Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28

Warning: Mặc dù là Au đã có nói trong phần lời tựa rồi nhưng mà vẫn phải treo cái biển này cho mấy bạn cảnh giác nha. Au viết fic này chỉ vì lý do duy nhất là Au thích và muốn tạo nên một câu truyện để thỏa mãn chính mình thôi. Au rất vui vì được các bạn đón nhận và cũng chân thành cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng Au trong thời gian qua (hơn nữa còn thương tình mà không ném đá vì lề mề). Thế nhưng vì nó là câu truyện sinh ra chỉ để thỏa mãn nhu cầu viết và được viết của Au (thẩm du thị hiếu bản thân =)) )cho nên nó không có cốt truyện rõ ràng (vừa viết vừa nghĩ tình tiết) và nó cũng không có một chút gì gọi là đạo lý, luân lý, đạo đức...etc trong đây (quan hệ với trẻ em). Vì vậy các bạn thương tình đừng lên án cũng đừng ném đá những tình tiết trong đây nha. Nếu không thích có thể không đọc những chương có H mà. Không yêu xin đừng nói lời cay đắng nha (Au cũng không lên confession hay fanpage gì các kiểu đâu, nên có ai ném đá thì cũng như không hà, bị Au có biết cái chi mô đâu :3 )

Dông dài là thế nhưng mà túm gọn lại ý tui chỉ muốn nói là chương này có H. Có thịt sau những tháng ngày ăn chay nhaaaaaaa =))))

------------------------------------------------------------

"Mang tiếng" là đi phá đám nhà Ngô Diệc Phàm và Trương Thỏ Thỏ thế nhưng cuối cùng Ngô Thế Huân lại chọn cho mình một khu resort riêng biệt để tận hưởng "tình thú" bên cạnh nhóc con nhà mình.

Ta nói đàn ông chính là cái loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới a!!! >"<

Để phục vụ cho việc tận hưởng "tình thú" được trọn vẹn nhất, Ngô Thế Huân không tiếc tiền bao trọn cả một khu resort Como Shambhala Estate. Hắn thật sự không muốn trong lúc "gặm nhấm" ai đó lại bị "con ruồi" dở hơi nào đó phá hoại đâu a.

Resort Como Shambhala Estate nổi tiếng tại Bali mang vẻ đẹp kiến trúc truyền thống Indonesia với kết cấu xây dựng bằng gỗ phong, khung cảnh thoáng gió, mái lá mộc mạc và không gian nội thất mở rộng kết nối với bên ngoài thường thấy tại Bali.

Giống như các công trình khác tại Indonesia, khu nghỉ dưỡng không mang một dáng vẻ đồ sộ to lớn mà được chia làm những căn nhà kết nối với nhau bằng các con đường mòn nhỏ uốn khúc cùng bậc đá rợp bóng cây xanh mang dáng vẻ dịu dàng của thiên nhiên nhiệt đới. Vật dụng nội thất bằng gỗ tạo ra nét tương phản nổi bật với cảnh quan xanh mát bao quanh giúp tôn lên nét đẹp thanh nhã. Mái lợp cùng với gỗ xà cừ khoác lên dáng vẻ mộc mạc tinh khiết cho vật dụng nội thất và giường ngủ tại đây.

Hơn nữa tại đây còn có dịch vụ spa nổi tiếng nhất đảo. Sẵn sàng phục vụ 24/24, không lo sau khi "quá sức" sẽ bị đau lưng a.

Quả nhiên là một lựa chọn hết sức lý tưởng!!!

Ngô Thế Huân một bụng cảm thán trí thông minh của hắn một tay ôm ấp bảo bối nhỏ đang mắt tròn mắt dẹt nhìn xung quanh.

Đối với Lộc Hàm tuy đây không phải là lần đầu đi du lịch thế nhưng chỗ xa hoa, rộng rãi như thế này thì chưa bao giờ bé được trải nghiệm. Con mắt nhỏ chưa nhìn đời được bao năm lần đầu tiên thấy khung cảnh tráng lệ như thế cũng phải há hốc mồm ra ngạc nhiên nhìn.

"Làm gì em có vẻ ngạc nhiên vậy bảo bối?"

