Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 96

TẬP 96

Đi đến hoàn đảo đó đúng là rất rườm ra, không có chuyến bay nào bay được đến đó, chỉ có thể bay đến hòn đảo Kujukushima. Sau đó lại phải đi bằng tàu đến hòn đảo đó, từ đây bay đến đảo Kujukushima đã mất 4 tiếng, lại thêm đi tàu ra đến đó cũng gần 6 tiếng. Vậy là từ đây đến đó là khoảng 6-7h tối sao?

Cũng không màn nữa, cuối cùng thì họ cũng đến nơi. Trước mắt họ hiện ra một khu nhà kính rất rộng bao quanh hòn đảo này, quá sa sỉ a.

Bên trong họ trang trí rất đẹp mắt, nó có cảm giác như đang ở bên ngoài, vì trong đây không chỉ có cây cối mà còn có cả muôn thú. Nhưng không hiểu sao bọn thú kh6ong sợ con người hay căm ghét con người mà chúng tỏa ra rất thân thiện. Ngay cả loài thú ăn thịt hung tợn như báo, sư tử, gấu,... cũng không làm hại đến con người, mặc cho con người thỏa sức vuốt ve chạm vào nó.

Họ như đi lạc vào một thế giới nào đấy...

" Các em cho chị xem lo gô của trường các em không?" một nữ tiếp viên đi đến hỏi.

Nhóc giật mình, " hồn" đã về liền rút trong cặp ra một huy hiệu lô ô của trường, học sinh nào trong trường cũng có. Trên lô gô có in hình một đôi cánh màu trắng muốt, thanh sạch đến dễ chịu.

Cô kiểm tra xong rồi đưa trả lại:" Lô gô này là của trường Stubasa phải không?"

Nhỏ gật đầu:" Vâng"

" Thật ra chị cũng không biết rõ về ngôi trường này, nhưng nó có trong danh sách các học sinh tham dự nên chị khá hiếu kì về ngôi trường của các em" cô mỉm cười nói

Anh nhíu mày:" Học sinh tham dự?"

Cô gật đầu:" Đúng, học sinh tham dự. Các em không biết gì sao? Nơi này đang diễn ra một cuộc thi dành cho học sinh xuất sắc trong nước của cấp ba được nhà trường lựa chọn"

Nhóc nhăn mày:" Cái này..."

Hắn nhanh chóng cướp lời:" Dạ đúng, bọn em đến để tham gia"

" Đươc rồi, bây giờ các em theo chị nhận phòng của mình. Ngày mai sẽ bắt đầu cuộc thi nên các em không cần quá căng thẳng. Cuộc thi này không mang tính chất tranh đua, nó chỉ giúp các em hiểu biết thêm về nhiều thứ xung quanh. Nhưng nếu có giải thì càng tốt, sẽ làm trường của mình thêm hảnh diện"

Cô vừa đi vừa giải thích, nhóc cảm thấy muốn thoải mái mà không thoải mái nổi. Nói như vậy chẳng khác nào khiến bọn này phải dốc hết sức để thi chứ, không mang tính chất cạnh tranh nhưng nếu có giải thưởng thì trường sẽ hảnh diện. Như thế chẳng phải là bức ép người khác sao a.

Họ được chia làm hai phòng, một phòng của nhóc và nhỏ, một phòng của anh và hắn, do khối lượng học sinh tham gia khá nhiều nên hai người một phòng sẽ không thiếu phòng cho những người còn lại.

Từ lúc vào đây không thấy bóng học sinh nào, chắc tại nơi này rộng quá và có nhiều cửa vào nên khó có thể gặp mặt. Để ngày mai hãy tính, bây giớ cần phải nghỉ ngơi a... Mà trước tiên cần phải lót dạ, họ định ra ngoài thì đã có nhân viên đem thức ăn vào tận phòng. Nơi này đúng là chu đáo y như khách sạn, mà còn là khách sạn hạng nhất nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim