Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

- Hoá ra cổ tên Lệ Sa hả bây?

- Đúng rồi đó đa. Cổ tên Lệ Sa. Tên đẹp quá ha má!

- Cổ đẹp thiệt. Con gái nhà ai mà sáng láng gớm.

- Hông biết cổ có chồng chưa ha má?

- Con gái mới lớn, má nghĩ nên học hành cho đâu vào đó, rồi lấy sau.

- Dạ...

Hai mẹ con Thái Anh rì rầm to nhỏ trong quầy nước đằng trong. Lệ Sa ngồi ngoài hiên ngơ ngác không hiểu gì, tưởng đang bàn chuyện nhà cửa nên im lặng, giả bộ ngồi ngó ngó nghiêng nghiêng ra đàng ngoài.

- Lệ Sa, uống miếng trà nè, cô nhìn chi ngoài ngoải rứa?

- Cảm ơn Thái Anh.

- Ừm, hông có chi.

   Thái Anh lấy thêm củ khoai lang cạnh bàn, bóc lớp vỏ nâu tím ra nhâm nhi. Trời hổm rày đẹp thật. Nắng không quá gắt, trời cũng ít mưa. Năm nay chắc lúa được mùa lắm.

- Lệ Sa ở đây đến khi nào?

- Chắc hết xuân này tôi về lại.

- Sài Gòn nghe nói đẹp lắm đúng không?

- Tại Thái Anh chưa biết, chứ tôi thấy Sài Gòn bình thường lắm.

- Tui thấy Sài Gòn đẹp mà?

- Tôi ở lâu rồi thấy Sài Gòn chẳng có gì hay, chán òm.

  Thái Anh hơi lặng người. Suy nghĩ chút, cô khẽ khàng:

- Lệ Sa chắc ở lâu, nhìn cảnh quen rồi nên chán. Chắc con người ta chỉ thấy mới, thấy đẹp khi nó ngoài tầm với.

- ......

- Lệ Sa uống trà ngon không? Má tui pha đó đa!

Thái Anh lại cười lên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng lòng Lệ Sa lại thấy lấn cấn, chắc lúc nãy cô lỡ làm Thái Anh buồn rồi.

- Ừm, trà mẹ cô pha ngon lắm.

- Hổm nào Lệ Sa dìa lại Sài Gòn, má tui bả cho thêm.

- Người ở đây tốt thật.

- Hì hì...

    Lệ Sa ngắm nhìn khuôn mặt của Thái Anh. Con gái quê đẹp thiệt đó đa. Khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt sáng ngời. Thái Anh đẹp như lính quân sự trong Sài Gòn vậy, mấy nàng lính đặc chủng đẹp lắm.

  Nhưng Thái Anh đẹp hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top