Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 8

TẬP 8

Bà đánh giá nhóc một lượt từ trên xuống dưới.Rồi hói:" Ngươi có năng lực phải không?"

" Dạ... đúng"

Bà thấy khó hiểu:" Vậy ngươi là con ai mà được ngôi trường của ta chọn lựa?"

Bà thở dài:" Thôi, ta không quan tâm nhiều. À, ngươi có biết gì về ngôi trường Stubasa này không?"

Nhóc lắc đầu.

" Đây là ngôi trường của những người mang năng lực. Là con của những thần và ác quỷ bị sa ngã hoặc con của những người dân bình thường. Những vị thần hay ác quỷ có con với người bình thường hoặc với thế giới khác. Trên thế giới này có ba ngôi trường. Một ngôi trường ở trên bầu trời dành cho con của các thần. Một ngôi trường ở dưới mặt đất chỉ dành cho con của ác quỷ. Còn ngôi trường này thì dành cho con của bán thần, bán yêu và người dân bình thường có ít năng lực. Nhưng có lúc ngươi sẽ thấy có con của thần hoặc ác quỷ, vì chúng không được chấp nhận ở ngôi trường thế giới của họ"

Nhóc càng nghe càng kinh ngạc:" Thì ra trường Stubasa này là ngôi trường dành cho người có năng lực"

" Ha, ngươi mới biết sao?"

Nhóc cảm thấy xấu hổ cúi mặt xuống.

Bà nghiêm túc nói:" Ngươi phải nhớ kĩ, không được dùng năng lực của mình một cách bừa bãi. Khi có chuyện khẩn cấp mới được sử dụng. Ta không biết thực lực của ngươi tới đâu nhưng trong trường đó sẽ có rất nhiều loại người. Ngươi phải cẩn thận"

Nhóc gật đầu tựa hiểu, nhưng lại không hiểu:" Tại sao cô lại nói với con chuyện này?"

" Ngày mai ngươi sẽ nhập học"

" Dạ, nhập học... Hả, cái gì? Nhập học? Trời ơi, sao cô giờ này mới cho con biết"

Nhóc cuốn cuồn chạy lên lầu thu dọn đồ dạc. Bà nhìn theo bóng lưng hớt hãi của nhóc, bất chợt khuôn mặt bà hiện lên một nụ cười hiền từ chưa từng thấy.

Sáng hôm sau, nhóc đã dậy rất sớm ăn mặc chỉnh tề rồi xuống lầu. Không ngờ bà lại đợi nhóc sớm như vậy.

Bà dẫn nhóc đi đến một tầng hầm. Đi dọc theo cầu thang một lát, nhóc thấy được một cánh cổng. Bà niệm ấn mở cổng, cánh cổng mở ra lọt vào mắt nhóc là một khu rừng xanh um tùm với những tia nắng đầu tiên lọt qua khe lá.

Nhóc hít thở thật sâu rồi chầm chậm bước đi. Đi qua cánh cổng vài ba bước, nhóc đột nhiên quay lại nhìn bà:" Con đi nha, cô ở lại giữ gìn sức khỏe. Khi nào con rảnh sẽ đến thăm cô"

Bà đứng trong bóng tối nên không nhìn rõ khuôn mặt, bà cất tiếng nói:" Đi... bình an đấy"

Cánh cổng đóng lại, nhóc nhìn hồi lâu rồi quay lại đi tiếp. Gió thổi nhẹ kèm theo mùi hương hoa cỏ tthoan thoảng làm nhóc cảm thấy dễ chịu.

Đi được một lúc thì nhóc khẽ nâng mắt. Có vẻ...

Hinh như có 9 người cùng xuất hát giồng mình và đi theo hương khác nhau nhưng lại cùng một đích đến. Nhóc cảm nhận gió trong không khí...

Mỗi người đều có một năng lực riêng. Nhưng... chỉ có ba người là nhóc không cảm nhận rõ năng lực của họ. Họ có vẻ đáng gờm đây, phát hiện ra mình theo dõi liền ẩn mình đi. Quả thật không tầm thường.

Đi thêm một đoạn nữa, nhóc thấy một ngôi trường lớn dần dần hiện ra trước mắt.

Ọt...ọt

Nhóc muốn khóc mà không khóc được. Trời ơi, sáng nay mình đi vội nên chưa ăn uống gì hết, xong luôn rồi...

Nhóc bây giờ mới cảm nhận mình đói, chỉ biết bước từng bước đến cổng trường. Nhưng khổ nỗi cổng trường đóng...

Nhóc chỉ đành đứng ở ngoài vì không có người canh cửa, cùng lúc 9 người kia cũng xuất hiện và đứng đợi như nhóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim