Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4


Melkior nhìn cánh cửa bị đóng sầm trước mắt mình, ánh mắt bỗng hoàn toàn thay đổi, trở nên sắc lạnh, không còn vẻ dịu dàng như mới nãy nữa.

*****

Dù có hơi bất ngờ bởi cách cư xử "thô lỗ" của Shiho, nhưng Melkior vẫn không tỏ vẻ gì. Hắn lắc lắc lọ thuốc trong tay, cười nhẹ hỏi cô:
"Lọ thuốc này là do em sáng chế ra sao?"
Shiho bực bội:"Liên quan gì đến anh." Rồi nhảy lên định giật lọ thuốc.
Nhưng Melkior cao quá, cô với mãi mà không với được. Melkior cao ít nhất cũng phải 1m85, trong khi Shiho thân hình nhỏ bé, cao chưa đến 1m6 nên nhìn họ trông như hai bố con.
"Trả cho tôi...a...."
Vì Shiho cứ nhảy nhảy như một con thỏ, mà Melkior phải cố hết sức né tránh để không làm bị thương đến cô nên hai người họ bị ngã chồng lên nhau.
Cô, lại đang đè lên người đàn ông xa lạ mới gặp một lần. Chỉ thấy thân hình hắn rắn chắc như một bức tượng đồng cổ, mái tóc bạc vương giả, đôi mắt màu hổ phách đang nhìn cô chăm chú.
Cái nhìn đó khiến cô có chút rùng mình.
Rùng mình? Chỉ là một người xa lạ đối với cô, vậy mà có thể mang đến cảm giác áp bức đến vậy.
Ban đầu Shiho hơi choáng váng, nhưng nhận ra mình đang chiếm thế thượng phong, cô nhanh tay giật phắt lọ thuốc trong tay Melkior.
Cầm lọ thuốc lên, cô nhẹ nhàng lau những vết bụi bám dính trên lọ thuốc, sau đó khẽ hừ lạnh.
"Hừ, nửa đêm lén lút vào phòng người khác, không trộm thì cũng là cướp."
Melkior bấy giờ mới đứng lên, phủi phủi hết bụi bám trên quần áo, nhẹ nhàng đáp:
"Ta là Melkior. Ta nhớ lúc chiều mẹ em đã giới thiệu ta cho em rồi mà."
"Tôi không nhớ. Cũng không quan tâm."
Shiho khoanh tay, ngồi chễm chệ trên ghế, tay xoay xoay lọ thuốc trong tay, thờ ơ nói.
"Anh tên Mel gì ấy nhỉ. Thôi tên anh dài quá, tôi gọi là Mel thôi nhé. Mời anh ra khỏi phòng tôi ngay."
"Khục!!!"
"Anh cười gì thế?", Shiho cau mày.
"Em đáng yêu thật đấy!", Melkior cười nhẹ, nụ cười của hắn so với ánh trăng bên ngoài dường như còn sáng hơn.
Quả là một anh chàng đẹp trai nha! Còn là một anh chàng đẹp trai cười đẹp nữa. Shiho thầm nghĩ.
"Không, không thể vị vẻ ngoài của anh ta lừa gạt được.", cô lắc đầu nguầy nguậy.
Melkior:"?"
"Anh đừng có nói nhảm nữa. Anh ngay lập tức rời khỏi phòng tôi ngay!", Shiho ra lệnh.
"Thôi được rồi. Ta sẽ không làm phiền em nữa.", Melkior nói, "Nhưng ta có thể đến đây nữa không?"
"Anh nghĩ câu trả lời là có hay là không?"
"Chắc là...không."
"Chính xác! Mau biến khỏi phòng tôi ngay!"
Shiho đóng sập cửa lại. Thật là một tên phiền phức, cô thầm nghĩ.
Melkior nhìn cánh cửa bị đóng sầm trước mắt mình, ánh mắt bỗng hoàn toàn thay đổi, trở nên sắc lạnh, không còn vẻ dịu dàng như mới nãy nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top