Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Cho một cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Khổng Tiếu cảm thấy rằng người đàn ông trước mặt mình chính là cái đồ xấu xa.

Làm sao có thể đột ngột tỏ tình vào thời điểm này chứ!?

Chưa kể ... chưa kể, họ quen nhau chưa được bao lâu! Sao anh ấy lại nói thích mình từ lâu chứ?

Khổng Tiếu đang muốn hỏi rõ chuyện này, nhưng kẻ đang n.ứng điên cuồng như Đồ Lương làm sao có thể cho cậu cơ hội, cậu bị đâm đến không nghĩ nổi chuyện gì nữa, bên dưới lại bắt đầu mấp máy chảy nước, kẹp chặt hơn sợi dây giữa khe mông.

  "Ư ... Ư!"

Cây gậy to lớn thô bạo đẩy hai cái mông mềm mại sang hai bên, sợi vải màu tím dường như là lớp bảo vệ cuối cùng trước nụ hoa hấp dẫn đó, lại bị côn thịt cứng như đá nghiền nát.

Lớp vải màu tím đậm ướt đẫm nước ấy giống như những cánh hoa mỏng, mỗi lần cọ xát, một chuỗi vết nước như nhựa cây bị giập nát, loang lổ trên thân cây gậy, hòa với thứ phun ra từ q.uy đầu người đàn ông, rồi lại cọ sát và dính lên cặp mông trắng nõn của Khổng Tiếu.

Ở một nơi Đồ Lương không nhìn thấy, bông hoa mà anh hằng mong ước đã lặng lẽ hé nụ.

Khi lực va chạm tăng lên, nụ hoa run rẩy muốn nở hết lần này đến lần khác, nhưng luôn bị lớp vải cản đường, chỉ có thể há to miệng đáng thương, mỗi lần người đàn ông đụng vào đều cắn chặt lấy anh, mỗi khi anh tới gần nụ hoa đều co rút lại, nhưng vẫn không thể ăn được thứ đang thèm khát.

Cả hai đều đang trên đà bùng nổ.

Bé công nhỏ trước người Khổng Tiếu cũng đã đứng thẳng từ lâu, đằng sau lại vẫn không được lấp đầy, cậu chỉ đành run rẩy duỗi tay cầm lấy dục vọng của mình, muốn giải phóng một chút.

Động tác bình thường vẫn luôn làm cậu thoải mái nhưng hôm nay lại khiến cậu khó chịu hơn, Khổng Tiếu cầm cây gậy nhỏ của mình vuốt ve lên xuống một lúc lâu, nhưng sau đó lại bị đỉnh tới tấp khiến giọng cậu run rẩy.

"A....ưm....Đồ, Đồ Lương......."

Hai chân cậu kẹp chặt eo người đàn ông, không nhịn nổi lấy tay bám vào phần cổ tay cứng rắn của người đàn ông vẫn đang chống trên sofa, kéo cơ thể anh lại gần hơn.

"......Anh, anh đây."

Lần đầu tiên được người trong lòng gọi tên, Đồ Lương gần như bị Khổng Tiếu gọi đến bắn ra. Anh hổn hển trả lời, thu hết vẻ đáng thương của bé công nhỏ vào mắt.

Đồ Lương giơ tay bao lấy bàn tay Khổng Tiếu, bắt đầu đặt lên bé công nhỏ, gấp rút luật động.

Bàn tay anh rất lớn, không chỉ hoàn toàn bao phủ mu bàn tay Khổng Tiếu, mà còn có một vài đầu ngón tay trùm qua ngón tay cậu, trực tiếp nắm vào gậy thịt, hoàn toàn nắm chặt cậu nhỏ của Khổng Tiếu trong tay.

Lúc này các vết chai lâu năm đã phát huy được tác dụng của nó, ngón tay cọ xát lên xuống, nặng nề cọ lên thân rễ, đầu ngón tay kéo lớp da lên lên xuống xuống.

Chỉ lặp đi lặp lại như vậy, rõ ràng là động tác giống của cậu, nhưng Khổng Tiếu lại khẽ mở miệng, nhẹ nhàng thoải mái kêu một tiếng.

"A ... ahhh ..."

Tay cậu dường như chẳng làm gì cả, hoàn toàn do người đàn ông ấy cọ xát.

Cọ xát dần dần hòa nhịp với gã to con dưới mông cậu khiến Khổng Tiếu cùng lúc có thể cảm nhận xung động cả mặt trước lẫn mặt sau, cậu giống như chiếc bánh mì mềm được cơ thể nóng bỏng của người đàn ông nướng chín vậy.

"Ưm....không, không chịu nổi......"

Động tác va chạm của Đồ Lương càng lúc càng mạnh, tần suất trước sau càng lúc càng nhanh, Khổng Tiếu nắm chặt hai cánh tay đang gồng siết của người đàn ông, cả người bị đỉnh đến rung động, hơi thở nóng hừng hực phun ra gần như khiến cả người cậu bỏng rẫy.

"A ... nhanh quá ... nhanh quá ... a ..."

Những tiếng rên rỉ như tắc lại, những âm thanh ngắt quãng biểu lộ trạng thái chân thực nhất của chủ nhân, tiếp đến lại bị va chạm mạnh hơn nữa khiến cậu nhất thời không cất tiếng nổi.

Nhiệt lượng toàn thân như dồn hết vào hạ thể, cùng ngón tay cái của anh ấy bên trên khiến cậu rốt cuộc không kìm nổi ha.m muốn xuất t.inh nữa, "A ... a a......"

Khổng Tiếu thất thần kêu lên, còn khiến cả Đồ Lương đang ôm ôn hương noãn ngọc trong tay không kìm nén nổi ham muốn.

Anh nắ.c mạnh vòng hông dữ tợn của mình, nóng lòng muốn chôn trong cơ thể bảo bối mình khao khát nhất, lại bất ngờ banh rộng đùi Khổng Tiếu rồi phun ra.

Trong phòng chỉ còn tiếng thở nặng nhọc của hai người đan xen nhau.

Khổng Tiếu vẫn còn đang thở hổn hển sau khi xuất ra, thì Đồ Lương đã đỏ mặt tía tai vì xấu hổ.

Thao.

Anh chưa bao giờ nhanh như vậy!

"Anh.....anh dậy đi......"

Khổng Tiếu bị Đồ Lương đè ở bên dưới, hoàn toàn không nhìn thấy biểu hiện của anh, chỉ cảm thấy khó thở nên nhẹ nhàng đẩy lồng ngực người đàn ông ra.

Nhưng cú đẩy này lại khiến Đồ Lương hiểu nhầm.

Anh không dậy, thay vào đó lại vùi đầu vào giữa cổ Khổng Tiếu.

"Không, anh không dậy."

Đồ Lương choáng váng đầu óc, trong đầu đã hiện ra cảnh tượng bé công nhỏ thất vọng đuổi mình ra khỏi nhà. Nhưng anh thực sự không muốn, liền nắm tay Khổng Tiếu đè xuống hạ thân mình.

"Ah!"

Tay Khổng Tiếu chạm đến chất lỏng đục ngầu,cậu rên lên một tiếng, ngay sau đó nhận ra con sâu lớn mềm mại trong tay mình bắt đầu cứng lại chỉ trong vài nhịp thở.

"Anh, anh!" Khổng Tiếu mở to mắt.

Cái người này, lớn lên thế nào vậy chứ!?

Làm sao....lại vẫn muốn?!

"Tiếu Tiếu, cho anh thêm một cơ hội nữa đi."

Khổng Tiếu không hiểu người đàn ông đang nói gì, cậu chỉ cảm thấy giống như một chú cún lớn đang quấn lấy cậu không ngừng vẫy đuôi.

Và lưỡi của chú cún lớn bắt đầu liếm cơ thể cậu hết lần này đến lần khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top