phải sống thật tốt đấy, mấy đứa nhỏ và hai ông bạn đồng niên luôn ở bên Seungcheol.

#HAPPYCOUPSDAY
#에스쿱스_생일_소리질러

(chậm mất một ngày rồi T^T)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top