Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C4: Cedric Diggory

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, ánh mặt trời chiếu xuyên qua những ô cửa sổ tròn trong phòng ngủ dưới hầm nhà Hufflepuff, nhuộm lên từng sợi dây leo mọc quấn quanh cột giường một màu vàng lấp lánh. Sophia thức dậy từ khá sớm nhưng vẫn chưa thấy tỉnh táo hẳn. Hôm qua chúng nó đã có một hành trình dài và mệt mỏi. Sau bài phát biểu chào mừng tân sinh viên của huynh trưởng, lũ trẻ mò mẫm đi tìm phòng ngủ của mình, chúng chẳng còn sức nói năng gì cả, chỉ thay quần áo rồi lăn ra ngủ.

Chung phòng với Sophia là Hannah, Susan Bones và Megan Jones, chúng nó là những nữ sinh duy nhất của Hufflepuff năm nay. Sophia mang theo đồ cá nhân đi về nhà tắm chung nằm phía cuối đường hầm phòng ngủ nữ, dòng nước lạnh chảy ra từ vòi rửa hắt lên mặt khiến con bé thấy tỉnh táo hơn. Khi quay về phòng ngủ, ba cô bé kia vẫn còn đánh giấc ngon lành trên mấy chiếc giường gỗ lót ván.

Sophia phát hiện bộ đồng phục của nó đã được thêu thêm huy chương của nhà Hufflepuff và lót một lớp lụa mềm mại màu vàng ở trong. Trong tủ quần áo còn thừa ra một cái cà vạt, một đôi găng tay và một bộ khăn quàng cùng mũ len. Tất cả đều có màu vàng và đen của Nhà.

Sophia thay áo chùng rồi đi ra phòng sinh hoạt chung. Từ các cửa sổ tròn nhỏ ở đây có thể nhìn thấy bờ hồ và những bụi bồ công anh trên bãi cỏ. Mặc dù cửa sổ đặt ở vị trí thấp như vậy nhưng căn phòng vẫn luôn ngập tràn nắng ấm. Mấy cây sương rồng đặt trên bệ cửa ngủ gà ngủ gật, chỉ hơi uốn éo khi Sophia đi qua rồi lại gục đầu xuống.

Có vẻ Sophia đã dậy quá sớm, các hành lang và phòng học hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn tiếng giày sắt lộp cộp khi những bộ giáp qua lại trên hành lang và tiếng ngáy ngủ phát ra từ các bức tranh treo trên tường.

Trong cuốn "Hogwarts - Một lịch sử" có nói, lâu đài Hogwarts được xây dựng trong khoảng thế kỷ thứ X bởi bốn vị pháp sư vĩ đại nhất thời điểm ấy: Gryffindor xứ đồng hoang, Ravenclaw vùng thung lũng hẹp, Hufflepuff vùng thung lũng rộng và Slytherin xứ đầm lầy. Họ xây toà lâu đài khuất xa tầm mắt dân muggle để bảo vệ cộng đồng phù thuỷ khi các cuộc chiến tranh và phong trào tàn sát nổi lên không dứt lúc đó.

Sophia khó có thể kết luận lâu đài được xây dựng theo phong cách kiến trúc nào.

Roman hay Gothic?

Hoặc có thể là kết hợp của cả hai!

Ở dưới tầng hầm và gần một nửa số căn phòng các tầng trên, nơi có những cửa sổ nhỏ, mái vòm cong và những cột nhà lớn được làm bằng các khối đá cắt sẵn, đây là những nét đặc trưng cơ bản làm nên cái đẹp và ấn tượng của người ta về các công trình của người Roman.

Sophia có thể tưởng tượng ra bốn vị sáng lập đã mô phỏng theo những kiến trúc sư muggle khi bắt đầu xây nền móng đầu tiên cho Hogwarts.

Tất nhiên đã không có bất kỳ một muggle nào được tham gia công việc này, bởi chẳng ai trong số họ có thể nghĩ ra thứ ý tưởng "độc đáo" khi vừa kết hợp những chi tiết tinh tế trong cách xây dựng nhà thờ mà lại vừa sử dụng những bức tường đá dày của các pháo đài chinh phục.

