Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Cuối cùng cũng đến lượt Avender, cô là người cuối cùng được xếp loại, trong khi họ nó bắt đầu bằng chữ A phải ở đầu tiên nhưng lại bị đùn về sau cùng.

"Fiona Merlens! "

Giáo sư Dumbledore - Viện trưởng Hogwarts - khi nghe đến tên nó bỗng dừng nói chuyện với vị giáo sư quấn khăn tím to đùng trên đầu, quay lại nhìn với ánh mắt phức tạp, trong đó rõ nhất phải có sự hứng thú.

" Ngươi không thuộc về thế giới này ... Nhưng huyết mạch trong cơ thể ngươi lại ... Sự dũng cảm của Gryffindor, lòng kiên trung của Hufflepuff , trí tuệ của Ravenclaw , tài năng của Slytherin người đều có đủ. Nhưng sao ta lại không đọc được suy nghĩ của ngươi nhỉ "

"Tại sao ta phải cho cái nón như ngươi đọc suy nghĩ của ta chứ? " cô thản nhiên hỏi.

"Thôi được rồi. Nói đi, muốn vào nhà nào? "

" Đoán xem ? "

Avender cười sau khi nghe chiếc nón nói thầm trong đầu. Chiếc nón dường như không bị chọc tức bởi thái độ của nó. Cái nón cứ suy nghĩ gần hết ba mươi phút. Duoi đại sảnh cũng bắt đầu xì xào. Vị hiệu trưởng đáng kính lại càng chú ý đến cô hơn. Trầm ngâm một lúc, rồi đưa ra quyết định .

" Nhà Slytherin ! "

Avender giở nón ra, trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Tiếng vỗ tay rất thưa thớt, nhiều học sinh nhận ra sự kì lạ, ngừng vỗ tay lại. Có người kinh ngạc, thì thào

" Sao có thể ... " Malfoy trợn tròn mắt , há hốc miệng. Ngay cả giáo sư Snape đang ngồi trên bàn cũng lung lay cái ly trong tay, gương mặt chẳng mấy khi có biểu cảm kinh ngạc nhìn con bé. Avender kéo áo choàng, đi về phía bàn ăn của những quý tộc gọn gàng trái ngược hoàn toàn với mình. Cô ngồi ở bàn cuối, không đoái hoài gì đến ánh mắt đánh giá, khó chịu của những người xung quanh.

"Xin chào, tớ là Stephen Amith. Chúng ta có thể làm bạn không " Stephen chào hỏi

" Được thôi, rất hân hạnh " cô nở một nụ cười xã giao và đồng ý.

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói :

" Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn! "

Cụ ngồi xuống. Mọi người vỗ tay hoan hô nhưng trên gương mặt toàn bộ đều là vẻ khó hiểu như không bắt kịp sóng não của cụ. Những cái dĩa trống trước mặt các học sinh giờ đây đã đầy ắp thức ăn : thịt cốt lết, đùi cừu, xúc xích , thịt ba chỉ và bít tết, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, bánh mì Yorkshire, đậu, cà rốt, nước chấm, sốt cà chua, và ...chắc để cho quái dị, có cả những con bọ the .

Vài ánh mắt trên bàn Slytherin đổ dồn vào Avender, như muốn xem phản ứng của cô. Cái họ của cô giống của Muggle họ nghĩ vậy. Nhưng không phải không có điều lệ quý tộc sinh sống trong giới Muggle, nhưng đó là con số rất nhỏ, thậm chí gần như không, con số rất nhỏ, thậm chí gần như không. Nhưng cũng có điều lệ con lai vào được Slytherin. Họ sẽ đánh giá xem có chấp nhận con bé như một phần của Slytherin hay không, qua cách ăn của nó. Như không nhận ra tầm mắt đánh giá của vài người khác .

Avender rất vô tư, gương mặt vẫn giữ ý cười chậm rãi lấy bánh mì Yorkshire cho vào đĩa, sau đó là hai miếng thịt xông khói, hai lát cà chua, ít rau rồi dưới lên một lớp sốt, cuối cùng là thả vài con bọ the còn ngoe nguẩy lên trên. Phía trước rất bình thường, cho đến khi nó thả lũ bọ the ... Có vài người từ bỏ, không quan tâm đến cô nữa. Họ cho rằng con bé không xứng đáng ở trong này, vì một quý tộc sẽ chẳng bao giờ ăn bọ cả.

Nhưng huynh trưởng Alexic Rosier vẫn đang nhìn cô, cả giáo sư Snape ở bàn trên nữa. Ngay khi những con bọ bị thả lên bánh, dính phải chỗ nước sốt, chúng đột nhiên giãy lên, rồi tan chảy ngay lập tức thành một thứ dịch kết dính màu vàng đậm, tỏa ra mùi như phô mai Cheddar. Cô đặt chiếc sandwich tự chế lên đĩa, không dùng tay ăn mà lại dùng dao và nĩa, thành thục cắt chiếc bánh ra. Flint có vẻ đã hài lòng, không tiếp tục nhìn nó nữa. Nhưng giáo sư Snape thì đang cau hết gương mặt lại.

