Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

c14: Đấu cùng chủ tịch Kang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày cùng anh bộc trực nói ra lời trong tâm, hai người rất mau đã xác lập quan hệ tình lữ, tin tức này quả nhiên như sấm dội, không chỉ học sinh toàn trường mà ngay cả F3 cũng không dám tin. Bởi vì ai cũng không ngờ tới, trong lòng Yoon Ji Hoo luôn có Min Seo Hyun thế nhưng lại chấp nhận một nữ sinh khác.

Bất quá sự kiện này cũng không phải là tâm điểm Tử Nghiên quan tâm, cái cô muốn chính là xử lý việc khác, nếu không hậu quả thật nghiêm trọng. Vốn cô cũng không nhớ đến chuyện này, nhưng mà hôm qua sau khi xem tivi, thấy mẹ Goo Jun Pyo phỏng vấn, cô mới nhớ đến lúc này chủ tịch Kang sẽ mang đến cho nhà cô một phiền toái lớn.

Tử Nghiên bất đắc dĩ nhìn cả nhà đang vui vẻ, mà không biết người trong tivi lát nữa sẽ đem đến phiền toái thật lớn, nghĩ vậy Tử Nghiên không khỏi che trán, Hàn Quốc thật phiền toái, môn đăng hộ đối thật trọng mà! Bất quá cũng có thể thấy tương lai của chị thật gian nan.

Lúc này, tiếng chuông cửa vang lên, Tử Nghiên lập tức lấy lại tinh thần, chuẩn bị lát nữa một hồi chiến tranh, dù không bằng về thế lực nhưng cũng phải có khí thế, không thể lại để thua người ta được, bất luận ra sao cũng không thể khiến người ta xem thường, phải để lại ấn tượng thật tốt!

Kang San chạy đi mở cửa, Tử Nghiên an vị ở một bên nhìn người nhà một bộ dáng khiếp sợ, một chút cũng không ý thức được người ta chưa bước vào, cô chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng nói "Ba, mẹ, muốn nói cái gì cũng phải để người ta vào nhà đã chứ, đứng như vậy thật không ra bộ dáng gì." Đối với người nhà thường thường động kinh, cô đã chết lặng, không biết nên nói gì.

Tử Nghiên mở miệng, là bởi vì muốn không để bọn họ kinh hách quá độ mà quỳ trên mặt đất, như thế rất khiến người ta kinh bỉ. Lúc này chị từ trong phòng bước ra, thấy có khách cũng nghi hoặc tiến đến hỏi: "Là ai vậy?"

Chủ tịch Kang thấy chị, dùng ánh đánh giá một vòng trên xuống. Tử Nghiên đi lên phía trước đỡ lấy ba người đã nhuyễn cả chân, đưa bọn họ ngồi xuống một bên, đánh gãy ánh mắt dò xét của chủ tịch Kang cười nói : "Có chuyện gì thì tiến vào, đừng đứng ở cửa."

Đến khi mọi người đều quây quanh bên bàn, chủ tịch Kang lên tiếng: "Tôi đột nhiên đến làm mọi người thật kinh ngạc đi!"

Mẹ chê cười nói: "Sẽ không, Goo Jun Pyo thiếu gia, à không, là cậu nhà ban tặng, chúng tôi cũng đã quen rồi." Mẹ nói xong xấu hổ nhìn ba cười, cái này cũng khó trách, đối với gia đình này, đột nhiên nhìn thấy nhân vật lớn, không khẩn trương mới là lạ.

"Jun Pyo đã đến đây rồi sao?" Chủ tịch Kang một mặt nghi hoặc nhìn chị nói.

Ba nhanh chóng trả lời: "Đương nhiên, không chỉ tới mà còn ngủ ở đây qua đêm, còn làm đồ chua, còn cùng tắm rửa nữa." Ba nhất thời đắc ý vênh váo, còn không thấy sắc mặt chủ tịch Kang biến đổi, nếu không phải mẹ giữ chặt tay, tin tưởng ba còn tiếp tục nói.

Tử Nghiên đau đầu che trán, tại sao cô lại xuyên đến đây a, thật mất mặt, có người như vậy sao?

Chủ tịch Kang lạnh mặt, nhàn nhạt nói: "Tôi sẽ đơn giản nói nhanh mục đích đến đây của tôi." Chủ tịch Kang lúc này đã có thành kiến rất lớn với gia đình này, hạ quyết tâm nhất định phải tách Jun Pyo ra khỏi bọn họ, vô luận là dùng tới thủ đoạn gì cũng phải ngăn cản.

"Ôi chao, ngài là người bận rộn, đương nhiên phải như vậy." Mẹ cười đáp.

