Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[My artwork] For my first love <3


Cậu ấy mang tên "mối tình đầu" của tôi. Phạm Hoàng Việt.

Trong tất cả những nhân vật tôi đã tạo ra, thì Việt không phải người xuất sắc nhất. Việt không tài năng và cuốn hút như Minh. Không thông minh siêu việt như Giang. Gia cảnh xuất thân chẳng so được một góc với Khải. Càng chẳng chân thành chất phác được như Vũ. Tôi không phủ nhận ban đầu mình tạo ra Việt một cách rất ngẫu hứng, như một nhân vật buộc-phải-có trong bất cứ câu chuyện tình cảm nào. Nhưng mọi thứ chỉ trở nên thú vị khi chúng ta không biết trước được nó. Và Việt chính là ẩn số lớn nhất trong những ẩn số tôi đã cài vào Đơn Phương. Là người-duy-nhất có khả năng đảo lộn mọi sự sắp đặt của tôi. Là người đến sau, nhưng lại bứt phá một cách thần kì.

Dường như cậu ấy đã không còn là một nhân vật chỉ nằm trong trang giấy. Cậu ấy có một sự sống riêng. Hoàn toàn thoát khỏi tầm kiểm soát của tôi mất rồi...

Thường thì, tôi không chuộng lắm những gì giản đơn và tuyến tính. Nhân vật của tôi, câu chuyện của tôi, đều phức tạp và mang nhiều góc cạnh. Người luôn tươi cười không hẳn đã hạnh phúc, người luôn một mình chưa chắc đã cô đơn. Và người mạnh mẽ nhất, biết đâu lại chính là người đã từng khóc nhiều nhất? Bởi trong quan niệm của tôi, "mạnh mẽ" không được đong đếm bởi việc tỏ ra mình ít khóc, cun ngầu hay nguy hiểm. Đơn giản thôi, nó là sự đối mặt, và cố gắng. Đối mặt với khó khăn. Và cố gắng tiến về phía trước, trong mọi hoàn cảnh.

Với tôi, Việt chính là người như vậy. Cậu ấy khỏe mạnh, yêu lao động và rất hay cười - một nụ cười tỏa nắng. Cậu ấy có một đôi bàn tay ấm, một lồng ngực rộng. Bờ vai của Việt có thể gánh vác bầu trời. Nhưng mấy ai hay, Việt cũng là người đa cảm và lãng mạn. Cậu ấy cất kín mọi u buồn vào trong tim, coi nó như một sự tự tôn tối thiểu mà bất cứ người đàn ông nào cũng phải có. Và tự mình vượt qua tất cả. Việt giống như một nhánh cỏ dại bên đường tàu đầy đá, luôn tìm những kẽ đất nhỏ để vươn lên. Bao nhiêu lần bị cán qua là bấy nhiêu lần lại mọc thêm nhánh mới.

Một cái cây không muốn chết, và cũng không thể chết!

Dẫu rằng ngoại truyện dành cho Việt giờ đã bước sang chương thứ 11, tôi cảm nhận được tiếng lòng của cậu ấy, nghe tiếng tim đập của cậu ấy rõ hơn bất kì ai, nhưng vẫn thật khó để diễn tả được chúng ra con chữ một cách đầy đủ và trọn vẹn. Việt không phải tốt hoàn toàn. Cậu ấy là người toan tính, biết dối lừa, có thể vì mục đích của mình mà lợi dụng người khác.

Nhưng không sao, những gì tốt đẹp nhất của cậu, cứ để tôi giữ trong tim là đủ rồi...

---- Huyền Nhâm -----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top