Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trại trẻ mồ côi tọa lạc ở 24 đường Grin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhà trẻ mồ côi tọa lạc ở 24 đường Grin, thành thật mà nói thì đây là nơi hoàn toàn bình thường, chỉ tiếc là hơi tồi tàn. Vậy cũng chẳng bất ngờ khi họ không tin vào mấy chuyện vớ vẩn liên quan đến pháp thuật đâu.

Bà Host, vẫn như mọi ngày lại phàn nàn về việc mấy cái cốc trong trại bất ngờ di chuyển. Bà cho rằng con bé Ariel lại bày trò nghịch ngợm.

Bà bắt đầu quát tháo khiến cái nọng rung rinh của bà núng nính như cái pudding, còn cái mặt thì hồng hào hết chỗ nói. Bà là người rất ghét mấy điều kì lạ và tuyệt nhiên chẳng ưa gì mấy cái thứ gọi là phép thuật, mấy đứa nhỏ mà kể về những tiên nữ, ông già Noel hay bất cứ thứ gì dính dáng đến phép thuật thì xác định sẽ nhịn ăn trưa hoặc thậm chí cả tuần chứ chẳng đùa. Ôi, quay trở lại với mấy cái cốc thì :

"ARIEL!!! Đây là cái cốc thứ 3 trong ngày rồi, mày có định để nơi này yên không hả, trưa nay khỏi cơm cháo gì hết"

" Nhưng"

Ariel toang nói lại, nhưng chưa gì đã bị chặn họng

"Nhưng nhị cái gì, tao bắt đầu cảm thấy hối hận khi nhận nuôi mày rồi đấy. Thảo nào chả ai thèm nhận mấy con dị hợm như mày, biết vậy ngày xưa tao nên để mày chết cóng dưới tuyết thì hơn"

Ờ thì cũng đúng, nó dị hợm thật. Không thể phản bác, Ariel đành ngậm ngùi cúi gằm mặt nói lẩn bẩn mấy câu xin lỗi rồi chạy về phòng số 107- cái phòng ngủ tồi tàn nhất trong cái trại này.

Thề với trời là nó chả làm gì sai cả, tất cả số cốc đều tự di chuyển. Điều duy nhất ở nhớ là nó lười lấy mấy cái cốc vào chậu rửa bát ở sân sau thôi, rồi bọn nó bay lung tung tứ phía. Thật tuyệt khi biết hôm nay mọi người được chiêu đãi món gà nướng.Chắc là để ăn mừng nó nhịn ăn trưa tròn 10 bữa đây mà.

Nằm trên chiếc giường mục nát, gỗ thì giòn tan mà một đứa con nít nhảy nhẹ cũng gãy chân giường như chơi, nó bắt đầu suy nghĩ về chuyện đã xảy ra. Chẳng lẽ lời đồn của bọn trẻ về một con quái vật vô hình hay đi trêu chọc mấy đứa trẻ hư là thật ư? Mà nó có làm gì đâu chứ. Tức giận, nó đấm thùm thụp vào cái gọi là gối của nó. Đúng như dự đoán, bà Host gào như điên ngoài cửa:

"Thế là cái thái độ gì hả? Nếu mà còn tỏ thái độ thế thì tao sẽ cắt phăng cái mái tóc luộm thuộm của mày đi đấy"

Ờ, sao cũng được. Đường nào nó chả mọc lại, nội trong 3 ngày là cùng. Ariel nằm trên giường, mắt chăm chăm lên trần nhà nứt nẻ, suy nghĩ về mấy chuyện linh tinh, nhất là cái ngoại hình của nó...

Chả hiểu sao nó giống người Châu Á lắm, theo lời một người luôn yêu thương thì nó có gen Châu Á từ mẹ. Chắc nó phải trội gen mẹ nhiều lắm nên mới hệt người Châu Á thế này. Ariel không phải là một cô gái xinh đẹp, điều đó hơi đau lòng nhưng là sự thật, thân hình của nó cũng không đến nỗi mà cái mặt tròn của nó đã làm lu mờ khá nhiều thân hình có vẻ mảnh mai của nó, nó có nước da nếu châm chước một chút thì cũng gọi là mịn màng, trăng trắng, mũi thì tẹt, nó tức nhất điểm này vì ai ai quanh nó cũng sở hữu chiếc mũi cao. Bù lại những thứ đó thì Ariel có một đôi mắt đen láy khá đẹp và mái tóc đen óng ả, mượt mà luôn tỏa hương một cách kì lạ.

Nó thầm cảm ơn trời đã ban cho nó cái đức tính lạc quan. Từ nhỏ đã chơi với toàn bọn con trai, hơn nữa bị bắt nạt còn đều hơn cơm bữa nên dù muốn hay không Ariel vẫn phải hình thành cho nó cái đức tính mạnh mẽ.

Rồi nó bắt đầu nghĩ đến gia đình mình, theo lời người đó kể thì bố mẹ nó bị tái nạn mà chết lúc nó mới 1 tuổi, họ thấy nó trước cửa trại trẻ này nên người ấy quyết định nhận nuôi nó dù bà Host có phản đối.

Không biết hôm nay người đó có đến không. Chắc là không đâu vì chẳng phải người đó cũng vừa bị trách móc vì nói giúp nó vài câu sao. Thở dài một tiếng cũng chẳng khiến nó đỡ hơn là bao.

Nó đúng là sinh ra lúc sao chổi bay qua mà. Khi nó còn bé xíu xiu, theo nó biết thì chỉ sau khi sinh nó 1 năm thì bố mẹ nó bị tai nạn nên giờ nó phải ở đây .Nhưng với miệng lưỡi của bọn trẻ ranh trong trại trẻ thì mọi người cũng dần tránh xa Ariel. Từ đó đến tuốt giờ thì ngoài bà Elyn- một người đàn bà mập mạp, lùn lùn có gương mặt tròn rất đỗi đôn hậu luôn sẵn sàng lắng nghe nó than vãn về những ngày nó bị đám con trai bắt nạt hay những lúc bà Host bắt nó rửa bát để kiếm thêm bạc thì nó chỉ còn 1 đứa bé trong trại dám kết bạn với nó. Đang thả hồn theo mây thì có 1 tiếng động lạ phát ra từ ngoài cửa sổ. Ariel đi tới gần, bán tính bán nghi điều nó đang suy đoán trong đầu...

--------------------------------------

*đã update sau tỉ ngày sủi*

Chào mọi người, nó ổn hơn trước kia nhiều chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top