Mải mê nhìn khung cảnh khiến Lộc Hàm không ý thức được mình từ lúc nào đã được bế trở về phòng nghỉ. Bé đang ngồi trong một không gian hết sức rộng lớn, xa hoa, trên một chiếc giường to và êm ái, xung quanh còn vang vảng mùi Lavender dịu nhẹ.

"Em thích không? Thích ở chỗ này không?"

Ngô Thế Huân bật cười trước đôi mắt mở to vì ngạc nhiên của bé.

Thật là. Hắn sơ suất quá. Lẽ ra phải nên thường xuyên đưa tiểu bảo bối đi du lịch mới phải.

"Dạ thích."

Lộc Hàm nhỏ giọng đáp lời. Chân ngắn linh hoạt nhảy xuống giường đi ra nơi cửa sổ rộng lớn. Rèm che màu trắng mỏng được kéo lên, hiện ra là một hồ bơi cá nhân được thiết kế hết sức tinh xảo. Mặt hồ long lanh, trong suốt phản chiếu lại bóng những cây hoa cảnh cùng ghế nằm bên cạnh.

"Chồng ơi, chồng ơi."

Lộc Hàm đột nhiên chạy ù đến ôm lấy chân Ngô Thế Huân.

"Sao vậy em?"

"Có hồ nước. Em sợ."

Lộc Hàm gương mặt nhỏ áp sát vào hai ống chân hắn, vừa nói vừa nhìn ra phía cửa sổ.

"Không sao mà. Em đừng sợ, có anh ở đây."

Thế Huân biết Lộc Hàm vẫn còn chướng ngại tâm lý về những thứ có nước nhiều. Nó sẽ gợi ra cho nhóc con ký ức không hay về việc bị dìm nước nhiều lần và điều này làm cho hắn đau lòng khôn tả.

Điều hắn muốn chính là tuổi thơ của bé phải là những ngày vô âu vô lo. Tự do làm những điều bé muốn mà không gặp bất cứ một trở ngại nào. Vì thế hắn quyết tâm xóa bỏ ám ảnh về nước trong lòng nhóc con nhà mình.

"Lộc Hàm, anh cùng em xuống tắm nhé? Được không? Anh sẽ bế em, sẽ không để em sặc nước nữa."

Ngô Thế Huân vừa nói vừa cởi bỏ áo cùng quần ngoài. Đôi chân dài thẳng tắp mau chóng hiện ra cùng với vị "huynh đệ" đang ngủ say dưới lớp quần Calvin Klein đắt tiền.

"Đi nào bé con. Anh cùng em đi bơi thôi."

Ngô Thế Huân quay sang vali gần đó, tự mình từ trong vali lấy ra quần bơi của hắn cùng bảo bối. Lộc Hàm vẫn một mực ngồi trên giường lắc lắc đầu nhỏ.

"Em...em không xuống có được không? Em sợ lắm."

"Bảo bối, anh hứa là anh sẽ không để cho em uống một ngụm nước nào dưới đó đâu. Em không tin anh sao?"

"Em...em tin...nhưng mà...nhưng mà...."

Lộc Hàm ngập ngừng còn chưa hẳn quyết tâm xong thì đã bị ai đó tựa như "vũ bão" cuốn đi áo cùng quần. Mặc vào chiếc quần bơi ôm sát làm lộ ra cái mông nho nhỏ căng tròn của bảo bối. Ngô Thế Huân bên dưới ngầm có phản ứng. Hắn bất thình lình hôn lên đôi môi bé nhỏ của ai kia. Bàn tay hư hỏng len lén luồn vào trong quần bơi của ai kia vừa xoa vừa bóp nhẹ hai cánh mông nho nhỏ.

"Ưm...ưm...ưm"

Lộc Hàm bị hôn quá lâu dẫn đến thiếu khí liền phản kháng. Đôi môi vừa tách ra còn vương theo sợi chỉ bạc đầy câu dẫn. Ngô Thế Huân không khách khí liếm nhẹ vành tai của ai kia, thân hình cao lớn đè lên con người nhỏ bé bên dưới.

