Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Đống giấy tờ trên bàn chất đầy thành từng chồng. Lạp Lệ Sa chống cằm thở dài. Sài Gòn dạo này rắc rối quá, có lẽ cô sắp phải về, tầm 2 3 tuần nữa...
       Ba má đánh tin cho cô về xứ đất mũi. Giục cô tìm một anh chàng nào đó ưng ưng thì dìa ra mắt ba má. Con gái cũng 20 rồi, cần nơi để mà nương tựa, mẹ cô nói thế.
         Giữa trưa.
       Sạp chè vắng khách, bà Thái Mỹ ngồi trên sạp bỏm bẻm nhai miếng trâu trơn loáng, quay mặt vô trong ngôi nhà nhỏ
- Thái Anh! Bây nấu cơm xong chưa?
- Sắp xong rồi nè má. Con dọn cơm lên cho má xơi liền.
      Măm cơm giản đơn được người con gái bê lên sạp tre, đặt đôi đũa và cái chén cơm đầy trước mặt má, cô nhỏ nhẹ mời:
- Má ăn ngon miệng.
   Bà Thái Mỹ gắp miếng cà muối từ từ cho vào miệng. Đôi mắt xám đen nhìn xa xăm, cứ mang một màu nhớ, một màu thương, một chữ tình còn dang  dở, có lẽ bà vẫn đang trông, đợi cái bóng hình ấy sẽ xuất hiện...
-  Thái Anh...
- Dạ má?
- Bây thấy ưng thằng nào chưa? Sao không dẫn nó dìa ra mắt đi.
- dạ chưa má ơi, con chưa muốn lấy chồng đâu
- bây  liệu mà coi đi, con gái tuổi cập kê, lo cho mình một mái nhà mà nương tựa
- Ba chưa dìa, má ơi....
Bà Thái Mỹ lặng người, nỗi nhớ chồng xứ người mãi chưa nguôi, nghe câu nói khẽ khàng của Thái Anh, khẽ rơi một giọt nước mắt.
-  Đừng lo cho tao, bây kiếm ai mà tốt tốt rồi ra mắt là được.
- ....
- Đừng lấy chồng lính, khổ lắm...
Bà Thái Mỹ nhắm mắt lại, hai vai thõng xuống, miền ký ức nào đó lại ùa về...
Ba nó, sao lâu dìa thế? Để tui với con Thái Anh cứ ngóng cứ trông hoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top