Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3-2: Bí mật của Ông bà Dursley


_Nhưng mà tại sao! Chuyện gì xảy ra?

Cơn giận dường như tắt đi trên gương mặt bác Hagrid, bỗng nhiên mặt có vẻ căng thẳng.

_Ta không bao giờ ngờ tới điều này. Khi cụ Dumbledore nói là ta sẽ bị nhiều khó khăn mới tìm được con, rằng con không biết gì hết, ta vẫn không thể nghĩ ra nông nỗi này. Harry à, ta không là có đủ tư cách để nói cho con biết-rồi sẽ có người nào đó làm điều này-nhưng con không thể đến Hogwarts mà lại không biết gì về bản thân mình.

Bác quăng một cái nhìn căm ghét vào ông bà Dursley.

_Thôi được, tốt nhất là ta nói cho con những gì ta biết. Nhưng mà ta không thể nói cho con hết mọi thứ, đó là một bí mật ghê gớm, nhiều phần trong câu chuyện...

Bác Hagrid ngừng lại, ngồi xuống ghế, đăm đăm nhìn vào ngọn lửa vài giây, rồi nói:

_Theo ta, chuyện bắt đầu từ một kẻ gọi là-Ta chắc con không biết tên hắn, dù hết sức khó tin, ai ai trong thế giới của chúng ta cũng đều biết...

_Ai vậy?

_Thôi ta không muốn nói đến cái tên đó. Không ai muốn cả.

_Tại sao không?

_Bởi vì thiên hạ vẫn còn sợ. Chuyện này khó giải thích lắm. Đại khái là có một tên phù thủy... ác hoá. Hắn trở nên xấu xa độc ác. Càng lúc càng xấu xa độc ác. Tên hắn là...

Bác Hagrid hạ giọng, không một lời nào được nghe thấy. Harry đề nghị:

_Hay là bác viết ra vậy

_Không-không thể đánh vần tên hắn.

Bỗng dưng Angela nói:

_Voldemort-chúa tể hắc ám nhất mọi thời đại Voldemort

Bác Hagrid rùng mình ớn lạnh

_Sao... sao cháu dám

Angela bỏ sách xuống

_Dám gọi tên hắn! Bác Hagrid, sợ một cái tên chỉ hạ giá trị của bản thân, sợ một cái tên chỉ làm bản thân càng thêm sợ hãi, nếu nói tên hắn mà hắn giết con thì tại sao hắn không giết con lúc hắn giết mẹ con

Giọng cô càng lúc càng nhỏ dần

_Mình xin lỗi! Nếu mình không hỏi tên hắn thì... này sách của cậu

_Không phải lỗi của cậu, cảm ơn!

Cầm lấy cuốn sách , lần này cô nhìn thẳng vào đôi mắt xanh lục bảo kia, đôi mắt như hút hồn cô, đôi mắt ấm áp, dịu dàng đầy sự cô đơn, cô cảm thấy như đã từ nhìn thấy. Với cô đó là đôi mắt đẹp nhất mà cô từng thấy. Harry hỏi:

_Cậu sao vậy?

_Mình không sao, cứ gọi mình là Angela!

_Vậy Angela cũng gọi mình là Harry đi không sao đâu!

_Bác Hagrid kể tiếp đi

_Được rồi, nhưng cháu đừng nhắc tên đó nữa. Cách đây hai mươi năm... hắn, tên phù thủy ác hoá này, bắt đầu rù quến đệ tử. Cũng lôi kéo được một mớ. Kẻ thì sợ, kẻ thì muốn dựa hơi để chấm mút quyền lực của hắn, bởi vì hắn quả là có nhiều phù phép. Đó là thời kỳ đen tối, Harry à. Không biết tin ai, không dám kết bạn với người lạ... toàn là chuyện hãi hùng xảy ra. Hắn trùm hết. Dĩ nhiên có người chống lại hắn. Nhưng đều bị hắn giết. Kinh hoàng. Nơi duy nhất còn an toàn là Hogwarts. Phải biết cụ Dumbledore là người mà kẻ-mà-ai-cũng-biết còn kiêng dè. Hắn chưa dám động tới Hogwarts, ít nhất là vào thời đó. Bây giờ ta nói tới ba má của con. Họ là những phù thủy tử tế giỏi giang mà ta từng được biết. Ba con giỏi nhất trong đám nam sinh và mẹ con thì đứng đầu nữ sinh. Điều bí mật là tại sao kẻ-mà-ai-cũng-biết không rù quến được ba má con. Ta cho là vì ba má con rất gần gũi và thân thiết với cụ Dumbledore nên không dính dáng gì tới phe hắc ám. Có thể kẻ-mà-ai-cũng-biết đe dọa..., có thể hắn muốn gạt bỏ trở ngại trên đường đi của hắn. Không ai biết chính xác, chỉ biết cuối cùng hắn đã đến làng của con vào đêm Hội Mà cách đây mười năm. Hồi đó con còn nằm nôi. Hắn đến nhà con và... và...

Bác Hagrid bỗng rút ra một cái khăn tay nhăn nheo dơ hầy để hỉ mũi nghe rột một cái thật to. Bác nói:

_Xin lỗi! Chuyện thương tâm quá. Ta quen biết ba má con cả má cháu nữa, Angela. Họ là những người tử tế hiền lương, những người mà con không bao giờ tìm lại được...

Bác sụt sịt rồi tiếp tục nói:

_Kẻ-mà-ai-cũng-biết đã giết họ và đây mới là bí mật của câu chuyện này, hắn toan tính giết cả con. Hắn muốn nhổ cỏ tận gốc, hay chẳng qua hắn đang cơn hứng giết người, ta không rõ, nhưng hắn đã cố giết cả con mà không được. Chắc con đâu biết sự tích cái tia chớp trên trán con hả? Đó không phải là vết thẹo bình thường. Đó chính là vết tích kẻ-mà-ai-cũng-biết đã để lại khi mà tất cả quyền năng phép thuật và thần chú của hắn vô hiệu với con. Chính vì vậy mà con nổi tiếng đó Harry. Chưa từng có người nào bị hắn kết án mà không chết, trừ con. Những phù thủy giỏi nhất của thời đại như McKinnon, Bones, Prewett... mà còn chết dưới tay hắn. Vậy mà con, một đứa bé thơ, vẫn sống.

Trong trí nhớ Harry bỗng nháng lên một điều gì đau đớn lắm. Bác Hagrid càng kể, Harry càng nhìn thấy rõ tia sáng xanh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top