Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13 : Diệt trừ ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bt mik chỉ là con rói để cô lợi dụng lần này để lấy lòng Phạm Thiên bà mới mở to con mắt bt rằng cô ko phải một cô bé ở độ trong sáng mà bà rung sợ đứng trc cô như bà đang gặp quỷ .
Soyin : sao vậy nhìn tôi đáng sợ lắm à ? ~
Nhũ mẫu : rốt cuộc cô là ai ? / run người /
Soyin : là ai ko quan trọng nhưng bây giờ tôi lại ko muốn cho bà chạy thoát / nâng cằm /
Nhũ mẫu : ko lẽ cô đã chuyển kiếp...
Soyin : uhm , rất nhiều lần và tôi đây là Dạ Ly chứ ko phải Soyin
Nhũ mẫu : Dạ...Ly... / ngây người /
Soyin : hình như bà bt tôi ư
Nhũ mẫu : cô là pháp sư cổ đại !
Soyin : chính xác ko có chỗ nào sai cả ~
Nhũ mẫu : sao cô có thể tới kiếp này chứ ?
Soyin : hình như tổ tiên bà đã ở dưới tôi phải ko nên cả gia tộc của bà chỉ còn bà .
Nhũ mẫu : cô là người phản bội .
Về lúc Soyin còn chưa chuyển kiếp cô rất tò mò về những phép cấm nên cô đã âm thầm nghiêm cứu và thử nghiệm vô số sinh mạng vô tội bị cô hại , gia tộc của bà bt đc liền báo cho các pháp sư khác nhưng lại ko cô đã ám sát hết cả gia tộc và bà là con cháu cuối cùng đc gia tộc chuyển sang thế giới khác nói chung bà này sống dai nhưng lại ko thể sử dụng đc pháp lực.
Soyin : haiz , nhưng tôi lại thấy cái chết cũng phải có thôi với lại tôi có lại đc pháp lực thì tôi sẽ quậy tung hết thế giới này ~
Nhũ mẫu : nếu ta nói cho người khác bt .
Soyin : chắc ko có đâu
Nhũ mẫu : tại sao ?
Soyin : vì...
Chưa nói hết cô đã dùng con dao cắt lưỡi bà .
Nhũ mẫu : ư ử / đau đớn /
Soyin : vậy là ko nói đc nhưng mà dùng tay viết đc nhỉ .
Nhũ mẫu : ư / la lên /
Cô lại bẻ gãy 2 tay của bà như một món đồ chơi.
Soyin : vậy tôi xin hai đôi chân của bà nhé ~ / cười /
Bà bây giờ mới bt sợ hãi tột độ ko bt làm gì chỉ có thể chừng mắt trc cô đang hành hạ bà ta .
Soyin : đây là sự trả thù của tôi dành riêng cho bà đấy.
Giờ bà ko khác gì người thực vật ko thể nói ko thể cử động tay và chân .
Soyin : vậy tối nay bà ngủ ở đây nhé
Soyin : xin lỗi vì đã ko có chỗ tốt cho bà nghỉ ngơi đêm nay để ngày mai bà đc đoàn tụ với gia tộc của bà ~
Soyin : đừng nghĩ đến việc trốn thoát đc tôi / quay lưng đi /
Cô đi ko một chút nào đc gọi là thương tiếc cả mà cô đi về , trong buổi tối lạnh lẽo và tối tâm cô đi thước qua các cành cây nhìn như một con ma vậy với chiếc áo màu trắng có dính chút máu trên người với nụ cười vui vẻ , ai nhìn vào chắc xỉu ngay lập tức gặp người yếu tim cái nữa một phát đi chầu ông bà luôn khỏi nói nhiều.
Cô vào căn phòng thay đi bộ áo mới , cô cũng tiêu hủy chiếc áo này để ko có ai nghi ngờ cả kế hoạch của cô đang gần có kết quả.
Soyin : bây giờ chỉ cần huyết phụt anh ấy nữa thôi , nhưng có mạo hiểm ko ta ?
Cô suy nghĩ cũng thay đổi mệt mỏi mà lăn ra giường mà ngủ .
Soyin : thôi để ngày mai tính tiếp dù gì mik mệt quá / lăn ra /
Soyin : đúng là ko gì sánh bằng cái giường cả ~
_________________________________
Bya~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top