Con bé rõ ràng chỉ là một đứa trẻ sống trong một trại mồ côi Muggle vậy mà lại biết các thao tác ăn uống trên bàn của quý tộc, thậm chí còn biết cách tăng hương vị món ăn bằng bọ the - một phương pháp chỉ các quý tộc phương Bắc mới hay làm.

Lúc này hắn mới để ý : cách con bé ăn , cách nó dùng dao và nữa, cách nó ngắt nghỉ nhịp nói, cách nó bước đi hay chạy nhảy, ... tất cả đều mang đậm dấu ấn của một quý tộc, ngoại trừ việc nó cứ thích để trang phục nhăn nheo và cái đầu rối bù. Phản ứng của Dumbledore lúc nghe tên con bé cũng đã bị hắn thu lại. Snape trầm ngâm suy nghĩ, có lẽ phải dành ra một buổi hỏi tội Albus, chính lão khiến hắn phải ám ảnh vào cục nợ này. Lão Hagrid đang say sưa nốc rượu. Giáo sư McGonagall trò chuyện với cụ Dumbledore. Giáo sư Quirrell, đầu đội khăn vành lớn, đang nói chuyện với một vài giáo viên có mái tóc đen nhờn bóng, mũi khoằm, da tái xám. Thế rồi , qua cái khăn vành của giáo sư Quirrell, Snape nhìn thẳng vào mắt Potter. Thằng bé nhăn mặt lại, ôm lấy cái thẹo trên trán. Sau khi cơn đau qua đi, nó lại nhìn về phía giáo sư , nhưng ông ấy đã quay người đi rồi .

Khi bữa ăn kết thúc, giáo sư Dumbledore đứng dậy và cất tiếng nói .

" Bây giờ chúng ta đều đã ăn uống xong ta có vài lời muốn nói . Đó là về một số điều cần lưu ý với học sinh năm nhất . Các trò nên tránh xa cánh rừng quanh trường , nó đã bị cấm . "

Cụ Dumbledore vừa nói vừa nhìn lướt qua dãy bàn Gryffindor ,

" Ta cũng vừa được Filch, người bảo vệ nhắc nhở các trò không được sử dụng pháp thuật trong trường. Quidditch sẽ bắt đầu trong vài tuần trong kỳ hạn. Bất kỳ trò nào có mong muốn chơi cho đội nhà mình sẽ phải đến gặp bà Hooch. Và cuối cùng, ta phải nhắc các trò năm này dãy tầng ba bên tay phải đã bị chặn nếu có bất kỳ ai muốn chết bằng cách đau đớn nhất có thể đi lối đó . "

Một vài học sinh cợt nhả nhưng không nhiều , cô tự hỏi ngôi trường này làm quái quỷ gì mà có thể khiến học sinh bị giết chết. Mặc dù cô rất hiếu kỳ về vụ này, thì lý trí cô cũng không cho phép và còn phải ghi nhớ cách càng xa nơi đó càng tốt . Cô thich mình sống lâu hơn, cảm ơn rất nhiều.

" Đã đến giờ ngủ, huynh của các nhà hãy dẫn năm nhất về kí túc xá đi nào! "

Giáo sư Dumbledore kết thúc buổi sinh hoạt đầu tiên .

Sau khi hát bài hát kỳ - cục xong , các giáo sư chúc học sinh ngủ ngon và rời khỏi sảnh đường.

Avender theo sát Stephen. Họ đi xuyên qua hầm ngục và dừng trước bức tường đá. Một cô gái xuất hiện trước mặt họ và bắt đầu giải thích .

" Đây là lối vào phòng sinh hoạt. Như mọi người thấy đây chỉ là một bức tường đá, nhưng nếu bạn nhìn kỹ vào góc bên phải, nơi đó có một con rắn chạm khắc, và nó sẽ mở lối vào. Chúng ta cũng phải có mật khẩu nhất định nó sẽ thay đổi theo mỗi tháng. Khi bạn thức dậy sẽ có một mảnh giấy ghi mật khẩu, để đọc được nó bạn phải nói mật khẩu cũ và nó sẽ tự hiện chữ rồi tự phá hủy vào cuối ngày. Có câu hỏi nào không ? " Nhận ra không một ai lên tiếng, cô gái quay lại và nói .

" Belladonna . "

Trước mắt họ, bức tường như bị cuốn mất và xuất hiện cách cổng vào phòng sinh hoạt chính của Slytherin .

Cô gái nọ dẫn họ đến một căn phòng chung khác, và lần này còn có một chàng trai khác.

" Chào mừng đến với Slytherin. Anh là Alexic Rosier và đây là Malcolm Linndon, bọn anh là huynh trưởng năm thứ năm. Nếu bất kỳ ai có câu hỏi cứ mạnh dạn giơ tay, hay có bất kỳ khó khăn nào hãy nói cho bọn anh biết, nếu không có cách nào để giúp đỡ thì anh sẽ trình lên trưởng Nhà. Còn phòng của các em ở bên kia. " Alexis chỉ về một hướng khác, " Nó được phân chia cho nam và nữ. Các em sẽ được phân một căn phòng riêng cho đến khi rời Hogwart vào năm bảy. Phòng có thể đổi tùy ý muốn, và nó sẽ không thay đổi vị trí cho đến khi các em quay lại sau hè. Và chúng có thể được thay đổi tùy ý muốn. Không ai có thể vào phòng của người khác mà không có được sự cho phép của chủ phòng, ngoại trừ các giáo sư. Dù thế, nếu có ai muốn thêm chút phòng thủ hay tấn công thì miễn rằng không gây chết tại chỗ, còn lại thì tùy các em sử lý. Cuối cùng, anh nhắc các em phải có mặt đầy đủ tại phòng sinh hoạt chung lúc bảy giờ rưỡi để tập trung tại sảnh đường, chúng ta sẽ làm như vậy trong ba ngày, để ai cũng nhớ rõ đường. Còn lại trước cửa mỗi phòng đều có tên của mỗi người, giải tán. "

Avender dẫn đầu qua cổng ký túc xá; toàn dãy bên phải là phòng của nam sinh và nữ ở bên trái. Phòng cô lại nằm ở ngay cuối dãy hành lang. Căn phòng khá rộng rãi; nó có sẵn chiếc giường, một giá đựng sách, một cái bàn và một tủ đựng quần áo. Bốn bức tường, sàn nhà và cả trần nhà đều được dựng bằng đá khiến căn phòng mang một màu trầm tối, nó cũng chẳng giúp gì hơn được mấy cái bàn ghế vốn được làm sẵn từ gỗ trầm.

Thứ duy nhất trong này không dính màu trầm lạnh có lẽ là ga giường và chăn đệm. Chúng mang một màu xám sáng , và những cái gối thì là màu xanh lá cây. Avender nghĩ đến việc học món bùa để sử sang lại căn phòng nhưng thật sự mà nói nó hơi quá tầm trong danh sách những việc cần làm sắp tới l, dù gì thì cô cũng phải bỏ cả bảy năm cơ mà. Nhìn sang bên trái cô liền thấy cánh cửa phòng vệ sinh, nó khá đầy đủ tiện nghi với toàn gam màu bạc và xanh lá, Avender thấy một sự để ý cẩn trọng còn hơn những căn phòng chính. Và bạn cùng phòng của cô chính là Lowen cô gái bị đồn là đẹp mà mắt có vấn đề.

" Xin chào, mình có thể gọi bồ Fiona được không, còn mình là Lowen" Lowen thân thiện chào hỏi cô.

"Được thôi, rất vui được làm quen " cô lại nở một nụ cười xã giao đồng ý. Cô cũng thường cười nhiều mà đó chỉ là lớp mặt nạ khác của cô thôi.

Avender mệt mỏi nằm lên giường, kéo màn lại. Cô dừng bùa cách âm xung quanh( những loại bùa đơn giản cô đã học hết rồi) mở cái mề đay và nhanh chóng giải thích cho Tom về sự phát triển thời nay. Cô quá mệt để duy trì cuộc đối thoại khá lâu và nhanh chóng chúc Tom ngủ ngon với một lời hứa sẽ kéo dài cuộc nói chuyện vào hôm khác.

----------------------------------

Bóng đêm bao phủ trong lâu đài, trên tháp Gryffindor hai bóng người nói chuyện với nhau " Đã tìm ra hắn chưa ? " Bóng người cao hơn hỏi

" R đâu dễ như vậy, hắn chốn quá kĩ, nhưng có lẽ ta có thể khoanh vùng. Hơn nữa ở lâu một chút nơi này rất thú vị! " Người được gọi là R cau mày Đừng quên nhiệm vụ của chúng ta L, chúng ta sẽ giết hắn, ngăn chặn tất cả mọi việc sảy ra. Chúng ta sẽ thắng ! "

" Thật sao " L nói trong nghi hoặc

" Cậu biết vì sao họ gửi ta về dây mà ! Họ gửi ta để chết. Chúng ta không tới để chuộc tội hay sửa lỗi! Chúng ta chỉ là những con tốt hy sinh trên bán cờ quyền lực của họ ! " R đẩy L vào tường , một tay đưa lên cổ họng nắm chặt lại khiến L đỏ bừng mặt

"Không được nói về tổ chức như thế ! " L đẩy R ra TF

" Ngươi là kẻ mù quáng ! Chúng ta biết gì về Yedda? Ngoại trừ việc tóc đen, mắt tím, lúc nào cũng đeo mặt nạ. Chẳng có kẻ nào mắt tím trong trường này cả, còn tóc đen thì vô số. Thực tế chút đi! Ngoại trừ việc hắn là kẻ hủy diệt ta còn chẳng biết gì cả! " Giọng R nhẹ nhàng hơn, trở nên không chắc chắn

" Ít nhất ta biết hắn ở Slytherin, chỉ cần ta thuyết phục được Harry Potter hắn là kẻ cần bị tiêu diệt. " L ngạc nhiên

"Sao ta phải làm vậy ? " R ngước mắt lên trên trời cao

"Bởi vì hắn là nhân vật trung tâm của thế giới này ! "












Ít like -> không có động lực để viết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top