Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 123

TẬP 123

Những năng lực này quả thực rất hiếm thấy nên khó lòng nghĩ ra biện pháp ngay được.

" Lửa của quỷ"

Người anh tỏa ra một ngọn lửa, ngọn lửa từ từ lan truyền xung quanh làm cho hơi nước bốc hơi lên hết. Mọi thứ dần rõ ràng...

Rắc...rắc...

Một tảng băng bay tới, nhóc và nhỏ hợp lực tạo thành một tảng băng khác, hai tảng băng va vào nhau vỡ vụn. Anh và hắn cũng nhanh chóng tạo màn chắn bảo vệ hai cô nàng để những tảng băng vụn bay trúng.

Roẹt...

Ánh sáng đó lại đến, hắn mỉm cười tiếp lấy, ánh sáng bị dội ngược lại, thứ làm dội nó lại là một tia sét.

Thế cục được bảo toàn, có hai người dùng linh lực của sương mù. Anh vẫn đang có gắng tỏa ra sức nóng để hơi nước bốc lên, ba người thì đứng cạnh anh bảo vệ. Người dùng băng cũng nhanh chóng lướt quanh tìm thời cơ để đột phá.

Một con hổ băng xuất hiện, nó cư nhiên có thể đi lại và nhanh chóng vồ lấy con mồi trước mắt. Nhóc và nhỏ liền kết hợp tạo thành một cn rồng băng vồ lấy hổ, giờ đây hai bên đang giao đấu kịch liệt.

Con rồng quấn lấy con hổ, siết chắc đến vỡ tan, rồng cũng nhanh chóng bay lại đối phương công kích. Cô ta tạo một màn chắc nhưng không đủ, con rồng phá nát màn chắc rồi lao vào cô ta... Một vết thương xuất hiện ở bụng...

Dường như đồng đội bị thương không ai mấy quan tâm, ánh sáng vẫn tiếp tục được phóng đến, hắn dịch chuyển tức khắc nhưng ánh sáng vẫn bắt kịp. Hắn nhanh chóng đỡ lấy lấy, đồng thời giương mắt cười ề phía đối thủ. Người đó hiện lên một tia nghi hoặc rồi...roẹt...roẹt... phía sau. Những tia sét màu vàng chói đã ở đó... Rầm...rầm...

Sét đã đánh trúng đối phương... Họ bây giờ mới dám thở sâu, quá nguy hiểm! Ba người đi đến cạnh anh, vẫn còn hai người dùng sương mù... Khoang...

Hắn nhíu mày:" Hình như chúng ta đã quá chủ quan"

Nhỏ dùng linh lực trị thương cho chân mình nói:" Mọi người đều đã sử dụng quá nhiều linh lực cho trận đấu, không biết còn cầm cự được bao lâu"

Anh vẫn không nói gì tiếp tục tỏa ra khí nóng. Đột nhiên... roẹt..roẹt... bọn chúng đã ngã xuống bây giờ lại đứng lên hướng về mà mà ra chiêu.

Nhóc nhất thời đầu lưỡi bị đơ ra:" Cái...cái này... cái..."

Chíu... rắc..rắc... vẫn là âm thanh chói tay đó, ba người nhanh chóng tạo màn chắn. Lần phản công này còn mạnh hơn những lần trước, màn chắn cũng nhanh chóng xuất hiện những vết nứt. Họ cũng không cầm cự được lâu hơn nữa.

Nhóc hối thúc:" Đã tìm được chưa?". Anh vẫn im lặng nãy giờ là đã phát hiện ra điểm không ổn, anh dùng linh lực của mình tìm kiếm xung quanh...

Anh mở mắt:" Được rồi!"

Đùng...

Phía xa của mê cung vang lên mộ vụ nổ... Hình ảnh trước mặt mọi người đều dần biến mất và hiện lên một khung cảnh thật. Bọn chúng đã dùng thuật thôi miên, có hai người sử dụng năng lực này và đã bị anh tìm ra và tấn công. Hai người đó đã bị thương và đã biến ra khỏi mê cung.

Trước mắt họ hiện giờ vẫn còn bốn người vẫn không bị thương tích gì, hay nói đúng hơn họ chưa từng tham gia trận đấu nào. Hình ảnh mới nãy chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Bốn người họ thì trái ngược, người thì bị thương, người thì gần hết năng lực. Không biết còn trụ lại được bao lâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim