Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 6

TẬP 6

Nhóc cảm thấy hoa mắt khi đọc lịch học của mình:

Sáng: Toán, Văn, Anh văn

Trưa: Sinh, Hóa, Địa

Chiều: GDCD, Hóa, Vật lí

Tối: Công nghệ, Tin học

Chỉ trong một ngày mà học hết bao nhiêu đó rồi nhân thêm cho hai tháng thì sẽ ra sao? Aaaa...

Nhóc khóc không ra nước mắt mà nhìn lịch học dày cộp. Nhóc ngã lưng lên giường rồi gục xuống, đêm đó nhóc gặp ác mộng về lịch học của mình.

Hằng ngày, nhóc đều phải học cùng bà ấy. Bà ấy thật là một người tài giỏi khi khiêm tất cả các môn cùng lúc. Học xong buổi sáng, nghỉ xong một lát rồi lại học sang buổi tiếp theo. Học xong buổi trưa thì nhóc được ăn một bữa cơm, rồi lại phải căng não học buổi chiều. Và cuối cùng là buổi tối. Xong một ngày vất vả nhóc nằm mơ thấy ác mộng về các con số và con chữ.

Cứ thế trôi qua, nhóc học một ách " hăng say". Không biết nhóc có tiếp thu được gì với cái lịch học ấy. Một hôm, nhóc đang làm bài tập thì bà ấy có việc ra ngoài. Hìn bộ dạng bà có vẻ hơi khác. Mọi ngày bà ấy đều ở trong nhà chứ đâu có ra ngoài như hôm nay.

Nhóc tò mò nên đuổi theo, dù sao bài tập cũng đã làm xong. Nhóc cố gắng ẩn mình một cách thận trọng, với năng lực của nhóc thì... hì hì đơn giản cho dù là ngươi siêu cấp cũng khó phát hiện ra( ngoại trừ sơ ý)

Nhóc theo chân bà đến một thị trấn. Không ngờ lại có thị trấn ở vùng rừng núi này. Nhóc thấy bà vào một nhà hàng được xây trên bậc cao khoảng 1m.

Nhóc không thể vào đó nên đã nép sát bên bậc tường nơi bà ngồi gần đó. Nhóc cảm nhận không khí xung quang rồi đến bên torng...

Trong đó có khá nhiều người, bàn của bà có khoảng bốn người. Ngoài bà thì có hai nam va một nữ có vẻ cùng tuổi với bà.

Người đàn ông thứ nhất lên tiếng:" Học trò của mọi người ra sao?"

Người đàn ông thứ hai nói:" Một đứa trẻ lười nhác, lúc học chỉ ngủ gật trên bàn"

Người phụ nữ thở dài:" Một đứa trẻ nghịch ngợm, khó mà yên lặng trong lúc giảng bài"

Bà thì cười khổ:" Một đứa trẻ biết chăm chú lắng nghe nhưng khó tiếp thu bài tốt"

Ngường đàn ông thứ nhất thở dài:" Còn tôi là một đứa trẻ lạnh lùng, khó tiếp cận mà dạy bảo"

Bón người cùng thở dài...

" Ha...ha... Thì ra là bộ tứ huyền thoại ở đây"

Một giọng nói đầy giễu cợt ang lên.

Nhóc nghe thấy bà nói:" Các người cũng đến đây à?"

" Tại sao lại không? Đâu như những con mọt sách các người. Chắc ũng tại vì thế mà 4 người được gọi là ' quạ đen gãy cánh' "

Người phụ nữ đứng lên:" Các người nói gì?"

" Ha..ha, không phải sao. Các người chỉ chú trọng đến cái gọi là lí thuyết học vấn gì đấy, các người phải đặt năng lực lên hàng đầu có biết không? Các người như vậy chỉ làm cho học trò của các người trở nên yếu ớt"

Người đó nói tiếp:" Nếu đặt năng lực lên hàng đầu cũng chưa chắc học trò của các ngươi giỏi hơn học trò của tôi. Những năm liền học trò của các người đều đứng cuối. Có vẻ chúng đã chọn nhằm cổng rồi ha..ha"

Người đó nói xong liền đi cùng những người đi cùng đi nơi khác.

Bốn người có vẻ vẫn bình thản. Hình như... học đã quen với điều đó.

Nhóc cảm thấy xấu hổ về mình vì đã không giúp ích được bà ấy. Nhóc lẳng lặng rời đi. Ở một chiếc bàn khác trong nhà hàng, một nơi vui chơi gần đó và một góc của sân thượng nhà hàng cũng có người lần lượt rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim