Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13.

Sau khi ăn trưa cùng Lục Kha Nhiên và Hứa Giai Kỳ xong, Dụ Ngôn đi vào phòng để xem công diễn của Đới Manh.

Lục Kha Nhiên thấy Dụ Ngôn vào trong liền tiến đến hỏi chuyện Hứa Giai Kỳ.

"Hôm qua cậu với em ấy cãi nhau sao?"

"Hôm qua tớ xuống phòng của Tuyết Nhi mà, tớ đâu có ngủ trên đây. Sao vậy?"

Hứa Giai Kỳ nghe Lục Kha Nhiên hỏi vậy liền ngạc nhiên, Dụ Ngôn cũng sẽ có lúc cãi nhau với ai đó sao?

"Vì ban ngày tớ ngủ nhiều quá nên ban đêm không ngủ được, tớ nghe tiếng cãi nhau trong phòng Dụ Ngôn, to lắm, tớ sợ cậu và em ấy hiểu lầm nhau gì thôi. Nhưng mà không phải sao? Hay là tớ nghe nhầm nhỉ?"

Trong nhà có mỗi Dụ Ngôn và Lục Kha Nhiên, không lẽ Lục Kha Nhiên lại nửa tỉnh nửa mơ sao?

"Cậu nghe được gì?"

Hứa Giai Kỳ nghi ngờ Dụ Ngôn cãi nhau gì đó với Đới Manh rồi, không nói cho Lục Kha Nhiên biết, chỉ muốn biết thêm thông tin.

"Gì mà yêu rồi chà đạp? Phải không ta? Tớ không nhớ rõ, nhưng mà chỉ nghe tiếng của Dụ Ngôn thôi, còn ai đó nữa thì tớ không nghe."

Xác thực đêm hôm qua Lục Kha Nhiên có chút mơ hồ, vì phòng cũng có cách âm, nhưng giọng Dụ Ngôn to quá nên mới truyền được đến phòng cô, lại nghe chữ được chữ mất không rõ ràng.

"Cậu chắc là mơ rồi, Dụ Ngôn mà yêu ai chứ. Tỉnh táo đi Kha Kha. Nhà có tớ với cậu với em ấy, cậu không cãi, tớ lại không có ở nhà, em ấy cãi với ai được chứ. Thôi tớ về phòng một chút, cậu làm gì thì làm gì đi nhé. Tỉnh đi Kha Khaaaaa!"

Hứa Giai Kỳ lay người Lục Kha Nhiên rồi trở về phòng, phải đánh lạc hướng Lục Kha Nhiên trước đã. Sau đó Hứa Giai Kỳ trở về phòng suy nghĩ, sắp xếp lại những vấn đề mà mình thu thập được.

Dụ Ngôn nói yêu đơn phương một người nào đó, nhưng người đó đã có người yêu, Dụ Ngôn hôm ấy trở về liền suy sụp, Đới Manh cũng không qua đây. Lion Cat của Dụ Ngôn bị hoãn, Hứa Giai Kỳ nói với Đới Manh, tối hôm qua chị ấy liền đến đây một cách đột ngột. Chị ấy lại còn ngượng ngùng khi ở một chỗ với Dụ Ngôn, mà đêm qua chỉ có chị ấy ở đây với Dụ Ngôn, Lục Kha Nhiên lại nghe có tiếng cãi nhau, là Dụ Ngôn với Đới Manh sao?

Cũng có khả năng Lục Kha Nhiên thấy điều đó trong giấc mơ, hiện tại vấn đề Dụ Ngôn cãi nhau là nửa đúng nửa sai, chưa thể khẳng định được.

Nhưng nếu như đối tượng là Đới Manh, chị ấy đâu đã có người yêu? Thế thì sao lại vậy nhỉ? Càng suy nghĩ càng mơ hồ, trực tiếp hỏi thì vẫn hơn, Hứa Giai Kỳ gọi cho Đới Manh.

"Đới Manh, chị khai mau, chị và Dụ Ngôn có chuyện gì?" Không chờ Đới Manh nói điều gì, Hứa Giai Kỳ trực tiếp vào thẳng vấn đề.

"Chuyện gì là chuyện gì? Sao tự dưng gọi điện cho chị rồi hỏi vậy?" Đới Manh chột dạ, không phải là Hứa Giai Kỳ biết gì rồi đi.

"Hôm qua chị và em ấy cãi nhau sao? Chị đừng hòng giấu em cái gì!"

Hứa Giai Kỳ không chắc điều Lục Kha Nhiên nói là đúng, nhưng vẫn cứ thử xem Đới Manh có nhận hay không đã.

"Aiz, chị không có giấu, chỉ là chưa đến lúc chị nói với em thôi... Hôm qua chị và em ấy cũng không có cãi nhau, em ấy có chút khó chịu trong người nên mới vậy."

Quả thật đêm qua hai người không có cãi nhau, chỉ có Dụ Ngôn thôi.

"Vậy thì yêu rồi chà đạp là cái gì? Chị có người yêu rồi sao?" Bây giờ Hứa Giai Kỳ tin hoàn toàn lời của Lục Kha Nhiên, liền lấy những gì Lục Kha Nhiên kể lại ra tra hỏi Đới Manh.

"..."

Đới Manh nhẹ thở dài một cái, đến mức này rồi thì cũng không giấu được nữa.

"Cái đó là vấn đề em ấy bức xúc trong lòng, còn chuyện người yêu... Em ấy nghĩ Mạc Hàn là người yêu chị."

"Ả..."

Hứa Giai Kỳ biết câu chuyện này có chi tiết cẩu huyết rồi, phải làm sao bây giờ?

"... Thôi, chị phải lên công diễn đây, em ấy không nhớ chuyện đêm qua đâu, nên em đừng nhắc lại với em ấy, để em ấy thoải mái một chút đi. Tạm biệt."

Đới Manh nói rồi cúp máy, Hứa Giai Kỳ cũng rơi vào trầm tư, coi bộ chuyện này không dễ dàng gì, nhưng chắc chắn phải cần cô góp phần gỡ rối thôi.

Hứa Giai Kỳ gọt trái cây, mang đến gõ cửa phòng Dụ Ngôn, Dụ Ngôn đang xem công diễn của Đới Manh nên cũng không nghe thấy, cho đến khi Hứa Giai Kỳ tự mở cửa bước vào trước mặt Dụ Ngôn thì lúc này nàng ấy mới giật mình.

"Em làm gì đó? Chị gõ cửa em không nghe thấy."

Dụ Ngôn vội tắt điện thoại đi, ngước lên nhìn Hứa Giai Kỳ, tìm một lý do nào đó để trốn tránh.

"Em đang xem mấy sân khấu âm nhạc, có chút chuyên tâm, xin lỗi chị, em không để ý. Mà... Có chuyện gì vậy?"

Hứa Giai Kỳ lúc mở cửa bước vào đã nghe bài hát Hold Me Tight quen thuộc, bài này Đới Manh cùng Khổng Tiếu Ngâm đảm nhận, chắc Dụ Ngôn cũng đang chua lắm đây, bài này có chút thân mật.

"Em rảnh không? Nói chuyện với chị một chút."

Hứa Giai Kỳ mang dĩa trái cây đến ghế sofa, ngồi xuống. Dụ Ngôn thấy thế cũng đi đến ngồi kế bên Hứa Giai Kỳ.

"Thật ra thì có một số chuyện chị muốn tâm sự với em từ rất lâu rồi, bây giờ mới có dịp để nói."

Dụ Ngôn nghe xong quay sang nhìn Hứa Giai Kỳ, tỏ vẻ không hiểu.

"Đới Manh ấy, chị ấy ngốc lắm. Trước kia chị ấy yêu đơn phương Mạc Hàn, yêu như muốn chết đi sống lại, chị ấy có thể làm mọi thứ cho Mạc Hàn, chỉ với mong muốn Mạc Hàn luôn vui vẻ. Mạc Hàn cũng cảm nhận được tình cảm của Đới Manh, nhưng Mạc Hàn không nói gì, cho đến một ngày Đới Manh quyết định thổ lộ."

"Khi đó Mạc Hàn nói rằng chỉ muốn chuyên tâm vào sự nghiệp, không muốn yêu đương gì cả, em cũng biết đó, công ty chị không cho yêu đương. Nhưng Đới Manh có nói rằng không cần phải thể hiện cho mọi người biết, chỉ cần Mạc Hàn bên cạnh chị ấy, kết quả vẫn là không được."

"Mạc Hàn sợ sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp, Mạc Hàn rất coi trọng sự nghiệp của bản thân, vì chị ấy đã bỏ cả thanh xuân để xây dựng hình tượng cho bản thân mình, yêu đương lại càng không thể."

"Em biết ở Sông bọn chị thỉnh thoảng sẽ có CP, CP của Đới Manh và Mạc Hàn rất nổi, phải gọi là đại CP. Fans CP của hai người rất đông, nhưng ngoài ra có fans sự nghiệp, họ không thích xox của họ quá chuyên tâm đến CP mà bỏ bê sự nghiệp, từ đó xảy ra hiện tượng xé nhau từ fan only, các xox cũng bắt đầu né nhau trên sân khấu, thậm chí là ở ngoài đời."

"Mạc Hàn và Đới Manh trước ống kính né nhau cũng đã rất lâu rồi, nhưng họ vẫn duy trì mối quan hệ, còn Đới Manh vẫn luôn yêu Mạc Hàn. Dù bị từ chối nhưng tình cảm Đới Manh vẫn không thay đổi, trong mắt chị ấy chỉ có Mạc Hàn, tuy nhiên từ lúc đó chị ấy lại bắt đầu khép mình lại. Cho đến khi tham gia chương trình, Đới Manh quen nhiều bạn bè mới hơn, lại trở nên cởi mở hơn, nhưng chị biết thực chất chị ấy có rất nhiều tâm sự."

"Chị không biết hiện tại Đới Manh và Mạc Hàn ra sao, vì chị không muốn đụng đến vết thương cũ của Đới Manh, nhưng chị cảm nhận được là Đới Manh hiện tại không còn cái tình cảm yêu đương với Mạc Hàn nữa. Nhiều người nhìn vào liền nghĩ Đới Manh và Mạc Hàn đang yêu nhau, vì Mạc Hàn rất hay thể hiện tình cảm với Đới Manh, dù chị ấy không yêu Đới Manh... Đới Manh thì không nói gì, chị ấy không thích làm mất lòng nhau, chị ấy là người khá coi trọng tình cảm."

"Đới Manh bắt đầu bị ám ảnh bởi việc tình yêu ảnh hưởng đến sự nghiệp, chị biết hiện tại dù chị ấy có thích ai đi nữa, chị ấy cũng sẽ không nói đâu, vì chị ấy sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của người khác. Chị bên cạnh Đới Manh 8 năm, chị rất hiểu tâm tư của chị ấy, chị thật sự đau lòng nếu chị ấy không muốn yêu ai nữa, vì chị ấy xứng đáng được yêu thương hơn."

Hứa Giai Kỳ một hơi nói hết những gì bấy lâu nay Đới Manh luôn để trong lòng, Đới Manh mà biết chắc chị ấy sẽ sống chết với cô luôn, nhưng mặc kệ, cô không cho phép chị ấy lại tự làm tổn thương bản thân mình.

Dụ Ngôn nghe xong liền lâm vào trầm tư, những gì nàng mới nghe như sét đánh bên tai vậy, hoá ra nàng chưa bao giờ hiểu chị ấy, nàng chỉ toàn hiểu lầm về chị ấy thôi.

Thấy Dụ Ngôn không nói gì, Hứa Giai Kỳ biết mình đã nói đúng điểm yếu của Dụ Ngôn rồi, tự mỉm cười hài lòng với bản thân một cái.

"Chị biết em yêu Đới Manh."

Dụ Ngôn giật mình nhìn sang Hứa Giai Kỳ, chị ấy vừa mới nói gì vậy?

"Chị..."

"Em không cần phải giấu chị, chị nhìn em là biết mà. Em nghĩ Mạc Hàn là người yêu của Đới Manh, đúng chứ?"

"Em..."

Dụ Ngôn thật sự không nói nên lời, những gì nàng giấu trong lòng, Hứa Giai Kỳ đã moi ra phơi bày hết rồi.

"Không phải đâu, vì vậy... Đừng ghét bỏ Đới Manh, cũng đừng hiểu lầm chị ấy. Chị ấy không nói với em, chắc chắn là vì chị ấy đang sợ em sẽ vì những điều đó rồi lại tránh xa chị ấy. Em xem, người hoạt bát như Đới Manh lại luôn có những tâm sự không thể nói cùng ai, chị mong nếu em yêu chị ấy, thông cảm cho chị ấy một chút, chị ấy luôn nhút nhát trong việc bày tỏ tình cảm của mình."

"Em đừng nghĩ chị ấy không biết em yêu chị ấy, đồ sói già đó mà lại không biết sao? Chị ấy chẳng qua chỉ là không muốn sự nghiệp em lại có tình yêu cản đường thôi, vốn dĩ em đã rất khó khăn trong sự nghiệp rồi mà."

"Cũng đừng nghĩ chị ấy quan tâm em như những người khác, em là đặc biệt với chị ấy đó. Có những việc chị ấy làm, cũng là lần đầu chị được chứng kiến, những điều đặc biệt dành riêng cho mình em."

"Đới Manh rất thích nắm tay em trước đám đông, thích xoa đầu em, lo lắng cho em trong thầm lặng. Hôm em bị bệnh, sáng dậy ăn cháo, đó là cháo chị ấy nấu, chị ấy ở bên cạnh em suốt một đêm chỉ vì sợ em lại phát sốt, còn dặn chị không được nói cho em biết là chị ấy ở đây. Hôm qua em buồn vì không ra mắt được bài hát, chị ấy liền đến đây, dù chị ấy không nói nhưng chị biết chị ấy đến đây vì lo lắng cho em."

"Nhiều khi chị phải ghen tỵ với em vì em được chị ấy làm cho những điều đó, với chị thì chị ấy toàn dùng bạo lực."

Nói tới đây Hứa Giai Kỳ liền tức giận, đưa tay lên đấm vào không khí một cái, có mặt Đới Manh ở đây, cô sẽ đánh cho chị ấy tơi bời.

Dụ Ngôn bật cười trước hành động trẻ con này của Hứa Giai Kỳ, chị ấy nói nàng mới để ý, Đới Manh dường như rất thích thể hiện tình cảm với nàng khi ở bên ngoài, nhất là khi ở công ty chị ấy, lần đó chị ấy luôn nắm tay nàng không rời, công ty chị ấy nhiều người thích nàng như vậy, chị ấy là muốn âm thầm khẳng định chủ quyền sao?

-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top