Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Nhóm vai chính lên sân khấu

"Đang chờ anh trả lời đấy? Nhanh giải thích tại sao trên người anh sẽ có đồ lót phụ nữ!" Hanada Saharuna hung dữ nói.

Dưới ánh mắt của mọi người, Okawa Shidai hít sâu một hơi, hắn nắm chặt hai tay trước ngực, khàn cả giọng mà hô: "Người ta mua cho chính mình mặc không được sao?! Mấy người thật sự đáng ghét! Vì sao muốn ép người ta nói ra --!!"

【Số 4, ông rốt cuộc vẫn thực hiện một bước này. 】 trên kênh nội bộ, Hanada Saharuna nhẹ nhàng nói.

【 Im đi. 】 Okawa Shidai vô cảm nói.

Để không bị bắt vào tù dẫn đến kiểm tra không đạt tiêu chuẩn, Okawa Shidai bất chấp tất cả, giờ phút này hắn buông xuống tôn nghiêm của 1 người đàn ông và sự xấu hổ của mình.

"......" Matsuda sửng sốt, trong phòng những người khác càng bị dọa cho lộ ra mắt đậu đậu (1).

"Chẳng, chẳng lẽ đây là 1 cô gái?" Takagi Wataru dại ra, nghĩ sao nói vậy mà buột miệng thốt lên.

Ngay khi Takagi nói ra lời này, hai mắt Okawa Shidai lóe lên một tia sáng đỏ【 phát hiện kẻ xui xẻo tự đưa tới cửa 】 .

Chỉ thấy hắn đột nhiên đứng lên lao về phía Takagi Wataru, nhếch tay kiểu hoa lan chỉ (2) dùng ngón trỏ chọc hướng ngực anh, phẫn nộ mà hô to: "Ý anh là sao?! Mặc đồ lót phụ nữ nhất định phải là phụ nữ sao? Đàn ông không thể thích quần áo xinh đẹp đáng yêu? Đàn ông cũng có quyền lựa chọn những thứ họ mặc! Anh đây là kỳ thị giới tính hả? Luật nào ở Nhật quy định rằng đàn ông không được phép mặc đồ lót của phụ nữ?! Có không? Có không! Cảnh sát thì ghê gớm lắm sao? Cảnh sát liền có thể tùy tiện kỳ thị người khác?! Anh chờ đi, tôi nhất định phải khiếu nại anh!"

"Không, không phải!" Người thành thật Takagi Wataru nơi nào gặp qua loại trường hợp này, anh hoảng sợ vội vàng xin lỗi: "Thật sự xin lỗi! Tôi không có ý như vậy!"

"Vậy anh có ý gì!"

Sato Miwako ở bên cạnh nhìn không được, cô vội vàng đi ra che ở trước mặt Takagi Wataru, vẻ mặt hối lỗi giải thích: "Anh Okawa, tôi thật sự xin lỗi. Đồng nghiệp của tôi không có ý đó, anh ấy chỉ lỡ miệng thôi...... A! Anh Okawa, mặt anh sưng quá, quả nhiên vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra trước, đúng không?"

"Đúng vậy, anh Okawa, anh vừa rồi bị đánh nhiều như vậy. Vẫn nên chạy nhanh đi bệnh viện chụp X-quang, nhiều cơ quan nội tạng bị vỡ và xuất huyết bên trong linh tinh, lúc đầu đều rất khó cảm giác được. Chờ thời điểm phát hiện, cũng đã muộn rồi nha ~" Hanada Saharuna ở một bên sâu kín mà nói.

【 không sai biệt lắm đi, bắt nạt Takagi có thú vị không? Sao ông không phát giận về phía Matsuda Jinpei, rõ ràng tên kia mới là người chất vấn ông mà? 】 Hanada Saharuna ở kênh nội bộ nói.

【 tui đây không phải không dám sao? Bộ dáng tên kia nhìn qua không dễ chọc. 】 Okawa Shidai tỏ vẻ mình chính là đang bắt nạt kẻ yếu.

Cuối cùng Okawa Shidai vẫn được một nhà Narihisago Akihito đưa đi bệnh viện, nhóm bốn người Phòng Điều tra Tội phạm Đội 1 đứng ở dưới lầu, nhìn bọn họ rời đi.

Sau khi chờ xe rốt cuộc rời đi tầm mắt, Takagi Wataru che lại mặt: "Cảnh sát Sato, cảnh sát Matsuda, cảnh sát Hanada, làm ơn, xin đừng nói chuyện này với các đồng nghiệp khác."

