Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Em muốn anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Cứ ôm như vậy.....là ôm thế nào cơ?

Cái đầu nóng của Đồ Lương cứng đờ một giây trước khi anh nhận ra bé công nhỏ đang yêu cầu chuyện gì.

"Được."

Anh thở mạnh như một chú bò đực, nhưng chẳng hề do dự mà bế người lên trong tư thế hai người vẫn đang gắn kết mà không hề có chút áp lực nào.

Ngược lại, chính là Khổng Tiếu bởi vì bị anh đột ngột bế lên mà trọng tâm cơ thể thay đổi khiến cậu không khỏi kêu lên, nhưng lập tức bị người đàn ông bịt miệng, tất cả đều biến thành tiếng "ưm ưm" biến mất giữa đôi môi gắn kết của hai người họ.

Đồ Lương thật sự rất thích hôn Khổng Tiếu.

Tuy hôm nay mới được hôn lần đầu, nhưng có trời mới biết anh đã thèm muốn nó bao lâu rồi.

Khi anh còn làm việc trong nhà hàng, lúc nhóm nhân viên văn phòng đến ăn trưa, anh luôn quan sát bé công nhỏ qua tấm kính, nhìn cậu đùa giỡn với đồng nghiệp, uống canh, ngậm đũa.

Sau đó, Đồ Lương nghỉ việc chuyển đến cửa hàng thực phẩm tươi sống, gặp lại Khổng Tiếu, hai người gặp nhau nhiều hơn, ánh mắt anh không ngừng lưu luyến trên gương mặt thanh tú và đôi môi hồng của cậu trai đó.

Khi uống trà sữa, khi trả tiền, khi tươi cười nói chuyện với anh.

Đôi khi Đồ Lương chỉ nhìn chằm chằm vào đôi môi mọng thịt mềm mại, nhìn chúng bất giác chu lên mà bên dưới cũng có thể cứng ngắc.

Sao có thể dễ thương đến vậy chứ?

Đồ Lương không biết bắt đầu từ khi nào, vừa nhìn thấy Khổng Tiếu, đầu anh liền nóng bừng, tim đập gia tốc. Cứ như thể cậu trai này được thượng đế đặc biệt dành tặng cho riêng anh vậy, chỗ nào cũng hợp ý anh, ngay cả đôi môi cũng mềm mại ngọt ngào khiến người ta hôn đến không nỡ buông ra.

"Ưm.......ưm ưm......."

Lưỡi của hai người quấn quít lấy nhau, ậm ừ trong miệng, hết lần này đến lần khác móc vào giữa môi răng, rồi với sang miệng người kia mà thở. Họ liếm, gặm, hôn nhau, cọ môi nhau ở nhiều góc độ, nhưng đều lưu luyến không rời.

Đồ Lương có cảm giác như đang ăn thạch.
Thạch mềm, ngọt, ăn mãi không hết và muốn ăn mãi không thôi.

Viên thạch trong lọ kẹo độc nhất vô nhị trên thế giới, chỉ cho mình anh nếm thử.

Anh như đang ngậm thạch trái cây, liên tục nuốt ngon lành như một chú chó lớn, đồng thời, anh cũng không quên mình còn đang ôm trong lòng hũ kẹo quý hơn.

Hai cẳng chân vững chãi lần lượt bước ra khỏi phòng tắm.

Cơ bắp anh căng chặt, trải đều trên đùi anh như những đỉnh núi uốn lượn, anh đứng thẳng người, đồng thời cũng ẵm luôn cậu trai mềm mại trắng nõn đang vắt quanh eo mình lên.

Sau đó thân hình như ngọn núi bắt đầu di chuyển.

Anh từ từ nâng thân hình cao lớn của mình lên, như một người khổng lồ ngày ngày sải bước về phía trước theo hướng đã định. Ở mỗi bước chân, lòng bàn chân rộng rãi đều vững vàng bước trên mặt đất, cho dù còn có một ngọn đồi nhỏ dính vào người cũng không có một chút gián đoạn.

Cả sườn núi thẳng tắp lẫn thảm thực vật đều đang đong đưa.

Thân cây duy nhất trong khu rừng rậm mượt như nhung bị vùi sâu trong các gò đất, nhấp nhô giữa những ngọn núi. Cành của nó quá khỏe, gần như cắm chặt trong thung lũng hẹp, khi đi lại chỉ có thể nhìn thấy một ít rễ, trải dài mơ hồ trong khu rừng rậm rạp cành lá đan xen, trong nháy mắt biến mất vào trong thung lũng sâu ẩm ướt.

"A.....a a a................"

Khổng Tiếu ngẩng đầu lên, cánh tay gần như yếu ớt buông thõng trên vai Đồ Lương.

Cậu cố gắng leo lên ngọn núi trước mặt, nhưng cứ bị sức nặng của cơ thể kéo xuống. Nếu không có bàn tay của người đàn ông nâng mông, Khổng Tiếu cảm thấy mình sẽ rơi thẳng xuống đất.

Mà không, không rơi xuống đất được đâu.

Bởi, vẫn có một cây gậy đang kẹt chặt trong mông cậu, đóng đinh cậu vào sườn núi, cứ lúc lên lúc xuống.

