Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 16: Cảng Tortuga

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Will đi theo phía sau Jack và tôi với một biểu tình rối rắm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, còn tôi cũng tận lực cúi đầu không để ý tới, nhưng bên tai vẫn không ngừng truyền tới tiếng chửi bới của đàn ông cùng tiếng la hét hay tiếng cười duyên của phụ nữ, Jack liếc nhìn cả hai chúng tôi rồi quay ra nói với Will: -Cậu thấy chỗ này thế nào?

-Tôi thấy... không được tốt cho lắm.

Nghe cậu ta nói thế tôi không khỏi lại gần cậu ta hơn một chút, đây mới là người bình thường. Nhưng khi tôi đi cùng với Will, tôi lại giật mình vì Jack đột ngột quay đầu nhìn, tôi thế mà lại cảm thấy có chút chột dạ. Jack liếc nhìn mặt tôi một lượt, ôi, tôi không cần xem cũng biết, ánh mắt của hắn thật sự khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.

Jack sau đó quay người đi về phía trước: -Nếu tất cả mọi nơi trên thế giới đều giống như cảng Tortuga thì....

Tôi bất ngờ và thiếu đề phòng khi bị hắn bắt được cánh tay kéo vào trong lòng, tôi mím môi nhìn hắn và hắn cũng nhìn thẳng vào mắt tôi một hồi lâu, khóe miệng giơ lên một nụ cười trêu tức: -Tất cả đàn ông sẽ vui mừng quên cả trời đất, không phải sao?

Câu hỏi cuối cùng kia là dành cho Will, người vẫn còn đang lúng túng đi theo ở phía sau. Cậu ta thoạt nhìn giống như một thiếu niên ngại ngùng chưa trải sự đời, vậy nên tôi liền cho cậu ta một ánh mắt đồng tình. Sau đó trên cánh tay đột nhiên cảm thấy đau đớn khiến tôi không thể không lại lần nữa chú ý tới Jack, mà hắn dường như cũng không có phát hiện mà khoa trương mở to hai mắt nhìn về một phương hướng nào đó.

Tôi hướng theo tầm mắt của hắn nhìn, tôi cũng chẳng biết phải miêu tả cảm thụ của mình lúc này như thế nào nữa, tôi thấy bản thân như đang tham gia một vũ hội hóa trang vậy, có hai người phụ nữ dắt váy đi ra từ giữa đám đàn ông và hướng về phía chúng tôi, chính xác mà nói thì phải là đi về phía Jack.

Mà Jack cũng lớn tiếng chào hỏi các nàng: -Ôi! Scarlett và cả Giselle nữa, các cô khỏe chứ?

Người phụ nữ tên Scarlett tiến lên trước, đáng giá nhìn Jack đang niềm nở tươi cười: -Ồ, chúng tôi tốt lắm, nhưng mà...

"bốp---!"

Một cái tát đó cũng thật khiến tôi giật mình, mà không biết có phải là do da mặt Jack quá dày hay không mà trên má hắn chẳng hề lưu lại một chút dấu vết nào, thay vào đó hắn lại bật cười quay đầu nói với Will: -Ồ, lẽ ra tôi không nên bị đánh.

Mà lúc này người phụ nữ bên cạnh cũng làm bộ muốn giơ tay lên đánh. Trong khi đó tôi lại hành động theo bản năng, một tay vững vàng bắt được cánh tay của người phụ nữ với những chiếc móng dài đó. Tôi nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô ta ở dưới lớp trang điểm đậm mà đầu óc trống rỗng, "tại sao tôi lại làm vậy nhỉ?". Rồi một bàn tay to khác đột nhiên kéo tôi vào trong lòng. Lúc này tôi chợt tỉnh ngộ và xấu hổ khi bắt gặp biểu cảm kì lạ của Will.

-Anh được lắm Jack, nhanh như thế đã tìm được một cô gái tốt như này rồi sao? Nhưng mà vị tiểu thư này...

Tôi không chú ý tới bàn tay nóng rực bên hông mà nhìn về phía Giselle: -Cái gì?

Cô ấy nở một nụ cười và dùng cây quạt che đi nửa khuôn mặt, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng: -Tên đàn ông mà cô đang bảo vệ thật sự là một tên khốn, tôi hy vọng trong tương lai hắn sẽ không bỏ quên cô ở một xó xỉnh nào đó.

Tôi nổi nóng trong lòng nhưng vẫn nghẹn họng cãi lại một câu: -Giống như các cô sao?

Người phụ nữ đó tỏ ra ngạc nhiên rồi bắt đầu khó chịu ra mặt, lúc này âm thanh trầm thấp của Jack vang lên ở trên đỉnh đầu: -Giselle, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng cô nói nhiều lắm, Audrey, chúng ta đi thôi.

Giselle liếc mắt nhìn chúng tôi một cái, sau đó đột nhiên lớn tiếng cười, chắc là cô ta sẽ không làm việc gì đó điên rồ đâu nhỉ? 

-Haha ... thực sự thú vị, thực sự thú vị ...

