Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 41

TẬP 41

Nhỏ quay lại hỏi chị:" Chị, tại sao phòng em lại có một chiếc giường khác?"

Chị nói:" À, do hai cậu bạn của em đã để nghị như vậy. Em không thích sao?"

Nhỏ lắc đầu rồi mỉm cười:" À không, em rất thích là đằng khác. Lâu rồi mới có người ngủ chung với em..."

Chị ngạc nhiên khi thấy nụ cười của nhỏ, một nụ cười trong sáng nhất, vui vẻ nhất mà nhỏ ít khi cảm nhận được hay nói cách khác chị hiếm khi thấy nhỏ cười như thế.

Nhỏ đi đến giường nhóc lại gọi nhóc:" Này Ami, dậy đi"

Nhóc mơ hồ tỉnh giấc, dịu dịu mắt:" Ưm... Anri? Sao vậy?"

Nhỏ bật cười:" Dậy đi, chúng ta đi ăn..."

Nghe đến đây, nhóc bật dậy:" Ăn? Được đó, mình đói bụng lắm rồi, cả ngày nay có ăn được gì đâu"

Nhỏ mắt long lanh quay nhìn chị:" Chị aaa, em cũng đói lắm rồi. Tìm chút gì cho tụi em ăn đi aa"

Chị dở khóc dở cười nhìn hai cô nàng đang đói bụng đòi ăn. Chị lắc đầu cười:" Được rồi, hai em hãy sửa soạn đi dự tiệc đêm tối nay đi"

Nhỏ hốt hoảng:" Tiệc? Không phải đấy chứ. Tại sao lại có tiệc kia chứ"

" Vì các em đã bắt được một tội phạm lớn, cứu được cả vùng Mizuiro này"

Chị mỉm cười

Nhóc khó hiểu:" Sao vậy Anri? Mình cảm thấy tiệc đêm rất vui đấy"

Nhỏ nhìn thấy vẻ mặt hớn hở của nhóc cũng miễn cưỡng gật đầu" Thôi được rồi, chúng ta cùng đi"...

Nhóc ngỡ ngàng trước khung cảnh phía trước. một không gian sáng rực cùng những nam thanh nữ tú ăn mặc sang trọng khiêu vũ làm nơi đây trở nên tráng lệ hơn.

Nhưng mà thật trớ trêu, nhóc không cảm thấy hưng phấn như lúc nãy, giờ đây cảm nhận của nhóc là... sai lầm! Ban đầu nhóc nghe nói đến tiệc sẽ nghĩ ngay có rất nhiều đồ ăn, trong khi nơi đây lại rất nhiều người. Cứ tưởng đi tiệc sẽ ăn mặc đẹp nhưng đâu đến nỗi như vậy. Nhóc đang vận một chiếc váy màu tím nhạt giống như mái tóc của nhóc , mặt được trang điểm nhẹ, tóc nửa thả nửa thắt bím làm nhóc trở nên thanh tú hơn. Nhưng nhóc lại khó chịu khi đó là một chiếc váy dạ tiệc dài quét đất, rất nặng nề khi đi. Mặc dù chiếc váy này ngắn nhất và cũng ăn ý nhất trong những chiếc váy mà chị đã đem ra. Nhưng nó vẫn còn quá rườm rà.

Không những là váy mà còn cả giày. Một chiếc giày cao gót làm nhóc bất tiện khi đi lại. Giờ đây, nhóc đang đứng một chỗ trước cổng vào, với một vẻ mặt cứng đờ.

" Ta có thể giúp gì cho nàng?" một giọng nam vang lên.

Nhóc trở lại với vẻ mặt bình thường, quay sang nhìn người đó nói:" À không có gì, cảm ơn anh"

Anh chàng đó mặc một chiếc sơ mi bên trong và áo khoác đuôi tôm bên ngoài, nhìn có vẻ rất đẹp. Nhưng nhóc cảm thấy không thoải mái.

Nhạc của bữa tiệc vang lên những âm thanh trầm bỗng. Anh chàng cúi người xuống ra vẻ dáng vẻ mời:" Không biết nàng có thể nhảy với ta một bản nhạc được không?"

Cũng may anh chàng đang cúi người xuống nếu không sẽ thấy biểu cảm hiện tại của nhóc, một nét mặt kinh ngạc, miệng há hốc...

Không phải đấy chứ, mình đi còn chưa rành với đôi giày này đừng nói đến chuyện mời mình nhảy. Nhưng ngặt nỗi mình không biết nhảy. Aaaa có ai giúp giùm không, cho tôi thoát khỏi đây đi, nơi quái quỷ gì vậy?

Nhóc khó khăn nở nụ cười:" À... tôi..."

" Cậu ấy sẽ nhảy chung với tôi" một giọng nói phát ra từ phía sau anh chàng.

Nhóc ngạc nhiên nhìn người đó. Shouta?

Anh chàng cũng biết điều nói:" À, thế à. Vậy tôi xin đi trước"

Khi anh chàng đi khỏi, anh bước đến trước mặt nhóc.

Nhóc thầm tán thán. Một cậu con trai với mái tóc đỏ, mặc một chiếc áo vest đen nhìn mình bằng ánh mắt thân thiết càng làm toát lên vẻ đẹp thu hút của anh.

"sts_observed": 1499072585.33075 }, "TIKDfzljqmG0eC9qI0gs+RzwZRCbUEAS5/EfzVsxRr4=": { "dynamic_spki_hashes_expiry": 0.0, "expiry": 1514699043.469625, "mode": "force-https", "pkp_include_subdomains": false, "pkp_observed": 0.0, "sts_include_subdomains": false, "sts_observed": 1499147043.469625 }, "TZmujbl93Yt3JI8wZ4X/z

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim