Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 57

TẬP 57

Xung quanh nhiệt độ rất lạnh, nhưng có lẽ trong lòng của ai đó càng lạnh hơn. Tuyết trắng xóa một màu, tâm hồn cũng trắng xóa.

Hắn từ từ đi đến gần nhỏ. Nhỏ ngước lên nhìn hắn, nhỏ mở miệng:" Kaze..."

" Cậu tỉnh rồi sao?" hắn lo lắng hỏi.

Nhỏ không nhìn rõ biểu cảm của hắn nếu không thì nhỏ đã không buồn như vậy. Xung quanh vẫn là những ảnh không rõ hình dạng, nhòe.

Nhỏ vẫn cố gắng nói:" Chúng ta... nên ra khỏi đây, tôi thấy hơi mệt..."

Nhỏ gượng dậy, thân thể nặng nề không thể cử động dễ dàng được.

"A..."

Nhỏ không đừng dậy nổi liền khụy xuống, nhỏ cố gắng đứng dậy, nhích từng bước khó khăn...

Đột nhiên, xung quanh không còn lạnh lẽo nữa... Độ ấm từ đằng sau lưng nhỏ truyền đến...

Nhỏ khựng người.

" Cậu nên nghỉ mệt, đợi khỏe lại rồi chúng ta cùng đi"

Hắn ôm nhỏ từ đằng sau. Nhỏ cũng không thèm suy nghĩ nhiều bèn dựa vào hắn, hai người cùng ngồi xuống. Hắn để nhỏ dựa vào mình mà nghỉ ngơi. Không biết nhiệt độ đã giảm xuống hay là một thứ ấm áp nào đó bao vây hai người, nó giúp hai người cảm thấy bớt lạnh hơn.

"Cũng may là cậu không sao, Anri ạ..." hắn dịu dàng nhìn nhỏ thiếp đi...

Ấm quá... Sao lại ấm áp đến vậy...?

Nhỏ mỉm cười thiếp đi...

" Aaaa, Anri, cậu đâu rồi. Hu..hu" nhóc vò đầu mình khiến cái đầu y như tổ quạ.

" Cậu nên bình tĩnh lại" anh vừa đọc sách vừa nói.

Nhóc bất mãn:" Này, tôi lo cho Anri chứ bộ. Cậu vẫn còn bình tĩnh vậy sao?"

Anh thở dài... lật a lật trang sách nha...

Nhóc phát hỏa mà không thể nào nói nên lời. Nét mặt nhóc âm u khó tả đi đến phía bức tranh như muốn cào xé nó. Anh mỉm cười nhìn vẻ bực bội của nhóc.

Nhóc với nét mặt không cam lòng gõ gõ vào bức tường xung quanh bức tranh trong phòng.

Anh khó hiểu:" Cậu làm gì vậy?'

" Hứ" nhóc không để ý tới anh.

" A" anh bất ngờ khi nhóc không để ý đến mình.

Anh nhìn nhóc suy nghĩ hồi lâu. Bức tranh đó là...vẻ mặt cách điệu của sự buồn chán.

"Thoát khỏi đây phải có cái này này..."

" Phải biết suy nghĩ trước sau"

Anh mỉm cười nhận ra một điều... thì ra là thế. Anh để quyển sách trên bàn rồi bước lại gần nhóc.

Nhóc không để ý đến anh, vẫn miệt mài gõ gõ vào bức tường. Rồi...sầm...

Một viên gạch của bức tường thụt vào trong. Bức tường phía sau bức tranh di chuyển mở ra một cánh cửa.

" Woa, đúng là có một mật thất nha" nhóc hào hứng. Nhóc quay lại phía sau mỉm cười với anh:" Shouta, chúng ta đi thôi"

Một nụ cười tươi...Mộ cô nàng mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng cao cổ kết hợp với chiếc nơ nhỏ màu tím, và một chiếc váy ngắn màu tím đều hòa hợp trở thành một cô nàng xinh xắn.

Anh thì mặc một chiếc áo thun trắng kèm theo một chiếc áo sơ mi trắng được anh xoắn tay áo lên, anh cũng chỉ cài nút quá nửa mà thôi, một chiếc quần jean đen vẫn không thể dấu được vẻ đẹp trai của anh.

Hai người sánh vai nhau đi vào trong.

t

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim