Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vụ 1 - Máu trẻ sơ sinh ở làng Đại học 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, 005

DỊCH/ CHUYỂN NGỮ: SAMLEO KUN

Sáng hôm sau, An Tường và Lý Ngôn Thành ăn cơm xong đi về ký túc xá. Bởi vì trong trường phát sinh án mạng, trên đường có thể nhìn thấy rất ít nữ sinh ra ngoài một mình, mà ngay cả nam sinh cũng phải tốp năm tốp ba mới ra ngoài. Giống như nỗi sợ đột nhiên tới gần khiến các sinh viên vốn hi hi ha ha thảo luận án mạng hiểu rõ rằng, án mạng đã phát sinh bên cạnh bọn họ.

"Tôi muốn đến Hội Học Sinh, cậu về trước đi." Trên đường, An Tường đưa Lý Ngôn Thành bữa sáng cho Trương Hiên đang chờ ở ký túc xá liền chuyển hướng đi đến Hội Học Sinh, nhưng anh vào lúc đó đột nhiên đưa tay túm cổ áo cậu ngăn lại.

"Chúng ta trở về." Lý Ngôn Thành không cho cự tuyệt nói.

"Làm gì?" An Tường khó hiểu nhìn anh.

Bình thường Lý Ngôn Thành chính là chưa bao giờ quan tâm cậu đi đâu làm gì, hôm nay là thế nào a? An Tường không hề cảm thấy căng thẳng trở tay khoát lên vai anh cười nói: "Chẳng lẽ cậu sợ sao? Yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu. Nếu hung thủ thật sự đến đây, cậu cứ chạy trước, tôi sẽ ngăn hắn lại." Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Lý Ngôn Thành chỉ nhàn nhạt nhìn cậu một cái, sau đó nói: "Chúng ta bị theo dõi ."

An Tường nghe vậy lập tức muốn quay đầu lại nhìn, Lý Ngôn Thành đúng lúc nắm cổ áo cậu kéo lại, "Đừng quay đầu, chúng ta quay về ký túc xá."

"Được, nhưng chúng ta trở về có thể thế nào, chẳng lẽ để hắn theo chúng ta quay về ký túc xá?" Dọc đường đi An Tường đều căng cứng lưng, mấy lần muốn quay lại nhìn đều bị anh cản.

"Bọn họ thích thì cứ đã để bọn họ đi cùng." Anh đưa tay kéo cổ áo cậu nửa lôi nửa kéo dẫn người về ký túc xá.

Vào cửa Lý Ngôn Thành khóa trái cửa, Trương Hiên thấy hai người về thì gật gật đầu, sau đó cúi đầu tiếp tục xem tài liệu trong tay.

"Uy, anh còn ngồi, chúng tôi bị theo dõi a." An Tường vừa về tới ký túc xá liền trở nên mạnh mẽ mười phần, hướng về phía Trương Hiên rống lên một hồi sau đó chạy đến giường ngủ cầm di động chuẩn bị gọi điện thoại kêu người. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Lý Ngôn Thành đã đi tới đoạt lấy điện thoại của cậu ném vào tủ.

"Cậu làm gì vậy?" An Tường nổi giận, anh ra dấu kêu cậu nhìn về phía cửa.

Cửa đột nhiên vào lúc đó vang lên, ngoài cửa có người đang gõ.

Trương Hiên nhìn nhìn Lý Ngôn Thành và An Tường, đi ra mở cửa, "Hai anh có chuyện gì sao?"

Ở ngoài cửa chính là hai người đàn ông trung niên vẻ mặt tức giận, thấy bộ dạng đã biết lai giả bất thiện. (người đến không hiền)

"Cút ngay." một người trong đó đẩy Trương Hiên ra, vào cửa liền hét lớn: "Bọn bây đứa nào là Lý Ngôn Thành? Lăn ra đây cho tao. Đừng để ông nội tao đây tự thân động thủ, bằng không mày chỉ có chịu thiệt."

"Có chuyện gì?" Lý Ngôn Thành tiến lên một bước, An Tường thấy thế cũng đi theo tiến lên một bước. Cậu nửa chắn trước mặt anh làm ra tư thế chuẩn bị đánh nhau, anh đứng phía sau thú vị phát hiện sống lưng cậu bởi vì hồi hộp mà căng cứng.

"Mày chính là Lý Ngôn Thành? Thằng nhãi mày theo bọn tao ra ngoài, đi." Gã hoàn toàn không bận tâm An Tường tiến lên một bước túm áo Lý Ngôn Thành kéo ra ngoài cửa, động tác thô lỗ còn hết sức bạo lực. Không đợi Lý Ngôn Thành có động tác gì, gã còn lại ở ngoài cửa đã ngã chổng vó xuống đất gào khóc không ngừng. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Trương Hiên quăng gã ngã bốn chân chổng lên trời xong thì từng bước đi tới chỗ cái gã đang túm áo Lý Ngôn Thành, gã đó bị dọa đến mức phải đi thụt lùi ra sau. Trương Hiên lại không chút do dự một quyền đánh vào bụng gã, lúc gã đau phải xoay người thì đưa chân móc chân khiến gã cũng hoàn toàn ngã văng ra ngoài.

Trương Hiên động tác lưu loát lấy còng tay, 'Rắc rắc' đã khóa tay cái gã dưới chân. Cái gã bị ném ở cửa đứng lên muốn chạy, nhưng An Tường lúc này bước một bước dài xông tới ấn gã té xuống đất.

Lý Ngôn Thành vốn đang muốn tự mình động thủ, nhưng thấy hai chàng trai hăng hái dào dạt bên cạnh thức thời tìm chỗ ngồi xuống giường. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

"Xem mày còn chạy, còn chạy." Đợi cho Trương Hiên còng gã lại xong, An Tường đá hai cước như trút giận, nhưng bị Trương Hiên lạnh lùng trừng mắt.

An Tường ngượng ngùng nhún nhún vai, nói Lý Ngôn Thành: "Xem ra vụ án đã phá tiếp theo chính là chuyện của bọn họ, nhưng tôi thật không ngờ có thể phá án dễ dàng như vậy. Hơn nữa còn tưởng sát nhân hẳn là một người, hiện tại..."

"Bọn họ không phải kẻ sát nhân." Lý Ngôn Thành thản nhiên mở miệng, trực tiếp phá tan ảo tưởng của An Tường.

"Cái gì?"

"Sao nói vậy?"

An Tường và Trương Hiên gần như là mở miệng cùng một lúc.

Lý Ngôn Thành không nói chuyện bước hai bước đến ngồi xổm xuống trước mặt một gã trong đó quan sát đối phương một tý, hồi lâu sau anh mới lên tiếng: "Bọn chúng chính là người của bọn cướp trước đó." Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

An Tường cũng đi đến ngồi xổm xuống bên cạnh tên đó, sau đó gắng sức hít hít mũi phát ra tiếng vang 'Hút hút', "Kỳ lạ, sao tôi không ngửi được mùi sơn?"

Lý Ngôn Thành không nói gì, Trương Hiên nghiêng đầu nhắm mắt làm ngơ.

"Ai nói trên người chúng có mùi sơn?" Lý Ngôn Thành hiếm thấy không hề tức giận, anh quan sát gã còn lại nói: "Tên này chính là tên lần trước đụng vào người cậu, tôi ngồi xuống chỉ là xác nhận diện mạo hắn thôi, ban nãy ở ngoài căn tin tôi không nhìn thấy rõ ràng."

An Tường nhất thời xụ mặt vốn còn thiếu cái đuôi lắc lắc rủ xuống mất mát, không biết là vì chưa bắt được kẻ sát nhân hay vì cái gì khác.

"Tôi đưa chúng đến cục cảnh sát đây." Trương Hiên đứng dậy, sau đó lôi hai tên đang ồn ào đi ra cửa, ra đến cửa y quay đầu lại nói với Lý Ngôn Thành, "Cậu muốn cùng đến cục cảnh sát không?"

Lý Ngôn Thành lắc đầu, nói : "Tôi và An Tường muốn đi xem tình hình ở hiện trường phát sinh án đầu tiên."

"Được, các cậu cẩn thận một chút." Trương Hiên gật gật đầu. Còn với An Tường thường thường phạm nhị (ngớ ngẩn, ngu ngốc), y không thèm chú ý đã thành quen.

Lúc Trương Hiên rời đi đã lái chiếc xe cảnh sát mà y mang tới, cho nên giữa trưa lúc đi đến hiện trường phát hiện án Lý Ngôn Thành phải dẫn An Tường đến cổng chuẩn bị đón xe. Nhưng cậu vào lúc đó nhíu nhíu mày gọi điện thoại, không bao lâu sau có một chiếc minibus màu đen chạy tới. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

An Tường một tay khoát lên mui xe, đắc ý hướng Lý Ngôn Thành cười nói: "Thế nào, tôi đặc biệt nhờ tài xe đổi một chiếc minibus màu đen, nhìn qua có phải hợp với thân phận hiện tại của chúng ta và có không khí hơn không?"

Lý Ngôn Thành xoay mặt không nhìn An Tường phạm nhị, lập tức lên xe nói nơi đến cho tài xế xong thì khoanh tay nhắm mắt dưỡng thần.

An Tường không thích bị Lý Ngôn Thành làm lơ, ồn ào chen đến bên Lý Ngôn Thành không ngồi ở chỗ ghế phó quen thuộc.

Tài xế là một người đàn ông trung niên, thấy một màn như vậy hơi kinh ngạc qua kính chiếu hậu nhìn An Tường mấy lần, bị cậu im lặng trừng mắt mới thu lại tâm tư ngoan ngoãn lái xe đến nơi Lý Ngôn Thành nói.

Nhà ở phía đông trường học đều hơi cũ nát, có nhiều nơi ngay cả lan can bảo vệ cũng không có. Căn phòng xảy ra chuyện cũng thế không có lan can bảo vệ, trên vách tường gần ban công còn có một ống nước có thể mượn lực. Nữ sinh kia lại ở lầu hai, ban công trống rỗng tùy tùy tiện tiện cũng có thể trèo vào. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Lý Ngôn Thành cũng không có lên lầu ngay mà dạo quanh chỗ kia một vòng, còn đi đi lại lại chung quanh một vòng lúc này mới trở lại dưới lầu.

"Leo lên đi." Lý Ngôn Thành khoanh tay nói với An Tường bên cạnh đế.

"Ôi?" An Tường không tin nhìn Lý Ngôn Thành, "Cậu vừa mới nói gì?"

Đoạn kịch ngắn:

(Bạn cùng phòng) An Tường: Ôi, các cậu xem vòng máu bên cạnh thi thể.

(Cảnh sát ) Trương Hiên: sao thế?

Lý Ngôn Thành cũng xem tới.

(Bạn cùng phòng) An Tường: vết máu này nhìn thấy giống một con bò cạp không? Chẳng lẽ hung thủ kia...

(Cảnh sát ) Trương Hiên: là cái gì?

(Bạn cùng phòng) An Tường: chẳng lẽ hung thủ kia là chòm sao bò cạp ? !

Trương Hiên nghe vậy thiếu chút nữa phun hết ngụm nước lên mặt cậu, Lý Ngôn Thành thì giống như đã sớm đoán được xoay mặt tiếp tục kiểm tra thi thể. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top