"Chuyện nào? Là chuyện tiền bối Takagi xông vào hiện trường phạm tội, trong mắt chỉ có tiền bối Sato, hoàn toàn không thấy được tôi ở bên cạnh. Hay là chuyện bị đàn ông chỉ vào ngực nói kỳ thị giới tính, không cho phép đàn ông mặc đồ lót dễ thương?" Hanada Saharuna hỏi.

"Cảnh sát Hanada!" Mặt Takagi Wataru đỏ lên.

Sato Miwako lắc đầu: "Hanada, làm ơn đừng giễu cợt Takagi, anh ấy cũng là bị tai bay vạ gió. Tạo thành hậu quả như vậy, đều là do người nào đó đi?"

Cô ấy nhìn về phía Matsuda Jinpei, không vui mà nói: "Cảnh sát Matsuda, đã xác định đối phương không phải kẻ trộm đồ lót. Anh lại dùng giọng điệu thô lỗ như vậy chất vấn đối phương, còn trực tiếp định nghĩa người ta là tội phạm tiềm tàng, anh làm như vậy sẽ gây ra xung đột giữa người dân và cảnh sát! Nói thật, anh đã tới đây bốn ngày rồi, tôi cầu anh làm ơn nghe một chút ý kiến của chúng tôi, không cần mỗi lần đều làm Takagi nhận lỗi thay anh!"

Matsuda Jinpei từ trong túi rút ra hộp thuốc lá, châm một điếu rồi cắn vào miệng, lo chính mình ở đó hít mây nhả khói, hoàn toàn phớt lờ lời nói của Sato Miwako.

Sato Miwako càng tức giận, cô nắm chặt nắm tay đi hướng Matsuda Jinpei: "Cái tên này......"

Cô mới vừa đi một bước đã bị Takagi Wataru ngăn cản, vị này người hiền lành giơ tay lên che trước mặt Sato Miwako, liên tục an ủi: "Được rồi được rồi, cảnh sát Sato không cần tức giận, cảnh sát Matsuda cũng không phải cố ý. Anh ấy mới vừa được chuyển đến, còn không thói quen công tác của Phòng Điều tra Tội phạm Đội 1, chúng ta từ từ dạy thì tốt rồi." Nói tới đây, hắn hạ giọng: "Cảnh sát Sato, thanh tra Megure giải thích rồi!"

Câu nói của Takagi Wataru khiến Sato Miwako nghẹn lời.

Cô nhìn Matsuda Jinpei phía sau Takagi, đối phương đang đem đôi tay cắm ở túi quần thong thả hút thuốc, hoàn toàn không có biểu hiện một chút biết ơn nào với Takagi Wataru, người vì hắn ngăn lại mọi chuyện.

Cảnh tượng này làm Sato Miwako tức giận đến nghiến răng, cô giận dỗi mà quay đầu: "Tôi mặc kệ! Anh bị tên đó ức hiếp tiếp đi! Tôi phải về cục cảnh sát lập biên bản! Hanada cô muốn ngồi xe tôi không?"

"Ể?" Hanada Saharuna kinh ngạc mà mở to hai mắt, vì sao đột nhiên nhắc cô?

"Hôm nay đụng phải tên giết người liên hoàn【 The Challenger 】, chúng ta mấy cái đều tham dự, hơn nữa Matsuda tên kia còn xả súng. Trong tình huống này, chúng ta đều yêu cầu làm một phần báo cáo trình bày sự việc 1 cách kỹ càng tỉ mỉ." Sato Miwako giải thích.

"Hả!" Vì sao sẽ phiền toái như vậy! Trong lòng Hanada Saharuna cực kỳ không tình nguyện, cô yếu ớt nói: "Nhưng mà tiền bối Sato, hôm nay tôi nghỉ phép......ngày mai lại làm được không......"

Sato Miwako vỗ vai Hanada Saharuna: "Tôi hiểu, hôm nay tôi cũng nghỉ phép. Nhưng công tác của cảnh sát chính là như vậy, muốn đem công tác đặt lên hàng đầu. Cô còn chưa làm loại báo cáo này phải không? Tôi muốn mang cô làm một lần, rốt cuộc về sau sẽ viết loại báo cáo này thường xuyên, cô sớm một chút quen thuộc cũng tốt."

"...... Được rồi, cảm ơn tiền bối Sato." Hanada Saharuna ngoài miệng ngoan ngoãn đồng ý, trong lòng lại thầm hận chính mình vì sao lại rút ra thẻ thân phận cảnh sát.

A a a a! Cảnh sát Nhật Bản là cái dạng sinh hoạt xã súc gì vậy? Nghỉ phép còn muốn đi làm? Tại sao phải đem công tác đặt lên hàng đầu, cô lại không phải cảnh sát thật sự! Không có sự nhiệt tình và giác ngộ cao như vậy!

