Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

play time (WillNaib)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pairing: Forward x Straight Punch
•Play Time
_______________
William nhìn thảm cỏ xanh lún phún mọc thưa thớt dưới chân, mấy bụi cỏ dại xác xơ và rừng cây hẵng còn trơ trọi lá khi chỉ vừa dứt đông về.  Mặt đất dưới chân gã tiền đạo vẫn còn ẩm ướt, dính chặt đất bùn dưới đế giày đinh của gã Ellis, ánh mặt trời vừa ngóc trên đỉnh đầu đã dính chặt vào bóng lưng lững thững của gã đàn ông cô đơn ấy.

William Ellis nhung nhớ, và gã ta mong đợi mỏi mòn về một quãng thời gian đáng nhớ đã qua.

Gió rợn từng cơn, vì vù qua ngọn cỏ cao cháy xém mùi bụi bặm. Vẫn là cảm giác vương vấn nơi khoé mi đen láy, vẫn là hơi tàn của nhuệ hương cộm lên nơi dạ dày trống rỗng. William ngẩng đầu, tầm mắt đen tối màu của gã lẳng lặng nhìn về phía hừng đông, hoàn toàn không hề quan tâm tới cơn gió ấm muộn màng lả lướt nơi mái đầu xoăn tít.

"...Naib Subedar."

William lẩm bẩm, bên hông vẫn là quả bóng bầu dục cũ sần níu chặt trên tay. Lọn tóc vụn của gã lướt qua vùng râu thưa lún phún trên mặt, ngứa ngáy, và tông giọng gã tiền đạo Ellis càng thêm uể oải.

Trong suốt cuộc đời của gã tiền đạo tài ba ấy, chỉ có độc duy nhất một niềm nối tiếc làm gã ta day dứt. Chà...William Ellis chưa từng thấy ai như Naib Subedar cả.

Chàng trai kia đột ngột xuất hiện trong cuộc đời của gã, chiếm hữu cả vùng sân chơi rộng rãi này là chủ quyền của riêng hắn ta. Không ai rõ tên nhãi con nhỏ thó kia tới từ đâu ngoài hai chữ "Châu Á", và rõ ràng, "Subedar" và William đã phải giành giật nhau mảnh đồi trống này như hai đứa trẻ con, không ai chịu nhường ai.

Chẳng đâu xa, cái ngày hè nóng nực như đổ lửa, hai gã thiếu niên bọn họ lại cùng nhau ngã nhào xuống mặt cỏ xanh khiến bộ áo vốn đã nhếch nhác bởi mồ hôi càng thêm bẩn vì bụi bận. Từng giọt nước mặn chát, lấm tấm trên vầng trán và bờ vai, bên tai vẫn vang lên tiếng vải vóc cọ vào da thịt, làn da trần cọ vào nhau nồng cháy, nóng bỏng của một thời tuổi trẻ non dại.

Ngay sau cuộc vật lộn tả tơi kia, thể nào William Ellis cũng mang theo bộ mặt bầm tím bởi vài cú swing thô lỗ của tên "Subedar" kia về nhà, mà đối phương cũng bị gã ta đè cho bẹp dí mà lăn ra đất thở hồng hộc.

Ánh nắng tàn phủ trên gò má ửng đỏ hồng tươi, lấp lánh từng giọt nước bám dính trên vầng trán nhỏ xinh những lọn tóc mềm mại, cùng đôi mắt xanh tuyệt đẹp kia đã làm gã ta ngỡ ngàng. William vẫn nhớ, lúc ấy gã ta đã vô thức cận kề bên Naib Subedar, mảng râu lún phún của gã thanh niên vào tuổi xuân thì cạ vào gò má mềm mềm của đối phương. Và rồi...à, gã tiền đạo kia cũng không rõ vì sao gã ta lại hôn tay quyền anh kia nữa.

Chỉ biết sau đó, nụ hôn đầu bỡ ngỡ chẳng thấy đâu, thế mà gã ta đã bị một cú knockout xây xẩm cả mặt mày. Chỉ vì một phút ngây dại, cái tên nhóc bé tí mà hùng hổ kia lại không hề xuất hiện để tranh giành mảnh đất trống với gã nữa.

William vuốt khẽ lồng ngực có chút nhói lên vì tiếc nuối của mình, bàn tay mang theo vệt chai sờ lên gương mặt đã trưởng thành theo năm tháng, rồi lặng lẽ sờ tới bờ môi.

Naib Subedar có vị như kẹo ngọt, và đôi mắt xanh của cậu ta thật đẹp và ngọt ngào, tuy cũng thật đáng ghét.

Ôi, William Ellis tiếc nuối "giờ chơi" này biết bao nhiêu.

Và đương nhiên, đối phương chẳng thể lẩn trốn gã ta cả đời,

Tại đại hội thể thao Otelus.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top