Sau này, khi cuộc cách mạng Gothic đạt đến đỉnh cao tại Anh thì thứ kiến trúc lộng lẫy đó cũng được các pháp sư đưa vào để cải tạo ngôi trường trong đợt trùng tu lớn nhất lịch sử năm 1254. Các pháp sư thực hiện khi đó vẫn giữ lại hầu hết vị trí quan trọng của pháo đài, họ chỉ tìm cách mở rộng phạm vi nó ra và thay đổi một vài chi tiết trên hành lang như chuyển từ mái vòm cong sang mái vòm nhọn hay tạo ra những hoạ tiết hình mạng phức tạp và những cửa sổ khổng lồ làm bằng kính màu. Phong cách kiến trúc mới khiến toà lâu đài gọn nhẹ hơn và tràn đầy ánh sáng.

Sophia trở về đại sảnh đường khi bữa sáng đã bắt đầu được một lúc. Đồ ăn hôm nay trông đến là giản dị so với bữa tối qua, chúng bao gồm thịt hun khói, trứng rán, đậu hấp, nấm và bánh mỳ nướng.

- "Sophia! Bồ đã đi đâu thế? Lúc tụi mình dậy thì không thấy bồ đâu cả!"

Hannah vẫy tay với nó từ một đầu dãy bàn. Hầu hết tụi năm nhất Hufflepuff đều ngồi ở đây. Tụi nó lùi qua một bên và giành một vị trí cho Sophia. Dù không quan trọng lắm những Sophia dường như đã trở thành đứa trẻ nổi bật nhất trong số tụi nhỏ kể từ tối qua, hoàn toàn nhờ vẻ bề ngoài.

Hannah nói:

- "Bồ nên xem qua thời khoá biểu trước khi giờ học bắt đầu. Huynh trưởng Gabriel vừa đưa cho tụi mình."

- "Cảm ơn."

Vừa nhai bánh mỳ, Sophia vừa lướt mắt vô tờ giấy da in thời khoá biểu.

Lịch học năm nhất rất nhẹ nhàng, chúng nó không có nhiều tiết lắm. Mỗi giờ học đều được ghép chung với nhà khác, ngoại trừ hai tiết độc dược học cùng Ravenclaw, chúng nó sẽ lên lớp cùng Slytherin hoặc Gryffindor.

Phía sau tờ giấy còn có một hướng dẫn chi tiết về đường đến phòng học.

- "Harry Potter!"

Một thằng bé rít lên khe khẽ, theo sau là một loạt những tiếng xoạt xoạt khi người ta quay đầu.

Dãy bàn Hufflepuff trở nên phấn khích, bàn ăn nhà Gryffindor nằm gần chúng nó nhất.

- "Cậu ấy đang lại đây này." Ernie nói.

- "Ôi thiệt kìa!" Wayne Hopkins thốt lên "Thế này giống như mình và Potter ngồi ăn với nhau ấy."

- "Lát nữa, cậu còn được ngồi gần cậu ta hơn nữa đấy." Zacharias nói "Đây này, tiết đầu tiên: Lịch sử pháp thuật cùng Gryffindor."

Giáo viên đảm nhận môn lịch sử là thầy Binns, cũng là con ma duy nhất dạy học trong trường Hogwarts. Lớp học của vị giáo sư này nhàm chán đến đáng ngạc nhiên, đặc biệt khi lũ trẻ đã mải mê nhìn trộm Harry Potter tới mức chẳng thèm quan tâm Emeric Quỷ Sứ hay Uric gớm ghiếc của thầy giáo già lẩm cẩm.

Tiết thứ hai là thảo dược học dưới nhà kính cùng giáo sư Sprout. Đây là tin vui đối với lũ học sinh của Hufflepuff, giáo sư Sprout là chủ nhiệm của chúng nó. Nghe nói bà rất hiền lành.

Đến chiều thì chỉ còn một giờ bùa chú và phòng chống nghệ thuật hắc ám. Buổi đầu tiên tụi nhỏ vẫn chưa dùng đến đũa phép, chỉ là hai tiết học lý thuyết về phân loại thần chú và mấy con quái vùng đầm lầy. Sau hơn hai giờ học tập và ghi chép, điều khắc sâu trong tâm trí tụi trẻ là dáng vẻ lùn tịt của giáo sư Flitwick và cái khăn quấn đầu đầy bốc mùi của giáo sư Quirrell.

Pháp thuật chẳng đơn giản chỉ là việc lẩm nhẩm mấy câu thần chú và vung đũa, lũ trẻ cũng cần biết cả một chút kiến thức về số học, hình học,... thì mới dùng được đũa phép. Những thứ này được dạy xen kẽ trong các lớp có hoạt động niệm chú để tụi nhỏ thực sự hiểu chúng đang làm gì, đặc biệt là lớp biến hình, một trong hai lớp học khó nhất của trường.