Một khi người đàn ông thực sự thả tay ra, cậu sẽ ... bị đâm xuyên qua, phải không?

Một ý nghĩ ngớ ngẩn và kinh hãi chợt lóe lên trong đầu Khổng Tiếu, nhưng ngay sau đó, nó đã biến thành một mong đợi thầm kín, nhột nhạt khắp cơ thể cậu, khiến hậu huyệt co rút trong vô thức.

"Ahhh......Tiếu, Tiếu Tiếu!"

Bẹn và lông của Đồ Lương bị kẹp chặt, sức lực cơ bắp gần như bị bé công nhỏ vặn vẹo.

Anh sợ làm ngã người ta nên nhanh chóng bước lên hai bước, nhưng bàn tay anh không ôm hết được cặp mông đó nên người trong lòng bị trượt xuống một chút do làn da dính nhớp của cả hai.

"A á á"

Khổng Tiếu mới chỉ đang nghĩ về điều đó, nhưng không ngờ lại trải qua cảm giác không trọng lượng trong hai giây.

Cậu nhanh chóng dùng tay chân quấn chặt lấy thân thể người đàn ông, giống như gấu túi ôm cứng lấy thân cây, mông cũng buộc chặt vào cành cây trong đường hầm, chặt hơn bao giờ hết.

Quá......sâu rồi.

Hai người gần như đồng thời thở hắt ra trong lòng.

Vì được ôm trong lòng nên đôi mắt của Khổng Tiếu đang tầm với Đồ Lương, cậu ngước lên và bắt gặp ánh mắt rực lửa của anh.

"Tiếu Tiếu............."

Đôi môi dày gợi cảm đơn thuần lại đang gọi tên cậu, ngốc nghếch như một đứa bé, khiến người ta mềm lòng.

Rõ ràng trước đây khi nghe những người đang yêu luôn gọi đối phương là "bảo bối" hoặc cái ngớ ngẩn gì đó, Khổng Tiếu chỉ cảm thấy da thịt tê rần, nổi cả da gà.

Nhưng hiện tại, người đàn ông chỉ gọi tên thân mật của cậu, nhưng Khổng Tiếu lại cảm thấy nhẹ nhàng như được nâng lên bầu trời.

Khổng Tiếu cảm thấy đây là một thủ đoạn có chủ ý của anh chàng này.

Nhưng cậu chỉ muốn nghe vậy thôi.

Cậu liền nâng tay lên khỏi cổ người đàn ông.

Khổng Tiếu hoàn toàn tin tưởng trao cơ thể của mình cho người trước mặt, để người đó ôm và giữ lấy cậu.

Mà cậu, giờ chỉ muốn nghe theo dục vọng trong lòng, ôm lấy đôi má thô ráp của người đàn ông, nói: "Đ.ụ em đi, Đồ Lương."

Khổng Tiếu dùng ngón tay xoa nhẹ phần râu thô ráp của người đàn ông đầy khiêu khích, đầu ngón tay cậu xoa lên môi anh, rồi lại cúi người hôn anh, "Mạnh hơn, mạnh hơn chút nữa cũng không sao...... em muốn anh."

Đùng đùng-----------Đùng đùng---------

Tim anh đập như nổi trống.

Đồ Lương bóp mạnh đoàn thịt mềm mại giữa hai lòng bàn tay.

Lời nói của người trên thân anh là lời động viên, cũng là tia lửa thắp lên bình xăng, thôi thúc dã thú trong lòng anh phá cửa vọt ra.

Anh mút lấy những ngón tay mềm mại trên đôi môi mình, cánh tay căng chặt, nâng bảo bối trên tay khỏi háng, giây sau lại dập xuống.

Anh không cần nhịn nữa.

Vì bé công nhỏ đã yêu cầu rồi, nên anh không hạn chế nữa.

Anh sẽ liếm ướt từng chiếc lông của bé công nhỏ, và anh sẽ cẩn thận phô ra những nơi đẹp nhất, anh sẽ mạnh mẽ hôn lên từng ngóc ngách của người này, cho đến khi cậu hoàn toàn mở rộng bản thân hướng đến anh.

Đồ Lương bước nhanh đến chiếc sofa rộng rãi.

Anh động thắt lưng, cẳng chân mạnh mẽ tiến trước lùi sau. Dư.ơng v.ật to lớn cắm chặt trong lỗ của người trong lòng, mỗi bước đi, dươ.ng v.ật đều đỉnh vào bên trong một lần, đồng thời bàn tay ôm lấy bờ mô.ng non nớt bị đâm lỏng, để cho phân thân trắng ngần và nước nhờn rơi xuống không có chỗ dựa, cho đến khi chảy lại vào chỗ sâu nhất.

Rơi xuống rồi lại nảy lên, hai người giống như hành tinh bị lực hấp dẫn, nặng nề va chạm.

Cơ bắp cuồn cuộn ở trước đùi người đàn ông cùng hai cánh mô.ng trắng nõn non nớt không ngừng vỗ về phía trước phát ra tiếng "bốp" thật lớn và dâm mỹ, vang vọng trong phòng khách yên tĩnh, những tiếng thở gấp và rên rỉ trộn lẫn vào nhau như một bản nhạc ngọt ngào vang lên rất lâu. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top