Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 22

TẬP 22

Không gian trong đêm yên tĩnh lạ thường, hôm nay những ngôi sao không thấy nhấp nháy. Mặt trăng cũng không biết nó đang nấp ở đâu, xung quanh chỉ được thấp sáng bằng đóm lửa không biết ai đã nhóm sẵn.

Bọn họ đang cảm thấy khó hiểu thì... trong những lùm cây tối đen ẩn hiện những ánh sáng kì lạ. Nó có vẻ như là mắt thú...

Bọn họ cảnh giác. Đột nhiên ánh trăng chui ra từ trong đám mây soi sáng cả khu rừng. Họ phát hiện những ánh sáng ấy là mắt của muôn thú trong rừng.

Chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bọn chúng đã đi lại xếp xung quanh đóm lửa cùng lúc để bọn họ vào vòng tròn.

Từ bọn chúng bước ra một con chuột. Nhóc chớp mắt nhìn chúng cơ hồ muốn chớp mắt nghìn lần.

Không thể nào, bọn chúng sao có thể to lớn như con người? Đặc biết là tại sao chúng lại đứng được bằng hai chân...

Đúng thế, bọn chúng có thể đứng bằng hai chân. Con chuột đó dứng trước mặt họ có bộ lông màu nâu và một bộ râu dài. Nó có vẻ rất khoan thai như người đứng tuổi. Hình như những con thú ở đây đều kính trọng con chuột này.

" Các người có phải là HS mới của trường?"

Nhóc há to miệng kinh ngạc nhìn con chuột đó. Không phải đấy chứ?

Ba người còn lại vẫn bình tĩnh gật đầu như chuyện điều đó là một chuyện rất đỗi bình thường.

Ông chuốt đó nói tiếp:" Ta là Mouchi, người canh giữ khu rừng và ngọn núi này"

Anh nói:" Chúng tôi đi lạc ở đây"

Ông quay lưng lại:" Khu rừng và ngọn núi này do hấp thụ tinh khí của vạn vật mà nó sẽ làm giảm năng lực của các ngươi. Đó cũng chính là thử thách đầu tiên mà HS mới phải biết ứng phó với việc mình không có năng lực"

Ông quay lại nhìn họ cười:" Ha, không ngờ đã bao năm trôi qua cũng có người trụ được và đến đây. Các ngươi cũng chính là những kẻ còn sót lại ở đây. Những HS khác đã bỏ cuộc và trở về hết rồi"

Nhỏ hỏi:" Ông có thể chỉ giúp chúng tôi đường ra không?"

Ông nâng mắt lên:" Ngươi nghĩ sao?"

Tộc...tộc...rắc...rắc...tùng...tùng...

Đâu đó nổi lên tiếng động quen thuộc thường ngày nhưng giờ đây trở thành một nhịp điệu vui tai.

Xung quanh những con thú bắt đầu di chuyển còn quơ tay quơ chân như đang múa.

Một số khác, có những con còn dùng những dụng cụ nhạc tự chúng tạo ra mà hòa theo.

Một húc rừng vang lên giai điệu vui tai.

Gì đây? Tổ chức tiệc à? Ưm... mùi thơm từ thức ăn bốc lên đâu đây.Mặc dù mình không quen với những hành động của những động vật nhưng...

Nhóc và nhỏ nhìn nhau. Một giây sau, cả hai reo lên:" Vui chơi thôi"

Cả hai cũng bắt đầu cuồng nhiệt với những điệu múa, nhất là đồ ăn. Chúng không dùng thịt đồng loại mà dùng thực vật để nấu, nướng...

Cả hai đều say mê vừa ăn vừa hát nhưng họ không nhận ra có người đang khẽ cười nhìn mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim