Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1




Don't fall in love, Fall down from the bridge less hurt.

Paring: Stony(Captain America/Tony Stark)

Rating: K (có lẽ)

Category: Hurt, angst, Shounen-ai.

Warning: Một chút OOC.

Disclaimer: Các nhận vật không thuộc

về mình~

Họ là những nhân vật trong vũ trụ Marvel.

Nhưng việc gì xảy ra với họ trong đây do mình quyết định~

AN: Fic đầu tay~ của tui~

Xin ít ý kiến của mọi người~

Nhận ít gạch đá~

Summary: Tony là kẻ cô đơn Cho dù đứng trước tất cả, gã là một vị anh hùng hay một tỉ phú chơi bời, hoặc một người sẵn sàng gánh vác cả thế giới lên đôi vai mình đi chăng nữa. Sau tất cả gã chỉ là kẻ cô độc giữa đống máy móc lạnh lẽo. . . .

Những điều tốt đẹp mà gã đã từng có, một gia đình, một người để gửi gắm tình cảm, sau cùng vẫn bỏ gã ra đi.

.

.

.

Có lẽ tuyệt vọng là điều tàn nhẫn nhất hoặc có lẽ là không. Nếu từ ban đầu chẳng có hi vọng hay tồn tại vọng tưởng nào thì có lẽ gã sẽ không rơi vào cái hố tuyệt vọng ấy, hoặc chẳng kéo mình xuống tận cùng của đau đớn. Gã biết mình chẳng thể giữ được những điều tốt đẹp, Steve cũng không ngoại lệ. Thời khắc anh bỏ gã lại với bộ giáp lạnh lẽo và chiếc khiên đã hoàn toàn thiêu rụi những vọng tưởng gã đã luôn mơ tới. Đến tột cùng, hi vọng đối với gã là tàn nhẫn hay tuyệt vọng là tàn nhẫn? Đâu mới là điều cứu rỗi gã? Tuyệt vọng chăng? Vì đã đưa gã trở về thực tại sau những hi vọng về điều gì đó với gã là xa xỉ?

.

.

.

Lỗi lầm là do ai?

Gã hay Steve?

Ai mới là kẻ bảo thủ? Phải chăng tất cả đều là lỗi của gã. Vì cho rằng quyết định của mình là đúng? Vì ôm mơ mộng về thứ cảm xúc xa xỉ mà gã vĩnh viễn không thể có?

Is it my fault, is it my fault?
We've been missing each other
We've been missing each other

.

.

.

Have we?

Đôi khi đắm chìm trong hạnh phúc là tốt, nhưng nếu dấn thân vào quá sâu thì chỉ nhận lại đau đớn. Hạnh phúc gã có lẽ đã phải tan biến quá nhanh. Gã hụt hẫng, rơi xuống lỗ hổng không đáy, lơ lửng nơi đó, để nỗi đau gặm nhắm dần linh hồn mình. Gã thực sự đã rơi, trong khoảng không tuyệt vọng do chính ai đó tạo ra, gã hay Steve. Gã chẳng rõ nữa, hoặc chẳng muốn rõ điều này, nó chỉ làm vết thương đâu đó trong gã thêm rỉ máu. Gã cần ở một mình lúc này, đờ đẫn đưa mắt về một hướng nào đó để khắc chế nỗi đau trào ra nơi vòm ngực chật hẹp, trống rỗng...

Walking down to the water's edge
Asking why I'm here instead of home
Now I stand alone
I stop to stare at the ocean side
I'm breathing in just to feel it's side
with his
like you were here with me

"Nếu cứ thế buông bỏ tất cả mà thả mình vào dòng nước này liệu có dễ chịu hơn không?"- Gã tự hỏi bản thân khi đối diện với biển cả. Hiện tại gã muốn thử cảm giác đắm bản thân sâu vào sóng biển. "Còn gì để mất?"- Gã tự giễu.

.

.

.

Tony Stark là kẻ kiêu ngạo, theo một cách nào đó. Giữa đám máy móc, gã kiêu hãnh, như trước công chúng, gã là một đại gia với cái lớp vỏ hào nhoáng và bộ giáp vĩ đại. Vậy sau bằng ấy lớp vỏ, gã là gì?

.

Kẻ cô độc...

Tình yêu là xa vời... Thứ mà cả đời này gã cũng chỉ nếm thử một lần và đổi lại cái giá rất đắt. Đáng hay không? Chi bằng đừng nếm thử có phải sẽ chẳng đau đến thế, thà rằng nuối tiếc cả đời vì chưa từng ăn thử "trái ngọt" ấy còn hơn.

.

.

.

-Ngài Stark?

Tiếng gọi ấy kéo gã về thực tại, là Peter. Giật mình, gã nhận ra mình không còn đứng trên cát, nơi mà nước chỉ ngập tới đầu gối, gã chỉ dừng ở đó, không bước tiếp nữa.

-Ngài ổn chứ? Tình cờ cháu đang đi dạo, tình chút cảm hứng cho bài luận văn của mình. Có phiền không nếu cháu mời ngài một ly nước?




~END CHAP 1~

P/s: có một vài câu hát mình lấy trong bài hát My Fault của Imagine Dragons.

Cập nhật chap mới của truyện tại:
akinokazeblog.wordpress.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top