Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 26

TẬP 26

Những tháng cuối năm, gió se lạnh nhưng không vì thế mà không khí trở nên khô khan. Hơi nước của vùng biển Ohama bóc lên làm không khí nơi đây trở nên dễ chịu.

Nhóc hít thở thật sâu:" Oa, đẹp quá!"

Nhỏ bên cạnh mỉm cười đắc ý:" Tất nhiên rồi, nơi mình ở mà lại"

Nhóc có điều thắc mắc hỏi:" Nhưng mình nghe nói cậu ở vùng Mizuiro nhưng ở đây là biển Ohama mà?"

" Ha, ha. Cậu đúng là ngốc, nơi mình sống ở xa kia kìa" nhỏ chỉ giữa biển.

Nhóc há mồm. Không phải đấy chứ? Ở giữa lòng biển sao?

Nhóc bất giác nuốt nước bọt.

" Đi thôi"nhỏ vẫy tay.

" Nhưng..."

Nhỏ quay lại:" Sao vậy?"

" Làm sao đi đây?"

Nhỏ cười:" Phép thuật mới học đã có lúc dùng rồi đó"

Nhóc thở dài. Mới học lí thuyết còn chưa thực hành lần nào vậy mà giờ đây lại phải đối với chuyện này.

Nhóc hít một hơi thật sâu. Vận linh lực lại theo hình dạng của một chiếc bong bóng, sau đó từ từ thu nhỏ lại bằng hình dạng của mình. Nhóc làm hơi khó khăn nhưng cũng gọi là ổn.

Họ bước xuống dòng biển rồi đi ra xa. Cũng may nơi họ đứng rất khuất, nếu không người ngoài cứ tưởng họ dắt tay nhau đi... tử tự... Đi đến mực nước ngang đầu rồi hơn đầu. Bất chợt nhỏ nói:" Nắm tay nhau đi"

Ba người họ không hiểu chuyện gì nhưng vẫn làm theo nắm tay thành vòng tròn.

Nhỏ lẩm bẩm đọc khẩu huyết gì đó rồi một tia sáng chói mắt phát ra. Nhóc nhíu mày, phía trước dần dần hiện ra một quang cảnh...

Xung quanh họ giờ đây là một thành phố dưới lòng biển sâu. Mọi người xung quanh đi qua đi lại tấp nập, đâu đó có bóng dáng của lính canh gác.

Nhỏ dẫn đường cho bọn nhóc đi tham quan khắp nơi. Ở trong cái lớp linh lực phải cần có sự nhẫn nại duy trì ổn định nếu không sẽ khó giữ được. Nhóc lại mới làm quen lại phải vừa di chuyển vừa giữ cho lớp linh lực này không bị vỡ. Đúng là việc khó khăn cho nhóc nên nhỏ đã đỡ nhóc cùng đi.

Đi qua khắp các quán xá, họ dừng chân tại một khu rừng san hô.

Không hiểu sao vẻ mặt nhỏ trở nên khác lạ, trở nên trầm ổn lạ thường. Nhỏ nói:" Chúng ta vào xem một chút được không?"

Anh và hắn không nói gì. Nhóc thì gật đầu:" Cũng được"

Nhìn khu rừng san hô nhỏ này hông có gì đặc biệt chỉ như những san hô bình thường nhưng ở đó có một thứ rất khác. Đó là bia một...

Nhỏ dẫn mọi người đi tới một khu mộ nhỏ gần đó. Bất chợt, nhóc thấy đằng xa có một thanh niên đang đứng đó. Phát hiện có người đi đến, người đó quay lại.

Người đó thoáng ngẩn người khi nhìn thấy bọn nhóc, đặc biết là nhỏ. Trong ánh mắt của người đó hiện lên tia căm ghét nhưng gương mặt lại tỏa ra kính trọng.

Người nọ gật đầu:" Thần Suichi kính chào công chúa. Đã lâu công chúa không trở về mọi người đều rất nhớ công chúa"

Nhỏ trầm mặt không nói chỉ gật đầu. Người tên Suichi ôm quyền rồi bước đi ngang họ. Nhóc quay lại nhìn thì bắt gặp ánh mắt căm hận ấy nhìn nhỏ. Người đó thấy nhóc đang nhìn liền cúp mắt quay đi.

Gì đây? Không biết người này bị gì mà nhìn nhỏ có vẻ căm hận như vậy. Thật khó chịu khi nhìn thấy ánh mắt đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim