Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đó ngủ ở công ty nên sáng sớm phải về nhà sửa soạn, chuẩn bị đi học. EunJi ngáp ngắn ngáp dài, chán nản bước vào nhà tắm.

Cô ngậm chiếc bánh trên miệng, tay đeo cặp bước ra ngoài.

- Nhanh lên!

Hôm nay Taehyung đưa cô đi học, luôn hối giục cô nhanh nhanh còn có cuộc họp, vậy sao đòi đưa cô đi làm gì, cứ đi trước giống hôm qua cho xong chuyện.

Chiếc BMW dừng trước trường gây tâm điểm chú ý, mọi người nhìn bảng số xe, chợt nhận ra là xe của Taehyung. Anh rất nổi tiếng, có thể nói là hơn cả idol xứ Hàn, do đó việc tìm hiểu kỹ về anh, bảng số xe để nhận biết cũng không hề thiếu.

Nhiều nữ sinh nhảy dựng lên vì sung sướng, tập hợp xung quanh chiếc xe, mong ngóng nhìn được Kim Taehyung.

- Aww Tổng giám đốc đẹp trai quá!

- Như tượng tạc ý!

- Sao anh ấy đến trường này nhỉ?

- Gặp ai à?

Bao nhiêu lời bàn tán xung quanh chiếc xe, EunJi chắc chắn rằng nếu cô bước ra từ chiếc xe thì sẽ thành chủ đề bàn tán của ngày hôm nay, sẽ nhận nhiều ánh mắt cay cú của nhiều người. Cô thở dài, vẫn yên vị trên xe.

- Sao không xuống?

- Vậy sao xuống?

Cùng lúc đó Anna cũng bước vào trường, thấy chiếc xe quen thuộc liền mừng rỡ chạy đến.

- Taehyung ahh anh đến gặp em sao?

Nụ cười của cô ta chợt dập tắt đi khi nhìn thấy EunJi ngồi trong xe, mắt cô ta hình viên đạn chỉa thẳng vào cô.

- Sao cô lại đi cùng Taehyung?

- Không liên quan đến cô.

- Cô phải trả lời!

- Không thích.

- Con nhỏ láo toét này!

Anna nghiến răng, tức giận nhưng vì Taehyung đang ngồi kế bên nên không dám làm gì.

- Không xuống xe đúng không?

- Không.

- Vậy thôi đi.

- Ể?

Cũng muốn nghỉ học lắm nhưng hôm nay có bài kiểm tra quan trọng, EunJi liền ngăn anh lại, mở cửa xuống xe. Đúng như dự đoán, cô liền bị rất nhiều ánh mắt rực lửa bám theo. BoEun từ đám đông nhanh nhẹn kéo tay cô đi, kéo EunJi ra khỏi mớ hỗn độn này.

- Taehyung! Cô ta là gì của anh? Bạn gái sao?

- Không.

Anna thở phào, môi mỉm cười.

- Thật sao? May quá.

- Mà là vợ!

- Gì chứ? Anh gạt em đúng không?

- Tránh ra! Tôi bận rồi.

Taehyung lái xe rời đi khỏi đám đông, cả đám con gái tiếc hùng hụt nhìn theo. Các tin tức về Kim Taehyung tổng giám đốc ghé trường được đưa lên hàng đầu trang trường, được nhiều sự chú ý nhất. EunJi ngán ngẩm, cô cũng bị đưa lên soi mói, chỉ là đi qua trường, ngồi chung xe, có cần làm lớn vậy không?

- Taehyung đẹp trai quá mày ạ! Ở chung nhà với ảnh chắc ngắm đã luôn nhỉ?

BoEun chống cằm nhìn con bạn thân đang lướt trang web trường.

- Không dám nhìn đâu. Hắn ta đáng sợ lắm cơ!

- Haha nhưng mà mày biết Park Jimin không?

- Hửm? Quen quen.

EunJi rờ cằm, ra vẻ ngẫm nghĩ. Rồi chợt nhớ về ngày đầu bước đến nhà Taehyung, có một người nam mái tóc đen được Taehyung gọi là Jimin thì phải!

- Bạn thân Taehyung đó. Phó giám đốc công ty Taehyung ấy.

- Hình như biết. Tao có thấy rồi!

- Đẹp đúng không?

- Ừ đẹp.

- Khác hẳn hoàn toàn Taehyung. Anh ấy lạnh lùng bao nhiêu thì bạn thân anh - Jimin lại ấm áp bấy nhiêu. Jimin nổi tiếng là dịu dàng với con gái đó!

Khi kể về Jimin, đôi mắt BoEun sáng rời, cứ lấp lánh như sao trời vậy. Cô mỉm cười xoa đầu BoEun.

- Mày thích Jimin?

- Ừ. Nhưng ít gặp.

- Từ khi nào?

- À..ừm..

-- 2 tuần trước --

Mải mê đọc sách ở thư viện quên cả giờ giấc, đến khi BoEun gấp cuốn sách lại chuẩn bị để về nhà thì trời đã tối, đã vậy còn mưa tầm tã, sáng bất cẩn BoEun lại quên đem theo dù, nó bất mãn ngồi thụp trước thư viện, chán nản nhìn mưa rơi.

- Không mang theo dù hả?

Jimin tình cờ đi ngang qua, thấy BoEun như vậy liền đoán ra, bước đến gần nó. BoEun gật gật đầu, Jimin liền mỉm cười.

- Để anh đưa em về. Nhà em ở đâu?

- Gần công viên ab. Hình như anh là Park Jimin, phó giám đốc tập đoàn công ty BigHit?

- Đúng rồi! Em biết anh hả?

- Anh nổi quá mà!

BoEun chui tọt vào dù, ngước lên nhìn Jimin cười tươi rói.

- Phiền anh rồi..

- Không sao, anh thuận đường mà.

Vừa đi Jimin vừa bắt chuyện để nói, làm cho cảm giác ngại ngùng ban đầu của BoEun biến mất đi, thay vào đó là tự nhiên trả lời câu hỏi của anh.

- Anh có tính dịu dàng, đặc biệt là với con gái. Nhưng lại bị nói là lăng nhăng, thật là.

- Kệ miệng đời đi anh. Nhưng anh quen ai bao giờ chưa?

- Anh đơn phương người ta. Đến giờ chưa mối tình nào.

- Vậy anh còn đơn phương không?

- Còn. Hôm nay anh được gặp cô ấy, lại còn được nói chuyện.

BoEun có chút buồn, nhìn Jimin chằm chằm, người con trai này ấm áp lạ thường, tim nó liền đập loạn xạ khi đi cùng anh. Nó ước khoảnh khắc này sẽ kéo dài thật lâu, để nó có thể từ từ tận hưởng. Nhưng mà.. đi thì cũng đến nơi. Nó tiếc nuối khi đã bước đến nhà nó, BoEun quay sang Jimin, anh ấy vẫn đang nhìn BoEun.

- Chúng ta còn dịp để nói chuyện không?

Nó hỏi với giọng yếu ớt vì buồn.

- Nếu chúng ta gặp lại. Chào em.

- Chào anh.

Jimin trông theo bóng hình nhỏ bước vào nhà, miệng bất giác nở đường cong hoàn hảo.

"Sau bao nhiêu năm, rốt cuộc cũng được nói chuyện với em rồi"

-- Hiện tại --

- Tao giúp mày gặp anh ấy. Để coi nhờ tên Taehyung được không?

- Thật hả? Cám ơn mày!!

Cả hai nhanh chóng trở lại chỗ cũ vì đã vô tiết, ngán ngẩm đón chờ 3 tiết Văn sắp tới.

-- Tua thời gian nhanh nhanh nào --

Buổi học kết thúc, Taehyung gọi cho cô bảo ra phía ngã tư trường, anh đang đỗ xe ở đó. Giờ lái xe trước trường chắc kẹt cứng không ra được quá, EunJi bước ra ngã tư theo anh dặn, BoEun cũng đi theo vì thuận đường cô ấy về nhà.

- Này EunJi!!

Nghe ai đó gọi tên mình theo phản xạ cô quay ngoắt lưng, Anna tay chống hông, nghếch mặt nhìn cô.

- Chúng ta cần nói chuyện.

Anna bước đến, trừng mắt nhìn cô.

- Giữa chúng ta có chuyện để nói sao?

- Có!

- Tôi cũng không rảnh. Chào.

EunJi nhếch môi, hướng ánh mắt khinh bỉ nhìn Anna. Cô ta tức muốn xịt khói vì bị làm quê, cô ta búng tay một cái, lập tức khoảng mười mấy đứa xông ra bao quanh lấy EunJi và BoEun.

- Đánh tụi nó đi!

Cả đám xông lên cùng lúc, cả hai cô nàng nhếch môi, ra vẻ thú vị.

- Lâu rồi chưa đụng tay chân.

BoEun vươn vai, đánh mạnh vào con nhỏ đang xông tới làm nó ngã ra xa. EunJi và BoEun rất đỗi xinh đẹp, nên cũng nhiều người ghét, việc thường bị đánh khiến hai cô quen dần và dần dần bình tĩnh biết cách đối phó.

Chỉ phút chốc, tất cả đều gục ngã trước hai người. Anna rung sợ, bỗng chốc thấy ai đó mà vội chạy tới, là Taehyung, anh ấy đang tới đây, cùng với....Jimin.

- Anh chàng tóc đen đó là Jimin đúng không?

- Đúng đúng.

BoEun thấy ngại ngùng khi gặp anh ấy trong hoàn cảnh này, chẳng biết anh có hiểu lầm cô hay không.

- Taehyung à, hai nhỏ này định đánh em.

Anna ôm chầm lấy Taehyung khiến EunJi ngứa mắt. Anh vội buông cô ta ra, Jimin mỉm cười với Anna, nụ cười mỉa mai.

- Đã ăn cướp còn la làng hả em?

- Anh nói vậy là sao Jimin? Họ định đánh em thật đó?

- Cút đi.

Anh sắc lạnh nhìn Anna, buông mạnh tay cô ta còn níu kéo, bước đến gần EunJi.

- Về thôi!

Taehyung kéo tay EunJi đi, BoEun thì đứng ở đó, vì không dám đi cùng cô. Jimin bỗng nắm lấy tay nó, mỉm cười dịu dàng, khác hẳn nụ cười khinh bỉ lúc nãy anh dành cho Anna.

- Đi chung đi. Có gì anh đưa em về cho. Không lầm thì anh biết nhà em.

Tim nó bỗng đập nhanh liên hồi, chỉ dám lấp vấp vài chữ "Vâng" rồi đi theo Jimin, để cho bàn tay ấy cứ nắm kéo đi.

Anh và cô ngồi kế trên, Jimin và nó ngồi hàng ghế dưới. Chiếc xe rời đi nhanh chóng, bỏ lại Anna nhìn theo, tức đến nỗi nước mắt ứa ra.

Đây là lần đầu tiên BoEun nhìn thấy Taehyung ngoài đời, anh đẹp trai kinh khủng, đúng như lời đồn thổi, đôi mắt sắc lạnh của Taehyung không hiểu sao làm nó luôn sợ hãi. Đúng thật, Taehyung thật ít nói và lạnh lùng. Trên xe chỉ có 3 cái miệng nói, còn anh vẫn im bặt, đến một chữ cũng không thốt ra, cứ tập trung lái xe, lao đi với tốc độ bàn thờ.

- À nói chuyện quên giới thiệu. Anh là Park Jimin, bạn thân Taehyung.

- Em là EunJi.

- B..BoEun.

- Hai đứa là bạn nhau hả?

- Thân luôn ý anh.

Cô trả lời tự nhiên, riêng nó thì cứ e dè. EunJi hiểu, đứng gần người mình thích thì ai chẳng vậy.

Anh chở về khu biệt thự nhà anh, anh và cô xuống xe. Jimin mượn xe để chở BoEun về. Đây là lần thứ hai cả hai người có dịp nói chuyện, nhưng không khí lại bao trùm, nó chẳng cất lời nào trước nếu Jimin không bắt chuyện trước.

- Em không thích nói chuyện với anh sao?

- H..Hả? Kh..Không không.

- Anh thấy em cứ im lặng.

- Tại em ngại.

- Chúng ta gặp nhiều là hết ngại chứ nhỉ? À tới nhà em rồi này.

Jimin chồm qua gỡ dây thắt an toàn cho BoEun, nó ngượng ngùng quay sang chỗ khác. Khuôn mặt bừng đỏ làm Jimin bật cười, xoa xoa đầu cô.

- Em dễ thương quá.

Nó bước xuống xe, tạm biệt anh rồi chạy thật nhanh vào nhà. Vui mừng đến nỗi nhảy lên giường lăn qua lăn lại, hét cẩng lên.

- Jimin! Em vẫn là thích cách dịu dàng của anh nhất!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top