Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 109

TẬP 109

Ông ngước lên nhìn họ vẻ chăm chú, họ cũng nhân cơ hội đó quan sát đánh giá ông. Người đàn ông này có vẻ ngoài nghiêm trang và tỏ vẻ khó tính, khí chất cũng trang nghiêm khó tả. Rất thích hợp để làm một vị giám khảo khó tính.

Sau khi ông đánh giá một lượt về bốn người họ liền thu tầm mắt lại nói:" Không hổ là học sinh của trường Stubasa"

Anh liên tiếng:" Ý ông là sao?"

Ông mỉm cười đứng dậy:" Đã lâu rồi ta mới gặp những học sinh thản nhiên đến vậy, những cuộc thi kĩ năng thì không đạt được thành tích. Hay nói đúng hơn các ngươi không để tâm đến những thứ ấy". Ông dừng lại nhìn họ rồi nói mỉm cười nói tiếp:" Ta cứ tưởng các ngươi sẽ lặng lẽ mà tham gia như hai cuộc thi vừa rồi, không ngờ chỉ trong một đêm các ngươi đã quét sạch phần quà của khu giải trí"

Nhóc và nhỏ lén nhìn nhau vẻ mặt như đưa đám, anh và hắn cũng chẳng nói gì...

Vù...!

Bốn người họ giật mình nhíu mày khi một trận linh lực cực mạnh bay đến, nó như một kình phong quét qua đến rát cả da. Ông gật đầu thảo mãn thu linh lực lại:" Ngay cả linh lực của ta mà các ngươi cũng có thể chống chọi được thì không phải tầm thường"

" Các ngươi cũng đã dự báo được thiên tai xảy ra, ngay cả ta còn chưa cảm nhận được thì các ngươi đã đi trước ta một bước. Đúng là tuổi trẻ thời nay có khác"

Nhóc thấy ông nói xong liền lên tiếng:" Vậy ông biết chúng tôi đến để làm gì chứ?"

Ông ta đứng trước mặt họ bât. Đúng là tuổi trẻ thời nay có khác"

Nhóc thấy ông nói xong liền lên tiếng:" Vậy ông biết chúng tôi đến để làm gì chứ?"

Ông ta đứng trước mặt họ bật cười:" Ha..ha...ha đương nhiên là biết. Nhưng... nếu ta không đồng ý đi cùng các ngươi thì sao?"

Họ nhíu mày, nhóc và nhỏ nhìn nhau rồi gật đầu cùng nhau chìm trong tư tưởng làm cách nào để thuyết phục ông. Anh và hắn thì trầm mặt không nói...

" Ha...ha... các ngươi làm gì tỏ vẻ nghiêm trọng vậy. Ta chỉ đùa thôi mà, ngày mai ta sẽ cùng đi với các ngươi"

Họ mở to mắt không thể tin được ông lại dễ dàng đồng ý đến thế, chắc tại những rắc rối họ gây ra làm ông suy nghĩ lại chăng?

Cũng không suy nghĩ nhiều đến vậy, ngày mai cũng đã tới. Cuộc thi cũng kết thúc, mỗi học sinh đều mang về cho trường của mình một vinh quanh nhất định. Ông không đi cùng họ, ông bảo họ đi trước rồi ông sẽ đi để mọi người không nghi ngờ.

Khi về đến trường, họ nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng báo cáo kết quả. Cô gật đầu rồi bảo họ cố gắng nghỉ ngơi.

Những ngày sau đó, cả ba trường đều được thông báo là " Đại hội ma thuật" sắp diễn ra, mỗi trường cử nhiều nhất ba đội thi đấu. Mội trường đều có chiến thuật riêng, không ai biết được của ai.

Trường của bốn người họ thì tạo một thi đấu khác để chọn ra ba nhóm xuất sắc nhất, nếu muốn tham gia thì phải đăng kí. Dĩ nhiên hai cô nàng nào đó cũng nhanh nhảu đi đăng kí mà không suy nghĩ trước sau. Có khoảng 6 nhóm đăng kí và được sàn lọc rra trong số nhiều nhóm đăng kí những nhóm đó khá mạnh.

Cuộc thi diễn ra trên sân trường, nhóc và nhỏ thì thản nhiên nhìn xung quanh, bảng thi đấu cũng đã sắp xếp ngẫu nhiên. Nhóm nào đánh bại được nhóm còn lại, không gây án mạng sẽ giành được quyền thi đấu tại đại hội ma thuật.

Cuộc thi đấu đầu tiên là nhóm của nó – Feiko ( người cùng trường cấp 2 với nhóc ) và nhóm tiền bối lớp trên. Cuộc thi này đấu theo nhóm nên cũng khá lâu mới kết thúc. Khoảng 1 h sau, trận chiến kết thúc với chiến thắng thuộc nhóm của nó - nhóm Stuki.

Trận chiến tiếp theo là nhóm Sky của nhóc và một nhóm của đàn em tên Ayaka. Bốn người họ đi ra giữa sân, đứng đối diện họ là học sinh của lớp dưới, nhóm đó gồm 2 nữa và 3 nam.

Một học sinh nữ trong số đó cười lạnh nói:" Không ngờ lại được thi đấu với các người"

Học sinh nữ còn lại cũng lạnh không kém nói:" Đó cũng là đều tốt, chúng ta nên so sánh thực lực của nhau xem ai mạnh hơn"

Nhóc nghiêng đầu:" Chúng ta biết nhau sao?"

Nhỏ cũng gật đầu:" Đúng đấy, mình không nhớ những học sinh này là ai a"

Hai người đó không ai khác chính là Hinako và Mika ( hai người này lúc trước vừa mới gặp anh và hắn là cầu hôn ngay ấy).

Hinako nghiến răng:" Các chị dám xem thường chúng tôi?!!"

Nhóc khó hiểu:" Tụi này không có..."

Nhỏ nhìn tới nhìn lui thì thấy hai người này quen quen, hình như là... Nhỏ lên tiếng:" Hai người là hai học sinh không biết xấu hổ... Khụ, là có cá tính , phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim