Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Anh đang nhìn tôi sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Nguyên ngày nay Khổng Tiếu ở công ty đều rất khó chịu.

Ban đầu, cậu tình cờ gặp giám sát chủ quản ở bộ phận sát vách trong nhà vệ sinh, ông ta vừa nhìn quần lót màu vàng cùng tiểu huynh đệ của cậu khiến Khổng Tiếu co rúm người lại, suýt thì không đi vệ sinh được.

Sau đó, lúc cậu chuẩn bị xuống nhà ăn ăn trưa, một nữ đồng nghiệp ghé vào tai cậu nói thầm là quần cậu hơi bị trong suốt, làm Khổng Tiếu xấu hổ tới mức không ăn nổi, suốt cả buổi trời mông cứ dính chặt vào ghế.

Mong mỏi mãi mới hết ngày, cậu thu dọn đồ đạc rồi tan làm.

Đi ngang qua cửa hàng thực phẩm kia, Khổng Tiếu thấy họ vẫn chưa đóng cửa.

Giấc mộng xuân đêm qua bất giác hiện lên trong đầu cậu, làm cậu không dám đi vào mua đồ ăn.

Đột nhiên có người từ trong phòng bước ra.

"Mua thịt sao?"

Anh đồ tể hình như lén ra ngoài, trên tay vẫn còn điếu thuốc, tàn thuốc đang cháy dở.

Anh ta cao lớn cường tráng, đứng ở cửa gần như chặn mất một nửa cánh cửa, hình như nghĩ Khổng Tiếu muốn vào mua đồ, liền nói: "Đúng lúc đang giảm giá đó."

Khổng Tiếu là một cậu bé da mặt mỏng, nghe người khác mời chào như vậy cậu xấu hổ chỉ muốn rời đi luôn.

Cậu mơ hồ "ừm" một tiếng, cầm lấy chiếc cặp trong tay, cúi đầu đi vào cửa hàng, trong lòng nghĩ mua chút đồ cũng chẳng vấn đề gì hết nha.

Theo lẽ thường, đối với những người không quen thì trong tiềm thức sẽ duy trì một khoảng cách nhất định.

Nhưng ngay ở cánh cửa nhỏ hẹp của cửa hàng, anh đồ tể dường như không có ý đi vào hay lùi sang bên, anh ta vẫn sừng sững đứng đó, nhiều nhất cũng chỉ hơi nghiêng người để cho Khổng Tiếu đi qua.

Thấy vậy, Khổng Tiếu xấu hổ không dám nói người ta nhường đường, chỉ đành cắn răng đi qua.

Lúc đến gần, Khổng Tiếu tình cờ thấy anh đồ tể đang dùng tay không dập tàn thuốc.
Giống như tùy tiện nghiền nát một con kiến vậy.

Aaaaaaaaa!

Khổng Tiếu không nhịn nổi mà thầm kêu gào trong lòng.

Động tác bá đạo như vậy không phải là độc quyền của một mãnh công sao? Sao một anh đồ tể lại có thể khiến tim người ta đập nhanh như vậy nha!?

Khốc quá!

Chết tiệt!

Trong lòng còn đang cắn khăn nên Khổng Tiếu không để ý, lúc hai người lướt qua nhau, toàn thân anh đồ tể căng chặt.

Giống như bị điện giật vậy.

Loại cửa hàng thực phẩm như này chủ yếu bán đồ trong ngày nên lượng hàng hóa lên kệ hàng ngày được kiểm soát rất tốt.

Khổng Tiếu đi một vòng, thấy hầu hết các món ăn đều đã hết sạch, chỉ còn lại một số dưa chuột và khoai tây thông thường, còn có một số xương cục ít người mua về chế biến.

Hôm nay tan làm muộn, Khổng Tiếu nghĩ tới đó liền lấy dưa chuột rồi chọn thêm một hộp thịt nguội cắt miếng ở khu bán đồ nguội, định làm một món nguội đơn giản.
Lúc cậu đang chọn món, Đồ Lương cũng quay trở lại cửa hàng, tựa vào quầy thu ngân chăm chú nhìn người.

Trang phục của Khổng Tiếu hôm nay có hơi không đúng nên cậu rất nhạy cảm với ánh mắt người khác, vừa khi nhìn lại, cậu liền bắt gặp ánh mắt đen kịt và thiêu đốt của người đàn ông.

  "......"

Anh đang nhìn tôi sao?

Anh đang nhìn tôi sao?!

Tim Khổng Tiếu đập nhanh gấp hai lần, đang miên man suy nghĩ, cậu chợt nhớ ra chiếc quần trong suốt mà mình đã diện nguyên ngày nay.

——Không, không, anh ta không phải đang nhìn mông cậu chứ! ?

Suy nghĩ này vừa hình thành đã không dập tắt nổi.

Khổng Tiếu giả vờ như bản thân vẫn đang chọn món, mí mắt lặng lẽ liếc nhìn anh đồ tể.

  "!"

Người đó vẫn đang nhìn cậu!

Ánh mắt sỗ sàng của anh khiến Khổng Tiếu trong tiềm thức không dám nhìn thẳng.

Có lẽ nào ... anh ta thực sự nhìn thấy quần nhỏ màu vàng của cậu rồi?

Mặc dù nội tâm Khổng Tiếu đang rất kích động, nhưng bên ngoài cậu vẫn là một tiểu tiên nam dè dặt.

Da mặt cậu quá mỏng, đành phải lặng lẽ coi như không phát hiện.

Nhưng ý nghĩ vừa rồi lại khiến cả khuôn mặt cậu nóng lên, hai má đỏ bừng nhìn rất đáng yêu.

Cậu không dám ở lại thêm chút nào nữa, nhanh chóng chọn món rồi lấy cặp che mông, bước nhanh đến quầy thu ngân trả tiền.

Nhân viên thu ngân lúc đầu không biết đã đi đâu mất, giờ người đứng quầy là anh đồ tể.

Khổng Tiếu cúi đầu, mặt đỏ tưng bừng nhìn đôi bàn tay to lớn kia đang nhặt từng món một lên rồi quét mã vạch.

Khi quét đến dưa chuột, không hiểu có phải do mã vạch đã dán lên bị mờ hay không mà anh đồ tể cứ phải cầm dưa chuột nắn qua nắn lại một lúc lâu rồi mới dùng đầu ngón tay nắn thẳng được mã vạch trên vỏ dưa rồi mới quét được.

Bàn tay to lớn thô ráp màu mật ong đặt trước mặt Khổng Tiếu, nhẹ nhàng ôm lấy trái dưa chuột, vuốt ve xung quanh.

Khổng Tiếu thậm chí có thể nhìn thấy những vết chai dày trên những đầu ngón tay anh đồ tể vì cầm dao quanh năm.

Ực.

Khổng Tiếu không khỏi suy nghĩ.

Bàn tay đó, nếu chạm vào da thịt ... rồi xoa nắn, chắc chắn là rất có cảm xúc phải không?

Dưa chuột thẳng tắp trong mắt Khổng Tiếu lúc này cũng đang thay hình đổi dạng, lại thêm dư âm của giấc mộng xuân đêm qua, tất cả đều khiến Khổng Tiếu choáng váng.

"Tổng cộng 15 tệ 8 hào."

Giọng nói trầm thấp vang lên làm gián đoạn giấc mơ của Khổng Tiếu, cậu lấy điện thoại ra thanh toán.

Nhưng Khổng Tiếu đã quên mất rằng vừa rồi lúc đi đường, cậu vừa đi vừa lướt tiktok, giờ màn hình điện thoại vẫn là blogger ngực khủng mà cậu đang follow.

Ồ, đó là một người đàn ông có bộ ngực lớn.

Vì vậy lúc cậu quét mặt để mở khóa màn hình, đập vào mắt là hình ảnh một người đàn ông với cơ ngực khổng lồ và cơ bụng rõ ràng đang khoe cơ bắp trần trụi trên màn hình di động.

  "......"

  "......"

Xấu hổ chết mất.

Khổng Tiếu muốn đào một cái hố ngay tại chỗ để nhảy vào, nhưng cậu vẫn run rấy đóng ứng dụng video và mở mã thanh toán.

"À. Tôi, tôi đang tập luyện."

Cậu vẫn muốn giải thích một chút.

"Ừ."

May mà anh đồ tể trước mặt cũng không nói gì, chỉ cầm máy quét thanh toán hóa đơn cho cậu.

Cuối cùng Khổng Tiếu cũng giữ được chút mặt mũi.

Khổng Tiếu hoa mắt chóng mặt mang túi đồ ăn về nhà, sau đó mới sực nhớ ra, sao cậu lại phải giải thích với một anh đồ tể xa lạ chứ?

Cậu, cậu thích cơ ngực to đó, thì sao nào?!

Ai mà không có đam mê chứ?! Hứ.

Ở đầu bên kia, phía sau cửa hàng thực phẩm sắp đóng cửa, Đồ Lương đang cởi chiếc áo phông dính máu và vết bẩn cùng với tạp dề.

Anh nhìn xuống cơ ngực căng phồng và cơ bụng săn chắc của mình, trong mắt lóe lên tia sáng sâu thẳm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top