Lớp thiên văn đặc biệt tuyệt vời và ấn tượng. Sophia chẳng ngờ sẽ có một môn "muggle" như vậy tại đây. Tuy chúng nó chỉ lên tháp thiên văn và học cách xem mấy chòm bắc đẩu hay sao thiên lang, điều con bé dễ dàng hoàn thành khi 5 phút đầu tiên của lớp học vẫn chưa kết thúc.

Độc dược là tiết học cuối cùng trong tuần, cái tiết học mà dài hơn cả những giờ lịch sử ê a và đáng sợ hơn cả phải đối mặt với giáo sư McGonagall nghiêm khắc. Giáo sư Snape bước vô lớp với gương mặt lạnh tanh, chỉ cần một cái liếc mắt cũng đủ khiến lớp học đang nhốn nháo phải im phăng phắc.

Tiết đầu tiên chúng nó được giao nhiệm vụ làm một món độc dược trị mụn nhọt cơ bản. Chia theo nhóm hai người, được tự chọn. Hannah lập tức đứng bên cạnh Sophia, Justin thì tụ lại với Ernie.

Cả bọn đều đã nghe tới sự tích nổ vạc của nhà Gryffindor ngay trong giờ đầu tiên của thầy nên đứa nào đứa nấy cẩn thận từng li từng tý, chỉ mong sao không gây ra rắc rối gì. Nhưng có vẻ thầy vốn cũng chẳng muốn cho chúng nó được dễ chịu.

- "Ái chà, xem chúng ta có gì đây." Giọng thầy dịu dàng, những vẫn khiến người ta có cảm giác châm chọc nặng nề "Cân bạc loại mới nhất hiệu Wiseacre, tôi nhớ trong thư cú của trường chỉ có yêu cầu một cái cân đồng thôi phải không, hay nhu cầu muốn chơi trội khiến cô không thể không mua cái này, cô Wright?"

Đôi mắt tối tăm của giáo sư Snape nhìn chằm chằm Sophia.

Sophia giải thích:

- "Con nghĩ cân bạc sẽ chính xác hơn cân đồng, với con không thấy yêu cầu bắt buộc phải dùng cân đồng trong thư nên con nghĩ..."

Giáo sư nhếch mép khinh bỉ:

- "Lũ dốt nát ta thường dạy đến cả cân đồng còn chẳng biết cách sử dụng cho đúng, ta rất mong chờ xem cô Wright đây có thể làm ra kiểu độc dược nào với cái cân bạc này đấy."

Sau một tiếng thực hành áp lực, may mắn thay đã không có một tai nạn nào, lũ trẻ nhà Hufflepuff còn chưa kịp thở phào thì lại đồng loạt nín thở khi thấy giáo sư Snape nhấc lọ độc dược của Sophia lên với vẻ xoi mói. Hai mắt thầy nhíu chặt, dí sát cái lọ lại gần cái mũi khoằm như thể muốn tìm ra dù chỉ một hạt bụi nanh rắn còn chưa tan hết trong hỗn hợp dung dịch màu tím.

Rồi thầy đặt lọ thuốc xuống khay, chẳng có vẻ tức giận hay thoả mãn.

- "Được rồi, về đi."

Lũ nhóc chẳng dám nán lại thêm, nối tiếp nhau rời khỏi căn hầm.

Khi lên tới đại sảnh, Ernie nói:

- "Dám cá là thầy không tìm thấy lỗi sai nào trong lọ thuốc của Sophia, chứ không chẳng thả tụi mình đi dễ thế đâu."

Justin khen ngợi:

- "Bồ tuyệt quá Sophia, nếu mình bị thầy Snape theo dõi như thế chắc chẳng làm được gì luôn ấy."

Hannah lo lắng:

- "Chắc thầy sẽ không vì chuyện này mà gây khó dễ cho bồ nữa đâu ha?"

- "Sao thầy ấy phải làm vậy chứ?" Justin khó hiểu.

Ernie đặt ngón tay lên môi, nói nhỏ:

- "Thầy Snape vốn nổi tiếng khó ưa và có sở thích trừ điểm học sinh, ổng chỉ yêu quý mỗi học sinh nhà Slytherin thôi."

Sau khi quay trở về ký túc cất đồ, bốn đứa rủ nhau lên thư viện để làm bài tập về nhà. Vì mới vừa bắt đầu tuần học đầu tiên nên ở đây chưa có nhiều học sinh tới, bọn trẻ hầu hết đã ra ngoài bãi cỏ chơi. Sophia chọn một bàn cạnh cửa sổ có tầm nhìn hướng ra khu rừng đề ngồi xuống.