Còn có vì sao chẳng những Sato, mà cả Takagi và Matsuda đều bày ra bộ dáng【 Điều này thực bình thường 】? Không phải đâu, không thể nào? Chẳng lẽ đây là thói quen làm việc trong tương lai của cô? Điều gì xảy ra với cảnh sát các người vậy? Một cái hai cái tất cả đều liều mạng như thế sao?!

Hanada Saharuna phát điên, cô vẫn không biết, trong tương lai cô sẽ gặp được kẻ còn liều mạng hơn so với những người này. Khi đó, cô mới chân chính kiến thức đến cái gọi là dùng mệnh để công tác.

-------------------------------------

Tôi chịu không nổi...... Hanada Saharuna úp mặt vào bàn làm việc, một bộ sắp chết.

Trước mặt cô là một chồng tài liệu, tất cả đều phải được sắp xếp hợp lí trong hôm nay. Nội dung là hồ sơ những vụ án lớn nhỏ xảy ra gần đây ở khu vực Tokyo ...... Nói thật, đây là lần đầu cô cảm nhận rõ ràng được sức mạnh của thế giới thám tử lừng danh. Má ơi! Chỉ trong một tháng, ở Tokyo đã xảy ra hàng trăm vụ án, trong đó 90% đều là án mạng! Mặt trên biểu hiện có Kogoro ngủ say tham dự liền có mấy chục vụ! Có phải quá đáng lắm không?!

Hanada Saharuna tức giận đến run người, cô cũng xem hàng trăm tập phim《 Thám tử lừng danh Conan 》 như một kỷ niệm thời thơ ấu. Tổng thể tới nói là một tác phẩm thú vị, nhân vật bên trong cũng rất no đủ. Làm một vai chính khống, cô tự nhiên thực thích các thám tử thông minh. Ngẫu nhiên sẽ nhịn không được phun tào, cảnh sát trong thế giới trinh thám đều quá gà mờ, mỗi ngày không làm việc, toàn dựa vào thám tử phá án. Chờ cô bất hạnh xuyên qua đến thế giới này, lúc sau còn lên làm cảnh sát, mới biết được lượng công việc của bọn họ có bao nhiêu lớn.

Hu hu hu, đây nhất định là báo ứng. Vì sao Tử Thần các người muốn đi ra ngoài! Mỗi lần ra ngoài đều đụng phải án mạng, hại lượng công việc của cô gia tăng mãnh liệt! Cô chán ghét thám tử!

"Hanada, cô làm sao vậy?" Takagi Wataru đi ngang qua phía sau cô, nhìn thấy Hanada Saharuna buồn bã ỉu xìu, hắn nhịn không được dừng lại bước chân hỏi han.

"Hu hu...... tiền bối Takagi, vì sao Tokyo không thể thiếu phát sinh một ít vụ án." Hanada Saharuna bĩu môi, tài liệu phải nộp thật sự quá nhiều......

Takagi Wataru ngây người: "Không ngờ cô có giác ngộ như vậy, Hanada! Không sai, giữ gìn luật pháp và trật tự, làm Nhật Bản thiếu phát sinh vụ án, là nghĩa vụ của mỗi cái cảnh sát chúng ta!" Hắn nắm chặt tay cổ vũ Hanada Saharuna, "Hanada nhất định có thể hoàn thành kỳ thực tập, trở thành một cảnh sát ưu tú! Muốn cố lên nha!"

"......" Không, anh quả nhiên không hiểu ý tôi.

"Haha." Matsuda Jinpei cầm cà phê đi ngang qua từ phía sau Takagi Wataru, phát ra tiếng cười nhạo.

Takagi Wataru không rõ nguyên do mà gãi đầu.

Đúng lúc này, Sato Miwako chạy tới: "Takagi, Hanada, Matsuda! Ngoại ô thành phố xảy ra một vụ án mạng ở nhà máy rượu tư nhân, thanh tra Megure làm chúng ta mấy cái cùng đi qua xử lý!"

"Người phát hiện là ai?" Matsuda Jinpei hỏi.

"Là Mori Kogoro!"

Hanada Saharuna mở to hai mắt, vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến? Cô rốt cuộc gặp được nhóm vai chính trong truyền thuyết sao?!

(1) mắt đậu đậu: kiểu 2 mắt giống như viên đậu

(2) hoa lan chỉ: là tạo dáng ngón tay thành hình hoa lan, thường rất hay xuất hiện trong các bộ phim cổ trang của Hoa ngữ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top