Tử Nghiên nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của chủ tịch Kang, rất là khó chịu, lãnh đạm nói: "Chủ tịch Kang, có cái gì muốn nói, thì ngài nói thẳng đi, bình dân chúng ta ở trong mắt ngài chắc cũng không có giá trị đi, không cần vòng vo, cứ nói thẳng đi."

Chủ tịch Kang nhìn cô một cái nói: "Tôi tin rằng, từ khi bắt đầu sinh ra, mỗi một người đều gánh trách nhiệm một khác nhau, Jun Pyo đứa nhỏ này, không chỉ gánh vác Đại Hàn dân quốc, không chỉ gánh vác Châu Á, mà còn là toàn thế giới."

"Đó là tất nhiên! Tập đoàn Shinwa mang đẳng cấp thế giới đấy." Ba hoa chân múa tay vui sướng nói, nhìn thấy vậy, Tử Nghiên càng xem càng không vừa mắt, phiền chán nói: "Ba, ba có thể im lặng đi được không? thấy còn chưa đủ hay sao?" Thật là tức chết cô mà, có người cha như vậy hả? Tập đoàn thần thoại thì như thế nào? Đáng để bọn họ ăn nói khép nép như vậy hay sao?

"Để giúp nó có thể thuận lợi gánh vác trách nhiệm, người làm mẹ như tôi, đương nhiên sẽ tìm mọi cách trợ giúp nó, cũng như nếu muốn bồi dưỡng tốt cây cỏ..." Chủ tịch Kang còn chưa nói xong đã bị mẹ đánh gãy.

Mẹ cười nói: "Đúng vậy! Làm mẹ, vì để đem Jan Di bồi dưỡng có thể xứng đôi với Goo Jun Pyo, đòi hỏi tôi phải cố gắng.."

"Không phải tôi đang nói dọn sạch mặt cỏ, bà có biết muốn dọn sạch bãi cỏ sân golf phải làm sao không?" Chủ tịch Kang chen vào nói, ngừng một lát còn nói thêm "Chính là quét sạch cỏ dại, để chúng cùng một chỗ chỉ trăm hại mà không có lợi, phải diệt cỏ tận gốc, đó chính là việc quan trọng nhất."

Mẹ nghe xong rất là mất hứng, đương nhiên, bị người khác nói như vậy, cao hứng mới là lạ, "Ý ngài nói Jan Di nhà chúng tôi là cỏ dại?"

"Có thể hiểu được ý tôi thật là tốt, đương nhiên khi diệt cỏ dại, cần phun thuốc diệt cỏ, điều này có là gì, Jung Sang Rok." Chủ tịch Kang nói xong nhìn qua Jung Sang Rok bên cạnh nói.

Jung Sang Rok hiểu ý, cầm lấy valy đặt lên bàn, mở nó ra nói: "Nơi này có 3 triệu." Người trong nhà đều trợn mắt há hốc mồm nhìn tiền, không biết nói cái gì, cũng đúng, cả đời đều chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy, kinh ngạc là đúng rồi.

"Thế giới của tôi khác với bà, bất quá, nhân sinh của một người, cũng không phải là thứ mà bà có thể nắm trong tay. Ngài tự ý đi làm như thế này, chẳng qua cũng chỉ làm tình cảm của Goo Jun Pyo tiền bối cùng ngài ngày càng cách xa mà thôi. Ngài cũng nói, là một người mẹ, thế nhưng ngài lại đối với Goo Jun Pyo tiền bối như thế này, dùng ý muốn của mình áp đặt lên người anh ta, đó là điều anh ta muốn ư." Tử Nghiên đối với lời nói nói của bà ta quả nhiên không tùy tiện, mạnh mẽ như vậy, khó trách tính cách của Goo Jun Pyo tiền bối như bây giờ, đấy cũng là do hoàn cảnh mà tạo nên.

Tử Nghiên bình tĩnh nhìn bà ta cười lạnh nói: "Dù cho nhà chúng tôi có nghèo đi chăng nữa, bà cũng không có quyền gì mà chỉ trích, ít nhất nhà chúng tôi còn có ấm áp gia đình, còn ngài thì sao, cho Goo Jun Pyo tiền bối một phòng thật lớn, vài người hầu giúp việc, đối với Goo Jun Pyo tiền bối mà nói, cái kia không phải là nhà mà chỉ là nơi tạm giam lạnh như băng!" Đối với một người phụ nữ mạnh mẽ như chủ tịch Kang cô rất tán thưởng, nhưng người vì lợi ích cá nhân có thể bán rẻ con mình cô thật không chấp nhận được.

"Còn có, không được mang tiền đến đong đo mọi thứ. Chuyện không làm mà hưởng, chúng tôi không bao giờ làm, phiền bà mang về đi." Tử Nghiên đem cái valy đẩy đến người chủ tịch Kang, xém chút nữa là đẩy bà ta ngã sấp xuống, Tử Nghiên nói tiếp: "Xin mang theo tiền của ngài, cút ra khỏi nhà tôi, nơi này không chào đón những vật thể ô nhiễm, thỉnh!"