Bài tập lũ trẻ chẳng có gì phức tạp mấy. Làm xong, Sophia liền đứng lên đi tìm vài cuốn sách tham khảo.

Thư viện Hogwarts cực kỳ rộng lớn, cất giữ tới hơn một ngàn cuốn sách khác nhau, được thiết kê nối thông hai tầng. Cầu thang dẫn tới lầu bốn bên trong thư viện là lối vào của khu vực giới hạn, nơi được bà thủ thư Irma Pince canh gác nghiêm ngặt và sát sao. Chẳng có mấy đứa học sinh muốn lại gần chỗ đó khi cứ phải chịu cái nhìn xét nét từ bà.

Sophia chỉ vừa ngó qua, ánh mắt sắc lẻm của bà Pince đã liếc qua đây, nó đành rời mắt đi

Đi thêm mấy bước chân, Sophia đã tìm thấy một kệ toàn sách về bùa chú cao cấp, "Chỉ điểm cho ta!"; "Bùa mê và thần chú"; "Một hướng dẫn của Wizh: Thao túng cảm xúc", và "Chạm đến giới hạn". Đây rồi, cuốn sách giảng giải những bùa chú liên quan tới không gian.

Sophia kiễng chân, vươn tay cố với tới cuốn sách đặt ở tít tận hàng trên cùng. Một điểm bất lợi trong thư viện là chúng nó không được dùng pháp thuật, con bé chẳng thể dùng thần chú để nâng cuốn sách ấy xuống được. Sophia định đi tìm một cái thang gỗ để đứng lên thì đúng lúc này, một cánh tay vòng đầu con bé dễ dàng cầm cuốn sách xuống.

- "Em muốn lấy cuốn này à?"

Đó là một chàng trai cao lớn, ắt hẳn cũng phải năm ba hoặc năm tư, mặc đồng phục có huy hiệu Nhà Hufflepuff. Sophia còn nhớ anh ta là người nó đã gặp ở tiệm của phu nhân Malkin, hình như tên là Cedric Diggory.

- "Cảm ơn." Sophia nói.

- "Cái này chắc không phải của chương trình học năm nhất đâu nhỉ?" Anh ta hỏi.

- "Chỉ là em tò mò thôi."

Cedric mỉm cười. Đưa cho Sophia cuốn sách rồi rời đi.

Sophia trở lại chỗ ngồi, Hannah liền quay sang tò mò:

- "Bồ với anh Cedric nói gì thế?"

- "Anh ấy chỉ lấy giúp mình cuốn sách thôi."

Ngó chừng Hannah có vẻ rất thích thú:

- "Anh ấy rất đẹp trai đúng không? Nhiều cô gái muốn làm quen với anh ấy lắm."

Cuối tuần đầu tiên tại Hogwarts, các học sinh hầu hết đều chạy ra ngoài bãi cỏ chơi đùa, hoặc là cũng lén lút hẹn hò đâu đó trong lâu đài. Sophia đã bắt gặp ba cặp đôi như vậy rồi. Có đứa còn trốn cả vào cầu thang nối từ tầng trệt lên tầng hai ẩn phía sau tấm thảm để hôn nhau. Chắc chúng nó nghĩ vầy là bí mật lắm, lối tắt ấy là thứ mà đứa học sinh nào trong trường cũng biết cả.

Bên trong lâu đài Hogwarts tồn tại rất nhiều lối đi bí mật, một số cái bị che đậy bởi tấm thảm hoặc bức tường như cái ban nãy, một số cái thì bị giấu đi kín hơn bởi các bức tranh hay bức tượng, thứ mà chúng nó cần phải biết mật khẩu mới mở được ra.

Vì phù thuỷ có thể sử dụng bùa nới rộng không gian và nhiều loại pháp thuật khác để che dấu nên những phương pháp tìm kiếm thông thường như gõ vô tường hay đo sự chênh lệch giữa không gian bên trong và bên ngoài không thường tỏ ra hữu hiệu lắm để tìm kiếm các con đường bí mật này. Sự kỳ bí ấy càng khiến nó trở thành một kho báu giá trị dành cho những nhà phiêu lưu dám thách thức bản thân vô hành trình tìm kiếm.

Sophia đi dọc hành lang tầng hai, đánh giá bức chân dung của "Boris Hoang Mang" có vẻ hơi lạc lõng trên một bức tường trống trải. "Boris Hoang Mang" vắt chéo hai tay ở sau lưng, cúi đầu chán nản ngó Sophia, chẳng nói năng gì.

- "Em đang làm gì thế?"

Sophia quay lại. Đó là Cedric Diggory.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top