Hắn điêu luyện đưa lưỡi dọc thân thể trắng nõn của Lộc Hàm. Mút nhẹ nơi xương quai xanh ẩn hiện của ai đó. Bàn tay không an phận đưa vào quần xoa nắn tiểu kê kê.

"A...a...ah...ha..."

Lộc Hàm tự nhiên mà rên rỉ. Trải qua vài lần bị "lăn qua lộn lại", Lộc Hàm dường như đã quen với những đụng chạm đầy nhạy cảm này của hắn. Cơ thể non nớt còn thiếu kinh nghiệm nhanh chóng có phản ứng đầy mạnh mẽ.

"A"

Lộc Hàm la lên khi đôi tay hư hỏng của Thế Huân bất thình lình bóp lấy phần gốc của tiểu kê kê.

"Bé con, chưa bắt đầu cuộc chơi mà."

Ngô Thế Huân tà ác dùng tay bóp nhẹ phần gốc tiểu kê kê cốt yếu không để cho ai kia "bắn" ra.

"Bỏ...bỏ em ra...ah...ah"

Lộc Hàm khó chịu vặn vẹo thân mình hòng thoát khỏi cảm giác kỳ lạ. Không nghĩ tới phía hậu huyệt của mình lại tiếp nhận thêm cái lưỡi ẩm ướt hư hỏng của người phía trên.

"Ah...ah...ah...ư...ư..."

Lộc Hàm vặn vẹo thân mình tránh né liền cảm nhận thứ lành lạnh, dinh dính ở nơi hậu huyệt.

"Ưm...cái...cái gì vậy chồng?"

"Không có cái này một lát nữa em sẽ rất đau."

Ngô Thế Huân trên tay cầm tuyp bôi trơn cẩn thận bôi vào hậu huyệt của bé con. Khâu chuẩn bị nhất định phải làm cẩn thận. Hắn không muốn kỳ nghỉ này lại tiếp tục vào "tạm trú" bệnh viện cùng bé con chút nào hết a. Khi đã cảm thấy lượng bôi trơn đủ đầy, Ngô Thế Huân ném tuyp kem qua một bên, nhanh nhẹn mà thành thục dùng những ngón tay thon dài đút vào trong hậu huyệt.

"Ah...ah...ưm..."

Lộc Hàm vẫn rên rỉ không ngừng. Mặc dù không phải là chưa từng tiếp nhận loại xâm lấn này, thế nhưng Lộc Hàm vẫn là không thể kìm nén tiếng rên rỉ tự nhiên.

Từng cái đụng chạm đầy kỳ lạ lẫn vuốt ve khiêu gợi được Thế Huân thực hiện hết sức nhuần nghuyễn trên thân thể trắng nõn đầy non nớt không chút hơi vị dục vọng. Trắng thuần và tinh khiết đến cực điểm. Cả thân hình Lộc Hàm dường như chỉ toát lên mùi chiếm hữu từ hắn.

Phân thân đã sớm cứng lên từ lâu một cán đút sâu vào trong lỗ nhỏ, đầu khấc của hắn còn mơ hồ cảm nhận được trực tràng của người dưới thân. Từng cú nhấp mạnh mẽ như muốn hút khô linh hồn người kia, tựa như cá với nước tan hòa vào nhau trong từng tiếng rên rỉ cùng thở dốc.

Mạnh mẽ tựa một cơn cuồng phong đem thân mình bé nhỏ của ai kia lăn hết trên chiếc giường rộng đến phần thảm lông ngỗng đắt tiền trên sàn. Chưa hết nơi chiếc bàn trà cạnh cửa sổ cũng phải gồng mình đón nhận áp lực thân thể từ cả hai.

Dịch thể ngoài chứa đầy trong hậu huyệt còn vương vãi khắp nhiều nơi. Cả căn phòng ngoài mùi nồng đậm của mồ hôi dục vọng còn có mùi tanh nồng của dịch thể quyện thành một mùi hoan ái hư hỏng mà đầy quyến rũ.

Cái quyến rũ tựa như thuốc phiện khiến người người đắm chìm dẫu có thịt nát xương tan cũng nguyện ý không tỉnh giấc mộng ái tình...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top