Tử Nghiên tốc chiến tốc thắng miễn cho người nhà lại tiếp tục làm ra chuyện mất mặt nữa, đã đánh mất một lần, không thể lại đánh mất thêm lần nữa, bằng không về sau làm thông gia, thật khó mà nói chuyện. Tử Nghiên đứng dậy đem Jung Sang Rok và chủ tịch Kang hướng ra ngoài cửa, mở của nói: "Xin mời, các ngài sẽ không ở lại nhà của chúng tôi nữa đi, nhà chúng tôi nhỏ, không cách nào dung nạp khách quý như ngài, bằng không sẽ chết sớm, mời!"

"Đúng rồi còn có một việc, là Goo Jun Pyo tiền bối thích chị của tôi, không phải là chị bám theo anh ta, ngài muốn làm công tác tư tưởng thì mong ngài nói chuyện với con ngài, bất quá, chuyện tình yêu, mẹ lại nhúng tay nhiều như vậy , thật không tốt lắm đâu."Tử Nghiên ung dung nhìn chủ tịch Kang sững sờ đứng ở cửa, thật vừa lòng nhìn biểu tình bà ta, Tử Nghiên lúc này cảm thấy tâm tình thật tốt, vì thế, đóng sầm cửa lại, cũng đem bọn họ nhốt bên ngoài.

Thời điểm quay đầu lại, nhìn thấy cả nhà đều ánh mắt kinh ngạc nhìn cô, khiến cô thật ngượng ngùng, cẩn thận nói: "Mọi người nhìn con làm gì? Trên mặt con có dính gì sao?" Nói xong đưa tay sờ lên mặt, đâu có cái gì đâu.

"Chị thật giỏi nha, em vừa nhìn thấy chủ tịch Kang, chân đã bủn rủn rồi, đi cũng không nổi nữa ấy chứ." Kang San chạy tới hưng phấn nhìn Tử Nghiên nói, cho đến giờ cậu chưa từng ngờ rằng, thường ngày chị trầm tĩnh như thế lại có thể làm ra hành động cường thế này, thật làm cho cậu mở rộng tầm mắt mà.

Tử Nghiên nghe vậy mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn ba mẹ nói: "Ba, mẹ con không hy vọng hai người hạ mình cúi đầu trước người khác, không làm những việc hạ thấp như vậy nữa có được không? Hai người cũng nên ngẫm lại cảm giác của chị xem, làm như vậy sau này chị làm sao có chỗ đứng, tập đoàn thần thoại thì như thế nào, có tất yếu phải cung kính như vậy không, giống như con chó cung kính chào người khác, mọi người biết mình đang làm gì không?" Nói lời cuối, Tử Nghiên hoàn toàn là thét.

Ba mẹ đều lặng người, bọn họ hai mặt nhìn nhau, ngẫm lại biểu hiện vừa rồi của mình, cũng hiểu được rất là mất mặt, có điều, để Jan Di hạnh phúc bọn họ làm vậy cũng đáng.

Tử Nghiên sao có thể không hiểu rõ bọn họ đang nghĩ gì, cô bất đắc dĩ nói: "Ba mẹ chuyện của chị và Goo Jun Pyo tiền bối, hai người không cần quan tâm, về sau có như thế nào đều là duyên phận. Bất quá, tiếp theo chúng ta nên quan tâm đến việc đối mặt với khó khăn sắp tới như thế nào."

Bốn người đứng tại chỗ không hiểu cô nói cái gì. Tử Nghiên vừa tức giận vừa buồn cười nói: "Mọi người cho rằng, chủ tịch Kang sẽ buông tha cho chúng ta dễ dàng như vậy hay sao? Người có tiền thích nhất một việc, đơn giản đó chính là bức chúng ta vào tuyệt cảnh, giống như công việc của mọi người, khẳng định ngày mai sẽ không có, tiệm giặt ủi của chúng ta, cũng không có, sinh kế của chúng ta, bà ta chắc chắn sẽ cắt đứt, mọi người cũng suy nghĩ đi, làm gì để kiếm tiền đây."

Mọi người nghe xong lời cô nói, yên lặng, một lúc lâu sau Jan Di cẩn thận hỏi: "Bà ta sẽ thật làm như vậy?"

Tử Nghiên gật gật đầu, ánh mắt khẳng định nhìn mọi người, sớm cho mọi người biết sự thật cũng tốt, đỡ luống cuống khi mọi chuyện xảy ra. Ây! Gặp được Goo Jun Pyo cũng không phải là chuyện tốt gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top