Sau đó cô ả liếc nhìn tôi một cái rồi quay ra nở nụ cười quyến rũ đi về phía đám đàn ông đang gào thét. Tôi nhìn bóng lưng mang theo mười phần phong trần của cô ấy mà tâm trạng dần dần hồi phục, bình tĩnh đánh bay cái tay đang ôm hông mình ra rồi quay đầu nhìn người đàn ông vẫn còn dư lại chút ý cười nơi khóe mắt, bọn họ rốt cuộc cũng chẳng nói thêm điều gì, tạp âm bên tai dường như cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Jack dẫn theo chúng tôi đến một chuồng heo, ôi... Tôi khó chịu bịt mũi lại rồi liếc nhìn người đàn ông đang ngáy ngủ ở bên trong chuồng: -Đó là người anh đang tìm?

Jack nhìn thoáng qua rồi nói: - Đúng vậy, nhưng hiện tại tôi cần tìm vài thứ, này, tên nhóc cậu đi với tôi.

Hắn kêu gọi Will, người mà vẫn luôn giữ thái độ lầm lì nãy giờ đi theo, bọn trở lại với lên hai thùng nước trên tay, rồi trước tiếng kinh hô của tôi, Jack tạt thẳng thùng nước lên người đàn ông đang lấy một con heo làm gối kia .

Mùi vị hối thối trên người đàn ông đó rõ ràng bị nước sạch rửa trôi, nhưng khi ông ta đứng dậy tôi lại có thể nghe được một hương vị còn nặng mùi hơn nữa.

-Là ai! Không thấy tao đang ngủ à! Làm thế sẽ mang tới xui xẻo đấy! ... Ôi, Jack?

Jack cầm theo thùng nước từ trên cao nhìn xuống hắn, giọng nói tràn đầy tùy tiện cùng trêu cợt: -Đúng rồi, đúng rồi Gibbs, tôi đến là để xả xui cho ông đấy, sau đó mời ông uống một chén, đó là một ý kiến hay để xả vận xui cho ông đấy.

Khuôn mặt người đàn ông dần chuyển từ ảo não đến kinh ngạc cuối cùng biến thành mừng thầm sau khi nghe Jack nói, ông ta đứng dậy lau sạch nước trên mặt rồi nói: -Như vậy thật tuyệt!

Tôi thật sự không chịu được mùi hôi khi mà ông ta tới gần, và ngay sau đó Will lại tiếp túc tạt cả thùng nước trên tay cậu ấy lên người ông ta.

-Mẹ kiếp! Tôi đã tỉnh rồi!

-Xô nước đó là để cho ông bớt mùi thôi, thưa ông!

Tôi cười một cách cứng nhắc, Will nhìn tôi rồi lùi về sau vài bước, Jack nhìn Gibbs còn đang sững sờ ở một bên, rồi lại quay ra nhún vai nhìn tôi cười một cách mất tự nhiên.

Chúng tôi sau đó đi tới một quán Bar, nhưng nếu có thể thì tôi thật sự không muốn đi vào. Vừa mới bước vào thì liền có thể ngửi thấy một cỗ mùi hôi cùng mùi rượu và cả mùi phấn son của phụ nữ xông thẳng tới, tôi phải thật sự khâm phục ba người đàn ông khi bọn họ vẫn có thể giữ vững được vẻ mặt bình tĩnh.

Jack đột nhiên nắm lấy tay tôi ngay khi tôi vừa bước vào cửa: -Đừng đi lung tung nhé, thân ái, cô biết đấy, và còn cả cậu nữa.

Sau đó nhỏ giọng nói với Will: -cảnh giác cao một chút!

Jack kéo tay tôi rồi cùng Gibbs đi đến một cái bàn trống, còn tôi cũng lạnh nhạt phớt lờ mấy tên đàn ông đang đánh nhau ở cách đó không xa.

-Thân ái, cô có muốn uống chút rượu không?

Jack đưa tới một chén rượu nhưng tôi lại nhàn nhạt từ chối. Mà Gibbs ngồi ở đối diện cũng bắt đầu để ý, Đôi mắt giảo hoạt của ông ta tràn đầy hứng thú nhìn tôi: -Cô ấy là...

Hắn nhìn tôi cười: -Cô ấy tên Audrey, là...

Tôi khó hiểu nhíu mày, cố gắng rút tay lại, nhưng đều không thành công, vì thế đành gợi lên một nụ cười: -chỉ là một người giúp bạn đỡ lẫn nhau mà thôi!

-Ôi, thân ái, cô thật đúng là vô tình, chúng ta...

-Mau nói vào chuyện chính đi được không? Tôi mệt rồi.

Jack giống như bị cấm ngôn mà im lặng nhìn tôi: -Uh, được rồi, chúng ta sẽ nói chuyện sau.

Gibbs nhìn chúng tôi đầy ẩn ý, ​​nhưng tôi không có tâm trạng để ý tới ông ta, mà tò mò nhìn xung quanh, mặc dù bầu không khí ở đây thực sự khiến tôi chán ghét.

Cơ mà tôi vừa nhìn thấy cái gì? 

Will đang đứng bên một cái cột và một người phụ nữ béo ở bên cạnh liên tục trêu chọc hắn, tôi thật sự phải nói rằng nếu như phụ nữ gầy xuống một chút thì có lẽ sẽ tốt hơn. Đối diện với ánh mắt cầu cứu của Will tôi không khỏi phụt cười ra tiếng. 

"Will, cậu tự cầu nguyện đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top