Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 17

TẬP 17

Nhỏ không hiểu tại sao nhóc lại đi 1 con đường nguy hiểm đến vậy.... Nhưng có vẻ rất thú vị, nhỏ muốn thử cảm giác mạnh nên len nửa người đi bên vách núi cùng nhóc.

Anh và hắn nhìn thấy vậy liền đi theo...

Nhỏ đi đến cạn nhóc hỏi:" cậu phát hiện gì mới à? Đường này dẫn đến đâu vậy?"

Nhóc lắc đầu:" Mình cũng không biết nữa. Nhưng mình nghe thấy gió đang gọi mình"

Nhỏ cảm thấy thú vị:" Thế à, vậy mình sẽ đi theo cậu xem có thứ gì đó... A!"

Đường mòn trên vách núi bị nứt ra rồi vỡ đi. Bốn người họ mất thăng bắng rớt xuống...

" Aaaa..." nhóc giờ mới ý thức được đường mình đi là một đường rất nguy hiểm. Không chú ý là mình đã đi đâu, bây giờ ý thức được thì nhóc phát hiện mình đang ở trạng thái... rơi tự do aaaa....

Nhóc hoàng hồn lại, chồng hai tay lên nhau liền xuất hiện một luồn gió. Luồn gió phát ra chưa được 10s liền mất hút.

Nhóc cả kinh, chuyện gì vậy? Tại sao linh lực của mình lại yếu đến vậy. Nhóc hoang mang nhìn xung quanh, không một bóng ai có vẻ mọi người đã bị thất lạc nhau.

Nhóc ôm đầu:" Aaa, mình đang rơi tự do". Độ cao thế này phải làm sao đây?

Nhóc không muốn nhìn nữa liền nhắm mắt, bỗng cảm giác có người ôn mình vào lòng. Nhóc mở mắt nhìn lên, là Shouta? Tại sao cậu ấy lại có mặt ở đây?

" Ùm..."

Cả hai người rơi xuống một con sông bên dưới. Nhóc có cảm giác được anh kéo lên bờ.

"Khụ...khụ"nhóc ho vì sặc nước.

Cả người của nhóc và anh đều ướt đẫm. Nhóc nhìn anh nói:" Cảm ơn cậu"

Anh nói:" Không có gì"

Nhóc nhìn quanh:" Có vẻ chúng ta đã lạc hai người họ rồi. Chúng ta nên đi tìm họ"

" Cậu không muốn nghỉ mệt à?"

Nhóc lắc đầu:" Không, tìm hai người họ quan trọng hơn"

Anh cũng không nói gì đứng lên. Nhóc cũng đứng lên đi theo một hướng nào đó của rừng.

Nhóc vừa đi vừa suy nghĩ:" Có vẻ cả ngọn núi này đều làm nhiễu linh lực của chúng ta...a"

Anh lấy áo khoác của mình khoác lên người nhóc. Nhóc nhìn anh, anh vẫn không hề hấn gì...

Nhỏ đang rất lo sợ khi linh lực của mình không thể sử dụng được. Bỗng dưng hắn từ đâu xuất hiện từ sau lưng ôm lấy nhỏ rồi cùng rơi xuống sông.

"Khụ...khụ... Cậu làm cái gì vậy?" nhỏ trừng mắt nhìn hắn.

" Tôi chỉ khong muốn có người phải chết, thế thì phiền phức lắm" hắn hờ hững.

" Cậu nói cái gì?"

" Chúng ta nên đi tìm họ" hắn đứng lên rồi đi.

Nhỏ tức giận đứng dậy:" Nè, cậu vừa phải thôi nha". Nhỏ đuổi theo hắn.

Trên suốt quãng đường đi, nhỏ cứ nhìn người phía trước bằng ánh mắt viên đạn. Đang đi, hắn bỗng dừng lại làm nhỏ theo quán tính đi tiếp nên đụng vào lưng hắn.

Nhỏ định lên tiếng thì hắn đã khoác áo khoác của mình cho nhỏ. Làm cô nàng đơ người tại chỗ.

>NG

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim