Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vụ 1 - Máu trẻ sơ sinh ở làng Đại học 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, 001

DỊCH/ CHUYỂN NGỮ: SAMLEO KUN

Thành phố gần biển ánh mặt trời mùa hè bao giờ cũng rực rỡ quá mức. Người nóng nực khát khao móc hết tim gan phèo phổi ra hóng gió mát một phen.

Lý Ngôn Thành lau đi mồ hôi trên trán sau đó kéo vali hành lý không nặng lắm tiếp tục lách tới phía trước.

Thời gian cuối tháng tám đầu tháng chín, làng đại học chen chúc nhốn nháo. Người người qua qua lại lại bên cạnh đều là những gương mặt xa lạ, mà phần lớn phấn chấn ùn ùn trong con ngươi đều tràn đầy mong chờ.

Lý Ngôn Thành thu hồi tầm mắt cúi đầu nhìn bản đồ làng đại học trong tay, anh không vui nhíu nhíu mày. Đối với người lần đầu đến đây mà nói tấm bản đồ này rõ ràng quá mức đơn giản rồi. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Đang lúc Lý Ngôn Thành nhíu mày phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm sang sảng, "Này, cậu là sinh viên Khoa Trung văn nhỉ?"

Lý Ngôn Thành quay đầu lại thấy một chàng trai xuất hiện trong tầm mắt mình. Người nọ cắt kiểu tóc đang thịnh hành, tóc mái lộn xộn xéo xéo che khuất lông mày lộ ra nửa bên trán dính mồ hôi lờ mờ. Cả người phấn chấn ùn ùn trong mắt tràn đầy sức sống và vui sướng.

"Tôi giúp cậu mang mấy thứ này, tôi cũng học Khoa Trung văn." Người nọ nói xong liền đưa tay giành lấy vali hành lí trong tay Lý Ngôn Thành đồng thời xoay người đi về hướng ngược lại vừa đi vừa nói: "Tôi đến hôm qua, hôm nay liền bị tiền bối kéo tới làm khổ công, thật là xui xẻo. Sớm biết thế ngày mai mới đến trường là được..."

Lý Ngôn Thành lặng lẽ đuổi theo cậu. Đồ đạc anh mang theo cũng không nhiều chỉ có một cái vali cùng một cái balo chứa laptop, ngoài ra còn có một thư thông báo đóng dấu của khoa văn. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

"Đúng rồi, cậu tên gì, bắt được dãy ký túc xá số bao nhiêu?" người ở phía trước vẫn lảm nhảm lải nhải nói chuyện không ngừng rốt cục nhớ tới chuyện này, cậu tự giới thiệu với Lý Ngôn Thành, "Tôi tên An Tường."

Lý Ngôn Thành thu hồi đánh giá trong mắt, khóe môi hơi hơi nhếch lên kéo ra một độ cong trả lời: "Lý Ngôn Thành, khoa văn tòa A lầu 4 phòng 7."

An Tường đằng trước nghe vậy tức khắc dừng bước trừng lớn đôi mắt nhìn Lý Ngôn Thành, "tòa A lầu 4 phòng 7?"

"Sao?" Lý Ngôn Thành cũng theo đó dừng bước lại.

Chàng trai trẻ tuổi nghe vậy lập tức nhếch khóe miệng nở nụ cười, vui vẻ phấn kích vươn tay về phía Lý Ngôn Thành vỗ vỗ hai cái lên vai anh, "Ha ha, không ngờ lại có thể gặp được cậu ở đây, xem ra đôi ta thật đúng là có duyên. Nga, tôi vừa nãy đã quên nói, vừa vặn tôi cũng ở tòa A lầu 4 phòng 7, cũng chính là bạn cùng phòng bốn năm tới của cậu."

"Xin chào." Lý Ngôn Thành gật gật đầu với cậu xem như chào hỏi.

Đối với thái độ kiểu này của Lý Ngôn Thành, An Tường cũng không cảm thấy không thích, ngược lại đắm chìm trong vui sướng không hiểu được, vẫn không ngừng nói với anh những chuyện về trường học. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Ký túc xá khoa văn là kiểu phòng hai người, hành lang thông với ký túc xá khác, bên trong có phòng rửa mặt đơn.

Bởi vì An Tường tới trước mấy ngày, đồ đạc của cậu đã được thu xếp xong. Lý Ngôn Thành đặt đồ đạc mang tới không bao nhiêu của mình ở ký túc xá xong thì xuống lầu, chuẩn bị dùng thư nhập học đi nhận sách về trước.

An Tường thấy thế lập tức đi theo.

"Nơi này lớn lắm, tôi đi cùng cậu thuận tiện dẫn cậu làm quen chỗ này một chút." An Tường khoát tay lên vai Lý Ngôn Thành.

"Không cần, tôi có thể tự đi." Lý Ngôn Thành từ chối, nhưng An Tường vẫn chưa từ bỏ len lén nói bên tai anh: "Cậu để tôi đi cùng đi, dù sao trở về tôi còn có thể giúp cậu bê sách tốt biết bao. Bằng không tôi lại phải ra ngoài đón tân sinh." Ghét bỏ nhìn lối đi chen chúc nhốn nháo ngập tràn tân sinh dưới lầu, An Tường mặt mũi đau khổ nói tiếp, "Hai ngày này mệt chết tôi, ngay cả chút thời gian nghỉ ngơi cũng không có." Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Lý Ngôn Thành lặng lẽ lấy tay An Tường khoát lên vai mình ra, không hề từ chối ý tốt của cậu, "Cậu có biết thư viện và nhà ăn ở chỗ nào không?"

An Tường chỉ xem Lý Ngôn Thành đã chấp nhận sự tồn tại của mình, hít hít mũi vui vẻ trả lời, "Tất nhiên cũng không nhìn xem tôi là ai. Tôi đã ngốc ở làng đại học này lâu lắm rồi, cái tên An Tường này nói ra ai cũng phải..."

Nói được một nửa, An Tường ảo nảo ngậm miệng.

Lý Ngôn Thành chỉ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lặng lẽ xoay người đi xuống lầu.

An Tường khóe mắt mỉm cười đuổi theo Lý Ngôn Thành, cười hì hì nói: "Thư viện ở phía sau ký túc xá, nhà ăn ở bên trái, cậu hỏi làm gì, đói bụng?"

An Tường vừa mới dứt lời, một chàng trai mặc quần áo màu xanh đậm liền vọt qua chỗ hai người, bởi vì tốc độ người nọ quá nhanh còn đụng An Tường một cái lảo đảo.

An Tường vừa mới đứng vững chân định mắng hai câu, một chàng trai khác mặc đồ cảnh sát đã bám gót xông tới, cảnh sát kia kéo lấy tay An Tường hỏi: "Người ban nãy đâu?"

"Anh là ai nha?" An Tường xoa bả vai bị đụng đau, không vui nhìn chàng trai mặc đồ cảnh sát trước mặt. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Cảnh sát kia hung hăng chau mày, tầm mắt nhìn về phía Lý Ngôn Thành.

"Phía trước quẹo trái, tôi nghĩ hắn hẳn là đến cửa hàng mới sửa chữa ngoài cổng trường." Lý Ngôn Thành chỉ về phía trước nói.

Cảnh sát kia có chút nghi ngờ nhìn Lý Ngôn Thành, nhưng cuối cùng vẫn buông An Tường đuổi theo chàng trai chạy trốn.

Đợi cảnh sát kia đi xa tâm tình An Tường nhìn chung mới tốt chút nói: "Thật không biết những cảnh sát đang làm gì, đều là bất tài sao?"

Lý Ngôn Thành khó hiểu nhìn cậu, An Tường lập tức mở máy hát, "Thành G bên này mấy ngày trước không phải nói có một nhóm tội phạm cướp giật sao, hai ngày trước nói là tra được tin tức tìm được người, kết quả đến bây giờ vẫn là chưa bắt được người nào. Đúng rồi, sao cậu biết tên kia chạy tới cửa trường học sao?"

"Không có gì, chúng ta đi nhận sách đi." Lý Ngôn Thành dẫn đầu đi về phía trước.

Lúc Lý Ngôn Thành đăng ký trên xe lửa cũng đã nghe nói chuyện này. Hình như là có một nhóm nhỏ nơi nơi gây án chuyên chọn buổi tối đánh cướp, cướp giật, trộm đồ. Vốn vẫn chưa gây chú ý nhưng gần đây hình như làm bị thương người cho nên bị xếp vào án nguy cấp để điều tra.

"Nói nói xem đi nha, tôi sẽ không nói cho người khác biết." An Tường không tha không buông quấn tới. Cậu cảm thấy Lý Ngôn Thành dù không thích nói chuyện nhưng cũng rất thú vị. An Tường lại không biết mình ngập mắt tò mò quấn quít Lý Ngôn Thành, giống như con chó lớn muốn gây chú ý với chủ nhân mà không ngừng cố gắng liên tục lắc lắc cái đuôi phía sau.

Chỗ nhận sách ở dưới lầu phòng giáo vụ không bao xa, dưới dẫn dắt của An Tường hai người rất nhanh đã đi tới. Nhưng vì hai ngày này đúng thời gian khai giảng, cho nên người xếp hàng trái lại rất nhiều. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Lý Ngôn Thành đứng vào bên nhiều người, An Tường cũng lắc đuôi đi theo, nhưng cậu hơi khó hiểu hỏi anh, "Sao anh không xếp hàng ở bên kia, bên kia người ít hơn nhiều."

Ở dưới lầu phòng giáo vụ có ba nhóm người xếp hàng, Lý Ngôn Thành vừa mới chọn chính là nhóm nhiều người nhất.

"Chúng ta sẽ nhận được sách trước." Lý Ngôn Thành nhìn nhìn hai hàng người kia thản nhiên nói. Khi Lý Ngôn Thành đến cũng đã chú ý mặc dù có chia ba hàng, nhưng đã phát sinh chuyện vài người trong nhóm ít kia chen ngang nhóm nhiều.

An Tường không truy xét chuyện này nữa vì cậu như trước cảm thấy rất hứng thú với chuyện ban nãy, không tha không buông đuổi theo Lý Ngôn Thành hỏi: "Cậu còn chưa thử nói cho tôi biết nguyên nhân là gì, cậu có thể thấy được? Nhưng không đúng nha, góc cậu đứng căn bản nhìn không tới cổng trường, càng khỏi nói ngoài cổng."

"Quần áo." Lý Ngôn Thành bị hỏi đến phiền dứt khoát mở miệng giải thích. Không đợi An Tường từ kinh ngạc tỉnh lại mở miệng hỏi đã nói tiếp, "Quần áo của hắn có mùi nước sơn còn có mùi gỗ keo." Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Đôi ngươi đen nháy thẳng tắp nhìn Lý Ngôn Thành, hơn nửa ngày mới thì thào nói: "Mùi nước sơn và mùi gỗ keo? Sao tôi không biết trên người hắn có mùi này, hắn chỉ chạy sượt qua cậu thôi mà, ngay cả đụng hắn cũng chưa sao cậu xác định là sơn và gỗ keo của cửa hàng nào?"

Nói xong, An Tường lại lắc lắc cái đuôi cười hì hì nhìn Lý Ngôn Thành, nhưng đáy mắt đã không có chờ mong như vừa rồi mà là tràn đầy nghi hoặc.

"Sơn cũng là do nhựa cây, dung môi, thuốc màu, chất hút ẩm, chất phụ gia tạo thành. Thông thường sơn dùng xăng làm dung môi, cũng có chút ít benzen..." Thấy vẻ mặt An Tường mờ mịt, Lý Ngôn Thành thu chủ đề chuyển sang nói: "vì thông thường lúc sử dụng thêm vào chất pha loãng cũng khác nhau, cho nên mùi sẽ có khác biệt rất lớn."

Ánh mắt An Tường càng trở nên mờ mịt.

Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

"Cổ tay áo hắn dính sơn màu lam nhạt, màu sắc này không phải cửa hàng nào cũng biết dùng, xung quanh ngoài quán đồ uống lạnh còn đang sửa chữa ngoài cổng trường thì những chỗ khác đều không thấy." Lý Ngôn Thành theo hàng ngũ tiến lên từng bước. Giống như anh nói, hàng bọn họ dù người nhiều nhất nhưng hiệu suất làm việc cao nhất, mới không bao lâu đã đến phiên bọn họ. Mà hàng bên cạnh xem chừng không tiến tới bao nhiêu.

An Tường ngây ngốc nhìn Lý Ngôn Thành trên mặt đã không còn nụ cười, giờ phút này không biết suy nghĩ cái gì.

Lý Ngôn Thành ôm sách mình nhận được đi trở về.

Trên đường Lý Ngôn Thành giải thích: "Sơn và gỗ keo cũng có rất nhiều loại khác nhau, không nói đến màu sơn đơn giản chỉ mùi gỗ keo cũng có nhiều loại lắm. Mùi ban nãy trên thân người kia khá giống cái quán ngoài cổng trường." Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

An Tường mấp máy môi, vẻ mặt vẫn còn có chút đần độn.

Lý Ngôn Thành thấy bộ dáng cậu như thế, thở dài một hơi mới nói tiếp: "Hơn nữa vị trí hắn dính sơn là mặt trong tay áo, chỗ đó chỉ có người một thời gian ngắn gần đây thường thường tiếp xúc sơn mới có thể đụng phải. Cho nên hắn không phải công nhân sơn ở đó chỉ là đi ngang thôi. Ban nãy lúc hắn chạy qua đến chỗ quẹo bên trái đã không thấy tăm hơi. Dưới thời tiết này và tình huống người nhiều như thế, hắn chạy trên đường không thể nào không tạo ra rối loạn."

Cho nên, ngoại trừ trốn ở chỗ nào đó bằng không hắn không thể nào biến mất tăm hơi.

Nhìn vẻ mặt thờ ơ của Lý Ngôn Thành, An Tường kinh ngạc nói: "Sao cậu biết nhiều vậy..."

Ban nãy cậu và Lý Ngôn Thành đứng chung một chỗ, lúc bị đụng cậu cũng có mặt. Thời gian xảy ra chỉ không tới ba mươi giây mà thôi, sao cậu ngay cả đối phương mặc quần áo kiểu gì cũng chưa nhớ kỹ mà Lý Ngôn Thành lại biết nhiều như vậy?

"Cậu chắc không phải báo sai khoa chứ?" An Tường chầm chậm đuổi theo Lý Ngôn Thành, "Khoa Trung văn mà sao cậu biết nhiều như vậy? Hơn nữa cậu, cậu..." An Tường khiếp sợ nhìn anh, 'Cậu' nửa ngày vẫn cứ không ra nửa chữ.

Nhìn thấy biểu tình của An Tường, Lý Ngôn Thành thầm lắc đầu nói: "Thấy qua trong sách."

"Sao tôi không nhìn thấy?" An Tường trọn tròn mắt.

Lý Ngôn Thành không nói thêm gì nữa, tiếp tục lên lầu.

Anh ôm một chồng sách dừng bước trước cửa ký túc xá nhìn An Tường tay không, cậu lúc này mới phản ứng lấy chìa khóa mở cửa.

Vào cửa, Lý Ngôn Thành đặt sách lên giá sau đó mở ra vali bắt đầu thu xếp đồ đạc của mình. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Trải giường, treo quần áo xong lại nối mạng máy tính, tốc độ làm việc rất nhanh.

An Tường đã từ trong kinh ngạc tỉnh lại nhìn nhìn vali trống rỗng của Lý Ngôn Thành nói: "Hành lý của cậu ngày mai mấy giờ gửi tới? Tôi xem xem có rảnh không thuận tiện giúp cậu dọn đồ."

Bởi vì mới khai giảng, có sinh viên sau đó sẽ kêu người nhà gửi đồ đến, An Tường cũng tưởng rằng Lý Ngôn Thành dự định như thế.

Nhưng Lý Ngôn Thành nhìn An Tường lắc lắc đầu nói: "Hành lý của tôi đã mang đến tất cả rồi." Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Nghe vậy An Tường không khỏi lại trợn tròn mắt nhìn về phía Lý Ngôn Thành, mấy bộ quần áo, một cái Computer, một cái mền, đây là tất cả?

Đồ dùng tắm rửa còn có thể mua tại chỗ, nhưng thế này không khỏi cũng quá mức đơn giản đi.

Chẳng qua lần này Lý Ngôn Thành không có hứng thú giải thích, An Tường cũng không hỏi tới nữa.

Chớp mắt khai giảng đã qua vài ngày, Lý Ngôn Thành cũng tương đối quen thuộc trường học. Sau khi có thể tự mình ra ngoài bèn từ chối An Tường đi cùng, tuy anh không hề ghét cậu nhưng anh thích thanh tĩnh.

Cuộc sống đại học dù sao mà nói vẫn hết sức an nhàn, ngoại trừ không thoải mái lúc đầu sinh viên xung quanh rất nhanh đã bắt đầu hưởng thụ. Trong đó tự nhiên cũng bao gồm An Tường, mới không bao lâu cậu cũng đã hoà mình cùng người chung quanh. Lý Ngôn Thành xem như ngoại lệ, trừ bỏ cần thiết anh gần như rất ít nói chuyện với mọi người cũng không tham dự bát quái gì, hơn nữa ít tham gia hoạt động tập thể gì đó.

Từ hai ngày đầu An Tường còn có thể ở bên cạnh Lý Ngôn Thành chờ đợi nhưng lâu dần cậu cũng có chút chịu không nổi tính cách vô cùng trạch của anh.

Sau dịp đón tiếp sinh viên mới, An Tường kiếm được một chức vụ ở Hội Học Sinh, sau đó lại là mỗi ngày đều chạy tới Hội Học Sinh.

Mà không sai biệt lắm cũng là lúc đó, trường học xảy ra một chuyện lớn.

Có người chết.

Mưu sát.

Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top