Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 121

TẬP 121

" Nếu không thể thắng đối thủ thì hãy nhờ sự trợ giúp của đồng đội"

" Vậy cũng được sao, nhưng nếu luật chơi chỉ có một chọi một thì sao? Hoặc gặp đối thủ trên đường mà chỉ có một mình mình thì sao?"

" Cái này ta cũng bó tay, ngươi chờ chết đi"

" Ể? Không phải vậy chứ. Cô ơi, chỉ em đi..."

Cô quay lại nhìn nhóc:" Ngươi nên lấy làm may mắn khi có bạn bên cạnh mình"

Tách...tách...

Tiếng lửa gần kề kéo ý thức của nhóc trở về, xung quanh nhóc được bao phủ một vòng lửa dày đặc không lối thoát.

" Khụ...khụ... Khó..thở quá..." nhóc lấy tay bịt mũi lại

Nếu đã như không còn cách nào thì...

Vù... Nhóc tạo một luồng khí lạnh bay lên trời... Hình như ba người kia cũng cảm nhận được nên cũng bắt đầu hành động. Nhỏ khó nhọc cử động những ngón tay tạo nên hơi nước, làm nó bay lên. Anh cũng nhanh chóng tạo luồng khí nóng bay lên.

Quá trình của ba người được ngưng tụ lại mỗi lúc một dày tạo nên một đám mây, bọn chúng nhíu mày nhìn họ không còn giải dụa nữa mà trở nên tập trung làm một thứ gì đó.

Bọn chúng càng dùng thêm nhiều linh lực khiến họ cảm thấy đau đớn, nhóc cắn răng tạo nên nhiều khí lạnh hơn, da đã trở nên đỏ tấy...

Bất chợt... hắn nhếch môi phóng một tia sét nhỏ trước khi hai bức tường đất ép sát người.

Dùng...đùng...

Giờ mọi người mới phát hiện trên bầu trời của mê cung có một đám mây đen cực lớn, kèm với đó là sấm sét...

Bọn chúng càng nhíu mày, nhanh chóng ra tay xử lý họ...

Ào...ào...mưa trút xuống dập tắt ngọn lửa đỏ rực ấy... Rầm...rầm...sét vang lên đánh trúng những dây leo... Vù...vù...gió lạnh cản trở dòng nước xiết.... Nước mưa cũng làm nhũn đất ra....

Họ được giải thoát...

Bọn chúng muốn phản công lại nhưng không thành, vì cơn bão đã cuốn chúng đi ra khỏi mê cung, cơn bão mạnh mẽ càng quét mọi thứ. Ở đó họ vẫn đứng vững, như rằng cơn bão không thấm tháp gì với họ.

Cơn bão cũng làm ảnh hưởng khá nhiều bên ngoài khán đài, nhưng họ không quan tâm. Cơn bão qua đi, họ vẫn tiến bước về phía trước ( mặc dù không biết đi đâu). Nhóc vòng quanh nãy giờ cuối cùng cũng có được kết quả, trước mắt nhóc là một không gian khá rộng, bao quanh đây là những bức tường của mê cung. Những con đường khác thông ra đây cũng đã bóng dáng người. Nhóc nhìn thấy những người đó liền vui vẻ chạy đến:" Này, Anri, Shouta, Kaze!"

Nhỏ cũng hớn hở chạy lại, anh và hắn thì vẫn thong thả cước bộ. Nhưng nhìn chung bốn người họ đều tả tơi...

Nhỏ nhanh chóng dùng thuật trị thương cho mỗi người, thấy vậy hắn ngăn cản:" Cậu không nên hao phí linh lực như vậy, vẫn còn nhiều đối thủ"

Nhỏ bĩu môi rút linh lực lại, nhóc bên cạnh gật đầu:" Đúng vậy, chúng ta còn có khoảng..."

" Sáu người!" anh nhìn vào một khoảng không nào đó nói

Ba người nhìn theo hướng của anh, một ánh sáng màu trắng chói mắt hiện lên, không biết đây là hiệu ứng gì mà lông chim từ trên cao bay xuống, vẫn là một bộ trắng muốt. Từ trên cao bay xuống sáu người cũng một thân trắng luôn, nếu là ban đêm mọi người đều nhầm tưởng đó là ma mà hét lên mất. Còn đằng này lại là ban ngày, chúng được mọi người ngợi ca là thiên sứ ấy chứ.

Trong mắt bốn người họ bọn chúng là những kẻ vô tình, không cảm xúc, nào giống một thiên sứ như mị người vẫn ca tụng. Khác với chúng, họ có đầy đủ những biểu cảm, tình yêu thương, và có vẻ làm con lai thấy thoải mái hơn nhiều khi trở thành thiên sứ hay ác quỷ...

om/forum/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim